VN88 VN88

Ối anh ơi.. móc nữa đi anh.. em thích

Tôi khẽ cười, nhưng mà nghĩ cũng đúng. Nhà Liên có mỗi mình Liên lên bố mẹ cũng chiều, hơn nữa quý con lên không đến nỗi nào

Chẳng mấy chốc thì tôi cũng lên nhập trường. Bố mẹ vợ tôi cũng cho tôi thêm một ít tiền để tôi đi học nữa.

Lên nhập trường thì cũng có khá nhiều những cái mới lạ đối với tôi. Tôi thuê nhà trọ cũng gần trường, lên cũng tiện việc đi lại. Mọi việc học hành ban đầu thì cũng tương đối xuôn xe, tôi đi trông xe cho một số quán ăn lên cũng kiếm được đủ tiền chi tiêu vặt mà không cần mẹ và vợ ở nhà gửi lên.

Thỉnh thỏang thì tôi cũng về thăm nhà và nhìn cái bụng của Liên càng ngày càng lớn lên. Chỗ trọ của tôi thì cũng có mấy anh học trước tôi người khá là đẹp. Những đồ tập thể hình cũng tương đối nhiều

Tôi thường mượn các anh để tập Do ở nhà tôi cũng đã có một thân hình tương đối rồi, hơn nữa lại tập lên người tôi khá là đẹp. Ngay cạnh phòng trọ của tôi thì có anh Quân. Nhà ở thành phố nhưng muốn thuê nhà để phá. Thấy tôi như vậy thì Anh Quân cũng hay giúp đỡ tôi. Một hôm anh Quân gặp tôi tươi cười mà nói

– Này chú em. Anh có việc làm như thế này chú có làm không vậy, anh thấy phom người của chú khá là đẹp lên anh mới bảo!
– Có chuyện gì thế anh, việc gì mà lương cao cao một chút, không vào giờ học là em làm hết à
– Chuyện này đơn giản thôi. Cũng không vào giờ học đâu em. Mà có vào thì em cũng xin nghỉ được thôi. Nhưng cái nghề này mọi người hay dè bỉu nó lắm
– Em làm hết, kệ mọi người chửi mình thế nào không quan trọng, miễn là em kiếm được tiền và không phạm pháp là được
– Ờ chú có trí như thế là tốt, chiều nay đi với anh, mấy giờ đi học về nào?
– À hôm nay em về sớm anh ạ. Tầm ba giờ, như thế có được không anh. Có cần phải mang theo cái bằng cấp hay hồ sơ gì không vậy?
– Chẳng cần cái gì đâu. Chỉ cần ăn mặc bắt mắt một chút là được rồi. Mà thôi. Anh đóan chú cũng chẳng có gì mà mặc, chiều nay cố gắng về nhà sơm sớm. Anh cho mượn mấy bộ đồ, rồi dẫn chú đi

Tôi nghe nói như vậy thì hào hứng lắm lên đi học xong là nhanh nhang chóng chóng về nhà. Về đến nơi, tắm rửa xong thì sang phòng của anh Quân. Tôi chóang ngợp trước mấy tủ quần áo của anh Quân. Thấy tôi sang thì anh Quân mỉm cười mà nói
– À chú Nam sang rồi à. Mặc thử bộ quần áo này coi, xem thế nào.

Nói xong thì anh Quân vứt cho tôi một bộ quần áo. Tôi thấy hơi lòe loẹt một chút nhưng cũng mặc tạm vào người. Xong đâu đó thì anh Quân cũng vứt cho tôi một đôi giày da đen bóng và nói
– Xỏ vào anh xem nào. Người ngợm như em thế này là quá ổn rồi. Đợi tí nữa đi cắt cái tóc, cạo cái mặt nữa là ổn

Tôi mặc xong thì ngồi lên cái xe máy mới cáu của anh Quân mà đi theo anh. Đến một cửa hiệu cắt tóc lớn anh cho tôi vào cắt. Gội xong và chuốt keo thì tôi không nhận ra mình nữa Một con người hòan tòan khác.

Tôi ngỡ ngàng nhìn mình trước gương. Anh Quân đến bên cạnh tôi vỗ vai mà bảo
– Sao chú thấy thế nào. Khác hẳn với những gì thường ngày chứ hả. Đi với anh khỏang một năm thôi là chú sẽ khác ngay mà.

Tôi chỉ khẽ mỉm cười mà gật đầu. Xong xuôi mọi thứ thì tôi đi cùng anh Quân đến một cái trung tâm người mẫu. Tôi bây giờ mới hiểu ý của anh Quân lên nói
– Bộ anh bảo em làm người mẫu hả. Em chịu thôi, làm sao mà em có thế đi đứng được như vậy chứ
– Không biết thì phải học. Bộ ai cũng biết làm người mẫu hết cả hay sao. Học chỉ cần ba tháng là chú có thể đi làm rồi. Làm nhiều rồi khẽ khá lên

VN88

Viết một bình luận