Ảnh minh họa
Lợi nhuận quá lớn từ việc buôn bán ma túy đã khiến tôi lôi kéo cả cậu con trai Dương Tuấn Anh vào đường dây phạm tội đó. Suốt một thời gian dài, 2 mẹ con tôi đã làm nhiệm vụ trung chuyển ma túy từ vùng biên giới Tương Dương về thành phố Vinh rồi bán cho các “đại lý” tiêu thụ. Càng có lợi nhuận, 2 mẹ con càng lún sâu vào những việc làm sai trái. Do mâu thuẫn trong các phi vụ làm ăn, con trai tôi đã bị các băng nhóm khác trừ khử. Đường dây ma túy của tôi cũng bị Công an Nghệ An đưa ra ánh sáng. Lúc bị bắt, lòng tôi tràn ngập cảm giác ân hận, đau đớn và xấu hổ. Sau khi con trai tôi mất, mọi gánh nặng gia đình đổ lên vai con dâu tôi. Nó vừa phải nuôi đứa con mồ côi, vừa phải lo lắng cho mẹ và em chồng. Ở trong này, tôi thương con, xót cháu mà chẳng thể làm được gì.
Tâm sự con gái : Nước mắt muộn màng của cô giáo mang án tù chung thân vì buôn ma túy
Khi nghe tin tôi bị bắt đi tù vì tội ma túy, con gái tôi đang ôn thi đại học đã từ bỏ ước mơ học hành. Cú sốc mẹ bị bắt và xử mức án chung thân đã đánh gục nghị lực của cô bé 18 tuổi. Con gái tôi học giỏi và rất chăm ngoan. Nhưng việc tôi bị bắt đã khiến cháu không đủ can đảm thực hiện ước mơ học hành của mình. Phần vì không có tiền, phần vì xấu hổ với bạn bè. Giờ nó đi làm thuê ở cửa hàng chụp ảnh, tự bươn chải để lo cho cuộc sống và lo thăm nuôi tôi ở trong tù. Ban ngày nó đi làm, tối về nó chỉ ủ rũ một mình, chả dám gặp gỡ bạn bè, càng không dám hẹn hò yêu đương. Nó tâm lý lắm, dù chẳng có tiền, nhưng thương mẹ và muốn động viên mẹ nên thỉnh thoảng vẫn gửi cho tôi ít mỹ phẩm để làm đẹp trong trại giam.