Ông cười, hỏi cháu: Sáu chưa thấy con cặc bao giờ hả? Xoa xà phòng lên cặc cho ông đi! Ông cho thêm một trăm nữa.
Cậu biết đấy, lương cháu một tháng mới được trăm bạc. Được ông cho năm chục đã là nhiều rồi, nay lại thêm một trăm nữa thì cháu dại gì mà không làm, mất mái gì đâu? Thế là cháu xoa xà phòng lên con cu, rồi tuốt ra tuốt vô. Càng tuốt nó càng cứng, mà sao nó nóng thế không biết? Mặc dù nước lạnh làm da ông rất mát, riêng “nó” thì cứ nóng hừng hực. Cái bìu dái lại mát lạnh nhưng xoa xà phòng hơi khó vì hai hòn dái cứ tuột ra khỏi tay cháu hoài.
Trong khi kể chuyện, con Sáu không ngưng tuốt cặc Đạt như một thói quen từ khi nó được mân mó cặc ông chủ. Khi thấy cặc Đạt bắt đầu giật giật, nó “xúc chai” mau hơn làm tinh khí phọt ra bắn vào khăn trải bàn trước mặt.
Nó kể tiếp: bữa cháu xoa xà phòng lên cu ông thì cũng một lát sau ông xịt nước tiểu ra. Mãi sau này cháu mới biết là tinh khí là chất nước làm cho đàn bà mang bầu. Nó cũng xịt ra như thế này nhưng nhiều hơn gấp đôi của cậu bây giờ. Cháu thấy ông rên rỉ sướng khoái, cháu hết sợ, rồi cũng thấy sướng theo. Dần dần ch1u đâm mê chuyện vuốt cặc. Ông lại dạy cháu bú cặc và uống tinh khí nữa. Lần nào ông cũng thưởng tiền cho cháu. Số tiền lớn nhất mà ông thưởng cho cháu là năm ngàn đồng để cho ông đụ nhưng cặc ông bự quá. Ông đã thử nhiều lần, cháu cố cắn răng chịu đựng mà cũng không được. Ông sợ nếu làm cháu bị rách tùm lum phải đi Từ Dũ thì câu chuyện lẹo tẹo của ông sẽ đổ bể ảnh hưởng đến công việc làm ăn của ông, nên đành thôi. Nhưng ông thương cháu, vẫn để cháu giữ số bạc năm ngàn đó.
Càng nghe, Đạt càng thích thú về những phiêu lưu tình dục của con Sáu. Hắn thấy nước lồn trào ra tràn trề nên nghĩ chắc là dấu hiệu khoái lạc. Hắn sờ soạng lung tung, tình cờ chạm vào cục thịt thây lẩy ngay dưới mu lồn, khiến toàn thân con Sáu rung chuyển. Hắn đã chạm đúng yếu huyệt! Cu hắn đã teo lại, trong khi con Sáu càng lúc càng nứng. Nó cũng thèm đụ từ lâu nhưng vì cặc ông Thịnh quá bự thành ra nó vẫn chưa được thực sự nếm mùi đời. Cặc Đạt nhỏ hơn, chắ chắn phá trinh nó được mà còn ít bị đau rát nữa. Nó đẩy Đạt nằm ngửa xuống giường, hấp tấp ngoạm con cu mềm oặt để làm hồi sinh, một con cái đang cơn động đực làm hắn nứng theo. Con cặc dài dần, nở lớn rồi ngỏng lên trở lại.
Đạt xoay người nằm đè lên con Sáu, mà nếu không nhờ bàn tay con Sáu hướng dẫn thì hắn cũng chẳng biết sẽ phải đụ ra sao. Cặc hắn cứng như sắt chọc mạnh vào màng trinh khiến con nhỏ kêu “ái” lên một tiếng lớn, ứa nước mắt. Đạt cũng sợ, nằm yên bất động trên bụng nó. Lồn nó bóp chặt lấy cặc hắn một lúc khá lâu rồi từ từ nhả ra. Hắn thử cò cưa con cu nhè nhẹ, thấy dễ dàng vì một đợt dâm thuỷ mới lại trào ra. Con Sáu đã hết đau rồi. Dần dần, do bản năng, nó cũng biết sàng sảy cho mòng đóc co mạnh lên gò mu hắn để tăng thêm khoái lạch. Đồng thời mỗi lần Đạt thúc cặc vào sâu trong lồn thì nó lại hất đít lên nghinh đón cuồng nhiệt. Hắn không còn kìm giữ nổi, xuất tinh vào tận cổ tử cung con Sáu.
Sau bữa ăn trưa, hai đứa ngủ một giấc dài để lấy lại sức, rồi dậy ăn cơm tối. Suốt đêm hôm đó, hai đứa giác đấu năm lần cho đến khi nguội tinh khí trong hai hò trứng dái khô cạn hẳn. Hai đứa bỏ ăn sáng, quay ra ngủ như chết. Có lẽ tụi chúng còn ngủ đến chiều nếu không có tiếng chu chéo hốt hoảng của bà Loan – dì ghẻ hắn – ở Biên Hoà về để còn đi mở hụi. Cũng may ba hắn chưa về. Bà Loan bắt được quả tang hai đứa trần truồng như nhộng nằm ôm nhau ngủ. Những vệt tinh khí khô trắng còn hằn trên đùi và mông con bé lẫn với những vết máu hồng.
Con Sáu bị tống ra khỏi nhà ngay chiều hôm ấy. Còn Đạt chưa biết số phận ra sao. Chắc còn chờ bà Loan báo cáo cho chồng.
Đạt ngừng kể, Huỳnh góp ý kiến:
– Chắc bà dì ghẻ sẽ cho cậu một trận?
– Thà là bà ấy cho mình một trận! Đằng này bà ấy không đá động gì cả, làm tớ cứ như ngồi trên lửa. Bà ấy mà mách ông già thì chắc tớ bị đuổi ra khỏi nhà ngay. Tớ không ăn không ngủ mất ba ngày. Ba ngày dài vô tận! Khi ông già về, chẳng thấy ông ấy đá động gì đến chuyện tớ ngủ với con Sáu. Thế rồi ông ấy lại đi Nha Trang dự một vụ đấu thầu mới gì đó.
Buổi tối bữa ông già đi, bà Loan sang phòng lúc tớ sắp đi ngủ. Bà ấy ngồi xuống thành giường gần chiếc bàn con có đặt cái đèn đọc sách. Tớ vội vàng ngồi dậy bên cạnh bà ấy, sẵn sàng để nhận một bài giảng luân lý!
Tớ biết mình có tội nặng nên lên tiếng trước: Dì tha lỗi cho con. Dì mà mách ba thì con chết!