VN88 VN88

Ối anh ơi.. móc nữa đi anh.. em thích

Về đến phòng trọ, đang chuẩn bị đi ăn thì thấy Mai đến. Mai đã để tóc dài rồi lên trông càng xinh xắn hơn thấy Mai thì tôi khẽ cười mà nó

– Anh chào em, trông dạo này xinh gái ra phết đấy nhỉ, đến tìm anh có chuyện gì thế hả em?
– Ơ cứ phải có vịêc thì em mới đến tìm anh được à. Bộ không có việc gì thì không đến được hay sao hả?

– À ý nah không phải như vậy đâu, nhưng anh thấy hơi lạ là không có chuyện gì mà em đến thăm anh, à mà vào trong nhà đi

Tôi dựng xe cho Mai rồi mời Mai vào trong nhà. Chúng tôi ngồi nói chuyện với nhau một chút. Tôi thấy đói lắm rồi lên rủ Mai

– Mai à hay là cũng muộn rồi, chúng ta đi ăn đi
– Ừa em cũng cảm thấy đói rồi, chũng ta đi ăn

Tôi và mai khoá cửa phòng vào rồi hai chúng tôi đèo nhau đi ăn.

Tôi cùng với Mai đi ăn. Mai ngồi sau lưng tôi rồi khẽ dưa hai cánh tay mềm mại của mình mà ôm nhẹ lấy eo của tôi. Những cảm giác thinh thích đã bắt đầu hiện lên rồi. Mai đã ôm sát vào người tôi thì đồng thời cũng ngồi sát hơn nữa, cái vú to tròn của Mai khẽ chạm nhẹ vào lưng tôi làm tôi sướng rơn

Tôi đèo Mai đến một nhà hàng trơn bờ hồ. Những cơn gió nhè nhẹ mát rượi mang theo hơi nước thổi vào làm cho chúng tôi thấy mát rượi. Mai khẽ xuống xe mỉm cười mà nói với tôi

– Anh Nam hôm nay sang ghê ha, đưa em đi đến tận hồ ăn thế này đấy
– Thì anh em mình lâu không có dịp đi ăn cùng nhau thì cũng chọn một chỗ nào đó tử tế một chút ăn mới đã chứ

Nói xong thì tôi cầm tay Mai và chúng tôi vào bên trong. Thực khách ở đây hôm nay cũng tương đối là đông. Những bàn ở phía trong thì hầu như là đã ngồi hết rồi, còn mấy bàn ở phía ngoài chỗ có thể nhìn ra được hồ thì còn trống. Tôi và Mai tiên slại ngồi xuống.

Hai tiếp viên khẽ đưa hai cái cái menu cho tôi rồi tươi cười mà nói

– Anh chị dùng gì ạ?

Tôi gọi mấy món như cá lóc hấp, thêm một đĩa lươn sào sả rồi hai tô súp, tôi gọi như vậy thì Mai cũng không nói gì rồi gọi thêm một đĩa ốc hương hấp nữa.

Chẳng mấy chốc thì những thứ chúng tôi gọi đã được bày biện hết lên bàn. Mai bây giờ nhìn thấy những đĩa thức ăn trên bạn thì mở to mắt ra mà nói

– Sao mà nhiều thế này nhỉ, anh ơi sao mà hai chúng ta ăn hết được tất cả những cái này đây. Em nghĩ gọi ít lắm mà. Đâu có nhiều như thế này
– Nhiều thì cố ăn cũng sẽ hết thôi mà em. Làm gì mà đã sợ sệt rồi, nào ăn đi em, để anh gọi thêm hai chai bia nữa nhé. Uống cùng anh.

Mai cười mà gật đầu thì tôi gộ thêm bia ra mở mà rót ra cốc, chúng tôi nâng ly rồi ắn món ốc cho nóng. Trông thì nhiều như vậy thôi nhưng toàn là vỏ, vì là ốc mà, ăn hết đĩa hốc, làm hai tô súp thì thấy vẫn đói lên tôi bảo Mai

– Em thấy chưa, tụi ốc này thì chỉ được cái vỏ là nhiều thôi chứ thịt thì có được bao nhiêu đâu. Dồn lại thì cũng được có một chút thôi mà ăn chẳng bõ, thế mà cứ sợ ăn không hết là sao chứ

– Thì em biết đâu được cứ tưởng trông cái đĩa như thế thì làm sao mà hết được.

Chúng tôi ngồi ăn, nói chuyện mọi thứ trên giời dưới biển cho đến khi cũng gần hết thức ăn, hơi bia cũng hơi ngấm ngấm thì chúng tôi đứng dậy ra về. Tôi đèo Mai đi uống nước một chút rồi cũng vòng về nhà, có tí như vậy thôi nhưng mà cũng đã đến gần mười giờ tối. Tôi hỏi Mai

– Thế bây giờ về nhà anh hay về nhà em nào.?Cho em chọn đấy
– Thôi về nhà anh đi, cho thoải mái, chỗ em còn nhiều phòng xung quanh lắm, chẳng có tự nhiên chút nào.

Tôi thấy Mai nói như vậy thì cũng đèo Mai về phòng của mình. Mở cửa ra thì Mai khẽ mở cái cửa sổ cuối phòng đểnhìn ra con sông phía đằng sau. Tôi thì cũng biết đằng sau phòng của mình xa xa có con sông nhưng hiếm khi mở cửa đó, hơn nữa về nhà thì cũng chỉ có ngủ lên cũng chẳng mở cửa làm gì.

VN88

Viết một bình luận