Mụ Bảy đang thoa bỗng ngưng lại, tôi thấy mụ khựng khựng vì vừa đụng tới đám lông mọc dài lên gần rún của tôi. Không để mụ chần chừ, tôi lại ôm bụng lăn tròn và la dữ hơn nữa. Mụ chắc là tôi đau thiệt nên hết mắc cỡ, thoa sâu xuống. Tôi chờ cho mụ thoa gần tới chỗ cục u bắt đầu bìu dái thì tôi vội nhỏm hích lên cho con cặc tôi cạ vô mu tay mụ.
Mụ Bảy la hoảng lên: cha nội đau bụng mà sao nó cương cứng vậy hả. Tôi phải phân tích với mụ: chèn ơi, tui nghe bà xã khen chị lâu rồi mà bữa nay mới được diện kiến. Tui đau bụng thiệt chị Bảy ơi, nhưng bàn tay chị êm quá làm tui nổi hứng lên, chị tha lỗi cho tui.
Và hổng chờ mụ ta phản ứng, tôi ôm chầm lấy lưng mụ mà xoa miết lên sợi dây nịt vú phía bên ngoài khiến cho mụ cũng nôn nao không giữ nữa. Miệng mụ thì cứ u ơ: đừng mà anh Tư, nhưng giọng thì nhí nhí như sợ nhà kế bên nghe thấy. Tôi biết mụ Bảy đã chịu đèn, nên lòn luôn tay vô phía trong áo mà xoa cái lưng chè bè đầy thịt.
Tôi cố tình xoa đều khắp từ phải sang trái và lên tận bả vai, lúc đầu chỉ một tay, sau thọc luôn cả hai tay mà nắn cho vai thư giãn như người đấm bóp. Chưa chi đã thấy mụ im ru bà rù và gù gù như con mái bị con trống gạ. Tôi bóp miết hai bả vai mụ, thấy mụ gục xuống nằm im trên bụng tôi, tôi mừng húm.
Tôi lật áo mụ lên, thịt mụ có ngấn nên áo chẹt hổng kéo được. Tôi biểu mụ nhổm lên để tôi trật lưng áo mụ mà xoa bóp thêm bả vai cho đỡ mỏi. Mụ ngầy ngà mà cũng hơi dở hổng mình lên, hai trái vú cứ cọ quẹt lên da bụng tôi. Tôi tuột được áo lên thoải mái, tôi xoa vòng vòng quanh sợi dây áo nịt, cốt gây kích thích cho mụ.
Mụ nằm im đón nhận những ve vuốt cố tình này. Tôi làm như không muốn cởi áo nịt của mụ mà chỉ tuồn bàn tay xuống dưới sợi dây để xoa vuốt lưng thôi. Tôi xoa một hồi, nhiều lúc ngưng ngang rồi dùng ngón tay khọ khoạy da lưng mụ. Mụ thở dài sườn sượt và nhúc nhích giống bị ngứa.
Cuối cùng mụ thở dốc, tôi hỏi ý mụ: để anh cởi nịt ra xoa cho em thoải mái nhé. Tôi hổng dè tôi thay qua gọi anh em với mụ Bảy mau tới vậy. Mụ cũng chẳng trả lời như thế nào, nên tôi vẫn làm theo ý tôi.
Tôi càng xoa lưng chị Bảy chừng nào thì ả càng ư ư trong họng như đứa nhỏ được mẹ nựng. Chẳng những mụ nằm ườn ra cho tôi xoa nắn, nắm từng múi thịt u nần của mụ mà vằn vật cho đã đời, mụ còn lết chà khoảng ngực mụ trên da bụng tôi, hai trái vú cứ dồi lên nhồi xuống làm cho tôi nhột nhạt không kém.
Mụ ư ư đã thì hổn hển rên tựa bị hụt hơi, tôi đề nghị mụ xoay người lại để tôi lo phía trước ngực cũng thư giãn như cái lưng vừa rồi. Mụ uể oải trở mình nhưng vẫn còn e thẹn giữ chặt cái nịt vú ở tay. Tôi lờ mờ nhìn thấy, nhưng để mặc không đòi hỏi gì.
Mụ nằm ngả ra kế bên tôi, tôi phải nghiêng người sang xoa nắn cho mụ. Tôi áp bàn tay vào bên hông, vuốt từ trên xuống, lại vuốt ngược từ dưới lên. Những múi thịt cồn cộn ép lên ép xuống dưới bàn tay tôi như mớ thịt heo ba chỉ người ta vẫn bày bán ở chợ.
Con mụ này thừa tiền dư của nên ăn uống hả hê, người ngợm nổi đòn, nổi gánh như quá phì. Tay tôi rà rà cũng thấy lều phều no ức, nhưng kệ, mục đích của tôi đâu phải là chỉ ước được vọc chỉ riêng chỗ thịt này. Ý của tôi là muốn lần mò tìm đến những chỗ ngon mềm khác, nhưng muốn được vậy thì phải từ từ gây cho mụ hứng lên mới mong thành công.
Mụ thấy tôi chăm chú xoa nắn hai bên hông thì lim dim mắt thụ hưởng. Tay mụ vẫn khư khư ôm hai cái lúp của chiếc nịt vú, nhưng xem chừng đã lơi lỏng rồi vì tay tôi làm cho ả muốn quíu. Tôi cứ giả lơ xem coi mụ sẽ bụm được cặp vú mụ tới bao lâu.
Trong ánh sáng mờ mờ của căn gác, tôi thấy mụ thở rốc từng hồi. Cặp ngực to kềnh càng của mụ nhô lên nhô xuống như sóng dồn dập, mảnh lụa mỏng của cái nịt vú phập phồng như bị gió thổi. Tôi lê bàn tay từ hông lan dần sang vùng bụng và vẫn chầm chậm xoa khoảng da dầy cộm này.
Tôi nhích tới nhích lui bàn tay lên tận phía ức của mụ Bảy, cố tình chạm vào đáy cái nịt vú, chỗ bắt đầu thịt vun lên để tạo thành đường tròn của cặp nhũ hoa. Tôi cong ngón tay như cục u để khỉa khỉa nhẹ vào vùng thịt mềm nhạy cảm của ả. Tôi dừng rồi lại xoa, xoa rồi lại dừng, nghe ngóng xem hiệu quả của sự nắn bóp đó làm cho mụ thỏa mãn được tới đâu.
Tôi nghe mụ Bảy chép miệng, hít hà như ăn phải miếng ớt hiểm. Tôi làm bộ hỏi mụ: em sao vậy. Mụ nói sao hồi hộp quá, y như có con gì bò lổn nhổn nơi bụng. Tôi lại giả tảng hỏi: có phải chỗ này, chỗ này hôn và cứ cong ngón tay chọt chọt vô cái đường vòng vun mềm của mụ.