Năm nào cũng lệt bệt đưa bả đi bảo sanh viện, thấy bả nhăn nhó rặn lòi trê, cổ lồn thì phều phào như bong bóng nước, thiệt tình tôi vừa thấy thương, vừa thấy tội. Ngay lúc đó tôi đã thầm hứa với lòng là thôi từ nay có nứng thì chắc nhờ đến “ chị Năm “ giải quyết hộ chớ không sờ mó gì tới bả nữa..
Thế nhưng cái nết hư khó bỏ thiệt. Cũng tại bả nữa, đã biết là tôi ưa dở mặt trây, vậy mà khi cần thay cái áo, thay cái quần là một hai bả cũng kêu tôi vô giúp mới chịu. Mấy bữa đầu bả mới ở nhà thương về, lò còn chưa khô, người còn hoi mùi sữa mà đã nhèo nhẹo: anh ơi vô kiếm cái quần dùm coi, thằng chó nó đái ướt em hết trơn rồi.
Tôi lựng khựng chưa muốn giúp, vì biết nếu xẻn lẻn vô là thế nào cũng phải táy máy tay chưn. Tôi cố doãi ra bằng cách: thì em tự lấy cái đi, anh còn lo chiện khác. Bả làm mặt giận liền, lầm bầm than dai nhách: mượn làm giúp chút đỉnh mà cự nự. Tánh tôi vốn dại gái nên ngập ngừng mấy rồi cũng bò vô.
Tôi nhấm nhẳng hỏi bả lấy thứ gì, bả đòi hết cái quần xoa lại cái áo lụa. Tôi đem vô định để cho bả tự thay rồi quay ra, dè đâu bả khiến tôi thay luôn dùm, vì bả mắc cho thằng cún bú nên hổng tự ên làm được. Tôi tuột quần bả ra, thấy cái lồn cộm lên một dề, lông đâm tua tủa khiến tần ngần đực mặt ra. Bả hỏi tôi: sao hổng thay đi còn đứng trơ ra đó. Tôi phải nói: tại em chớ bộ, khi không rồi hối anh vô, bây giờ thấy “ nó “ hổng lùng bùng cái đầu sao được. Bà xã nguýt tôi một cái thiếu điều muốn té nhào.
Nói các bạn đừng cười, con cặc tôi chưa gì bắt giựt giựt trong quần. Tôi chậm chạp lột hẳn quần bả ra, cha mẹ ơi, bả đẻ thằng nhỏ rồi hổng cần bận đồ lót gì hết trơn, vì than nóng. Thành ra cả cục bày ra đó càng khiến tôi dậm dựt dữ. Tôi đè hai tay lên giò bả đẩy ngược lên, bả hỏi: làm gì vậy. Tôi nói xoa bóp để cho máu được lưu thông.
Tôi làm động tác này thật chăm chỉ, các cụ ạ. Thế nhưng tay thì xoa mà mắt thì cứ đăm đăm nhìn vô chỗ lồn bả. Tôi xoa mà cũng không quên đẩy hai giò bả ra để có thể xoa cả hai bắp vế phía trong. Chưa chi bả đã lơ thơ tơ liễu buông mành, hai mắt lim dim coi đã làm sao.
Tôi tận tình xoa bóp cho bả, hết cặp giò lại tới vùng xung quanh cửa háng. Tôi chụm hai tay thành hình trái tram, nhốt cái lồn bả giữa hai khe của bàn tay, đằn hai bên mép và vò vò vào đám lông. Lồn bả tươm tươm nước nên mỗi lần tôi bóp và day hai mép thì nghe lép nhép nho nhỏ.
