Chả vậy mà người ta hay ví “ lênh ông không bằng cồng bà “. Ôi, trên đời này, lắm vị tai to mặt lớn, súng ngắn súng dài, oai phong lẫm liệt, gõ đầu lính như gõ xi măng, vậy mà về “ cơm nhà lồn vợ “ là lấm lét như mèo bị vặt tai, sợ một phép.
Tôi đã từng thấy nhiều ông bị vợ xiết cà vạt lôi nhốt vào buồng tắm, còn dặn cấm ai cho ông ăn một tí gì. Rồi bà tung tăng bỏ đi chơi, cả tuần sau về mở cửa, thấy quí ông chồng nằm một đống. Bà vô cởi tuốt tuồn tuột để ông nghía cho vui, ai dè ổng xua tay lắc lịa, miệng thều thào “ cơm hè, cơm hè, má nó ơi.
Chịu thua luôn, mấy bậc cứ gân cổ xưng là nam nhi chi chí. Thấy mà rầu.
Làm nghề đi chào dược phẩm kể cũng nhàn. Các hãng bào chế thuốc khi sáng chế được thứ nào mới thì giao mẫu cho tôi đi gởi ở các tiệm bán lẻ, mục đích giới thiệu cho mọi người công dụng của món thuốc mới ra đời. Ngoài ra tôi cũng lần lượt đem đến các phòng bác sĩ để mấy ông.bà biết mà ghi toa cho bệnh nhân. Việc của tôi chỉ có vậy, chớ không phụ trách việc đưa giao sản phẩm vì đó là trách nhiệm của ban phân phối và kế toán. Lương tôi nhận hằng tháng, đi nhiều đi ít chẳng ai để ý tới, miễn nhá nhá thấy các nhà thuốc hay phòng mạch có bày một hai thứ tôi đưa là xong.
Thành ra mượn dịp tôi có xà bát lăng nhăng hay chui vào đâu nằm mẹp cũng hổng ai dò xét. Việc này nếu không có vợ tôi nói góp vô thì cỡ tôi vô phương lọt được. Giới bác sĩ và dược sĩ tới lui qua lại nên tương nhượng nhau, nhờ vợ tôi làm cho bác sĩ nên giới thiệu thành ra tôi mới có nghề.
Hồi chiều này, nhơn đi la bát gần chỗ nhà Bảy, tiện thể tôi cũng ghé thử coi ra sao. Nhà mụ lớn tổ chảng, có rào xây che chắn, kín đáo đàng hoàng. Khi tôi mới nhấn chuông thì đã có người ra hỏi ngay. Tôi nói xin gặp chủ để giới thiệu hàng thì được mời vô.
Phòng khách Bảy cũng sang trọng vô kể. Ngồi chưa nóng đít thì Bảy đã xuống tới. Thấy tôi, Bảy đỏng đảnh la lên: chèn ơi, ông anh tui đi đâu mà ghé lại em út đây. Sao hổng cho em hay trước để ra đón. Miệng thì nói mà mắt thì chớp đèn lia lịa. Bảy tóm tắt giới thiệu tôi với chị giúp việc, rồi nắm tay tôi kéo sểnh lên tầng trên như người nhà.
Hai đứa đi như đôi tình nhân thong dong dạo phố. Tôi hơi lui phía sau nên nghía bộ mông Bảy nhún nhảy dưới lớp quần sa ten láng le đã muốn lột mẹ nó ra liền. Tuy vậy “ nhập gia tùy tục “, dù sao cũng phải e dè kẻo bọn người làm thọt thẹt lại chồng mụ hổng hay.
Bảy thì cứ tía lia như tôi là thân thuộc của mụ. Vừa ập vô phòng Bảy thì mụ đã đưa chưn dện cái cửa khép lại ngay. Mụ ôm chầm lấy tôi như đỉa đói: chèn ơi, đúng lúc vừa nhớ tới thì anh Tư kịp đến. Em ở nhà anh Tư ra dìa thấy tức rực vô biên. Tôi chụp ngay sự nũng nịu của Bảy mà xiên xỏ hỏi: chớ cưng tức rực chỗ nào đâu để anh giải tỏa ẩn ức cho.
Bảy chỉ tùm lum, trên trên dưới dưới, loạn xà ngầu, tôi thừa biết đứt đuôi con nòng nọc chỗ nào Bảy đang ngứa. Ấy vậy mà tôi còn khớp nên nhóng hỏi coi thằng cha cà lơ chồng mụ ở đâu để khỏi lo. Mụ quẹt bàn tay chớt nhả lên má tôi, rồi xô vô ngực tôi mà nhõng nhẽo đả đớt: xí, cái mặt anh mà sợ ai. Tôi cũng trây trúa nói lại: sợ chớ, hổng sợ lồn em thì còn sợ cái gì nữa.
Bảy hứ và nguýt tôi một cái như nhéo gắt củ kiệu. Bảy chụp ngay vô hạ bộ tôi vặt một cái, dáng ngoe nguẩy dễ thương: ỷ có của quí nên làm cao bắt em phải xuống nước. Tôi cười e hèm và ôm luôn Bảy nựng nựng cho êm. Bảy dựa vào tôi như cái lá ẻo lả, than là sao khi không đâm mệt ngang vậy.
Tôi thừa biết sự vòi vĩnh của mụ rồi, nhưng cũng tỏ ân cần bưng mụ lại cái giường gần đó mà biểu em nằm nghỉ cho “ phẻ “ đi. Bảy làm bộ làm tịch không ưng, tôi phải đặt tay lên ngực Bảy đằn nằm xuống. Sự va chạm của bàn tay tôi như một phép lạ làm cho Bảy dịu nhĩu. Bảy thở phì phì, còn vớt vát thêm một câu: em hổng biết, anh Tư làm sao cho em hết mệt thì làm.
Tôi chẳng trả lời trả vốn gì hết mà úp mặt vô giữa hai cái vú Bảy hít một hơi. Dù mới chỉ hít ở ngoài áo thôi mà Bảy đã chờn vờn như bị sấy hơi nóng. Bảy than nực nội, tôi gặm miệng vào mấy hột nút bấm mà giựt chiếc áo ra. Bữa nay Bảy bày đặt bận áo nịt màu hồng bằng ren, nhưng thà là đừng mặc lại hơn. Bởi vì thứ ren gì đâu mà đầy hoa hòe hoa sói bự thu lu che mà như hổng che hết cặp vú Bảy. Tôi nhìn thấy rõ hai cái quầng bày lồ lộ ra ngoài. Sự kích thích này còn hơn là chìa mẹ nó ra cho tôi vọc vì thứ gì thập thò thấp thoáng cũng dễ làm cho đàn ông thấy hứng thú hơn.
Tôi xòe hai bàn tay ra chụp gọn hai cái vú mà quay rít rịt lung tung. Chưa chi Bảy đã ưỡn ngực ra đón nhận những cú nhồi dại điên của tôi trên hai vú. Tôi nhồi chặp lâu, ngắm hai cái vú bị bóp méo xẹo, lùng xùng, hai cái lúp trệu trạo khi muốn trồi ra, lúc lại bị thít vô, còn Bảy thì mắt lim dim thụ hưởng. Tôi bóp rồi xoa lên chiếc nịt vú, lúc mạnh lúc lơi, bắp thịt vú cứ lùng nhùng ép qua ép lại.