Bà xã có vẻ chịu với sự xoa bóp của tôi nên hơi lúc ngúc thân mình. Thằng nhỏ đang bú bị mẹ xục xịch nên cái vú trợt ra, nó sục sạo, lụp chụp coi muốn đét vào đít hết sức. Tôi nạt nó: mày có nằm im để ba lo cho má chút hôn. Tôi thiệt là vô duyên, nó còn đỏ hỏn biết gì, vậy mà tôi ghét vì nó cục cựa làm mẹ nó cũng trở chứng ngang, khiến tôi trầm trầy trầm trật hổng xun xoe lo cho bả được. Bà xã thấy tôi ăn hiếp con nít rặt nên cũng phải phì cười và ngạo tôi: coi cái mặt quê một cục, đi bực với con nít.
Tôi làm giận, trở mặt ngang, tôi bỏ hổng thèm xoa bóp cho bả nữa. Bà xã phải vội xoa dịu tôi: coi, em nói giỡn mà mình cũng giận em sao. Đó, cứ mỗi khi bả dùng tiếng “ mình “ và xưng “ em “ là coi như tôi bị thất bại thấy rõ. Tôi hơi xuôi xuôi mà vẫn làm cao, bả phải van nài tôi: cúi xuống cho em rờ một chút, đẩy cục giận trôi tuốt đi, mình.
Bà con ơi, khi chúi người xuống tôi mới biết mình sập bẫy. Cái mùi sữa nồng nồng dậy khắp mình bà xã làm cho tôi choáng ngợp đê mê. Tôi gục xuống gần sát với tấm ngực vợ, nhìn đăm đăm vào hai trái vú nổi đầy gân xanh hằn các tia sữa, tôi chẳng cưỡng nổi nữa. Thế là tôi nằm lì luôn lên đó hít lấy hít để.
Mũi hít những hơi xồng xộc vào tận khứu giác càng làm cho đầu óc lâng lâng, say như vừa uống một ngụm rượu mạnh. Tôi choáng váng lạc mất cả lương tri để chỉ còn lăn xả vào xin bà vợ cho ngậm ti một chút. Đến lúc này bà xã mới hiểu ra đã quá muộn, bả choi choi cản tôi, nhưng miệng tôi đã ngậm chặt vú bả rồi. Hẳn nhiên là tôi nút chùn chụt lập tức. Sữa vọt ra thành tia, xói vào tận cổ họng tôi, gây nên một sự kích thích êm ả. Tôi nút, nút, và nút, phía vú bên tôi ngậm bú sữa vọt ra đã đành mà đến cái vú còn để không cũng chảy sữa tùm lum.
Vợ tôi vội lấy tay đè mạnh lên núm vú để giữ cho sữa ngưng. Tôi xin bả để tôi phụ cho và tôi lấy hai ngón tay nắm chặt đầu vú bóp trít lại. Sữa đã ngưng rồi mà tay tôi thì không chịu dừng, vẫn mân mê cái đầu vú của bả. Thành ra cuộc thay quần bỏ lửng tạm thời đó. Bà xã nằm gần như trần truồng tô hô ra. Thằng nhỏ bú no, đã lăn ra ngủ cạnh mẹ rồi.
Cũng may sau ngày vượt cạn, vợ tôi nằm chỗ trong buồng riêng nên dẫu bả có ở lỗ ra đó cũng hổng sợ bất chợt ai dòm thấy. Phần tôi cũng yên tâm vì sự riêng tư không bị khuấy động. Tôi bú thay con, bú say sưa như người đói bụng được cho bú ké. Tôi vần cái vú bả đến cạn bầu sữa rồi thay sang bú cái vú còn căng.
Đến khi cả hai vú đều hơi lép thì tôi nhả vú vợ ra mà miệng còn thấy thèm thuồng chi đâu. Tôi xê dịch đôi môi dài theo khoảng giữa hai vú để trườn xuống bụng, xuống rún và cứ từ từ xâm chiếm nốt cái kho tàng đang chờ đợi. Bà vợ vội lấy tay giữ hai vai tôi lại mà nhỏ nhẹ than van: đừng, mình, em chưa sạch.