VN88 VN88

Những trận đụ kinh hoàng khiếp vía nhất được kể

Suốt chiều hôm qua, đụ ngất trời như thế mà chàng không ra lần nào. Chính “hà tiện” tinh khí! Phải của ngon thì mới cho, không thì thôi. Như chàng đã cho Phạm thị Ngọc Hường mất hia lần. Quả không uổng với giọng nói ngọt ngào Hồ Gươm Hà Nội, của Trúc ạch, của Thăng Long…..

Chàng đụ Ngọc Hường mà tưởng như đang xua quân tiến chiếm Bắc phần. Chàng về thênh thang giữa 36 phố phường, đền đài cổ xưa hoang tàn Hà nội. Chàng chạy lên cầu Thăng Long, xuống Hồ Gươm, ra Đồ Sơn rồi Hạ Long….Chiếm hết, cầm thiên hạ trong tay, bang thái bình thịnh trị, rồi mới bắn những tia cực sướng vào lúc nữ lưu Ngọc Hường than: Em chịu hết nổi rồi người ơi! Ra với em đi!

Hôm nay nữa! Tại sao? Tại vì chàng chẳng bao giờ tưởng tượng mình được nằm trên bé 13, đẹp khuynh thành, và duyên dáng như Mị Cơ ngày xưa.

– Chắc sáng nay anh bỏ thấy trong phòng em quá! Thu. Đừng hỏi tại sao! Có những lý do mà lý trí không trả lời nổi. Làm sao cái lồn nhỏ xíu của em lại có thể chứa hết con cặc dài và bự thừ lừ của anh? Em không đau hả?
– Hình như còn thiếu là đằng khác. Em muốn trọn người anh vào hết trong em, mới đã!

Chưa ai nói với Chính câu nói bất hủ, tình tứ đến vậy. Thu không phi ngựa như bà Thuỵ Quế, không giả gạo như Hạ Mi. Mà thu đụ êm đềm, dìu dặt, đầy đam mê, tận hưởng. Mặt Thu như mất hết thần sắc. Như bức tượng đổ mồ hôi, không cảm xúc. Chỉ cặp môi em chu nhỏ lại, hặc bành rộng theo với sự khoái laic từ trong xa toát ra. Chính im lặng ngắm bé Thu. Ngoài tưởng tượng! Chàng gồng cứng mình, cứng luôn dương vật cho người yêu tha hồ chiếm đoạt. Chính nhìn mặt, rồi nhìn vú của Thu. Hai trái đào mới tượng hình, nuốm còn đỏ hồng, lún vào trong như chưa có ai sờ tới. Chính cũng không muốn ai sờ tới. Chàng sợ mất vẽ trinh nguyên của nụ hoa vừa chồi lên khỏi cành cây. Eo của Thu nhỏ đến độ chỉ cần hai bàn tay vòng lại là hết. Tâm hồn lớn trong thân hình bé con!

– Em sợ em không cầm nổi quá nửa tiếng, Chính ơi! Cứ nhìn mặt anh là em muốn xuất. Anh có muốn cùng với em…. Chết anh ơi, ra với em ! Ra với em!… Thu thúc dục.

Chính nắc lên phành phạch, tay ôm chặt mông đít Thu. Cả hai la cùng một lúc, ra cùng lúc, nước nhão nhẹt chảy ngược xuống ướt lông Chính, ướt lồn Thu.Tê tái!

Thu gục vào tóc Chính mà thở. Tay trái em vuốt mặt Chính. Thiết tha, yêu thong. Một cái đụ để đời !!! Một cái đụ rất người. Không vồ vập, hấp tấp, dã man như súc vật. Ra rồi mà cặc Chính vẫn cứng ngắt, chật chội trong Thu.

Mặc kệ ngoài kia Thuỵ Quế gào la như rừng cháy. Ở đây Chính bằng long yean tịnh, trầm thống, im lặng nghe từng giọt ngọt ngào của Thu cho , và của chàng nhận. Tại sao phải ồn ào mới sướng? Đây này, hai mép lồn Thu đang nhíp nhíp, giống hệt môi nàng đang nút và bú cặc Chính. Còn chàng cũng đang giản nở, làm âm đạo của Thu nước ứa ra chăỉng ngừng. Thuỵ Quế dâm. Cái dâm cuồng điên, bộp chộp. Thu cũng dâm. Mà cái dâm yean như tờ, lặng lẽ.

Chính đang đổi món ăn sâm hào hải vị từ một tiệm sang thành thị, để ra ngoại ô, xuống một quán tranh ăn lươn xào lăn, lẫu ngũ vị, xôi thịt vịt…
– Em có uống thuốc ngừa thai không?
– Có. Tại sao? Anh sợ em mang bầu hả?
– Không, ngược lại. Anh muốn có con với em. Đứa con giống cả hai chúng mình, sẽ đẹp và thông minh vô địch!
– Vậy thì những lần tới, em không uống thuốc.
– Ừ, thiệt nhen. Mà có chắc em thuộc về anh mãi mãi?
– Chỉ sợ anh thôi Anh đã ăn lương của mẹ em! Sáu chục ngàn đô đâu phải ít. Rồi anh còn Julie, còn Hường v..v..
– Nếu cần, anh trả chiếc xe lại cho mẹ em. Còn Hường. Sao em biết anh có tình với Phạm thị Ngọc Hường?
– Tại em là bạn của chị Tuyết, em anh. Em còn biết, trong nhà anh, có một người yêu anh kinh khủng, yêu nhất đời, mà chẳng bao giờ dám mở miệng và hành động. Phục thiệt.
– Ai nói với em?
– Mẹ em. Mẹ bảo cách đây ba hôm, khi mẹ “mua ” anh trên giường mẹ anh, thì người đó đã cheat theo từng cơn sướng của mẹ em. Tình như thế mới đẹp, và đẹp nhất trần gian. Anh là cục nam châm đã hút không chừa một ai. Em mà phải mê thì chả còn ai trên đời này có thể ngoảnh mặt làm ngơ. Làm vợ anh chỉ có chết đến bị thương ! Cho nên, em vẫn phải uống thuốc ngừa, nếu còn được hân hạnh đụ anh.
– Em nói chuyện hay hơn một người lớn!
– Có lẽ khiếu trời ban cho. Bạn bè em cuing phục em như thế.
– Nhưng chắc chắn chưa ai hâm mộ và yêu em về tài làm tình khác biệt. Khác biệt tất cả những người khác!
– Anh là người thứ hai, sau Khoa, đã khen em như thế. Mỗi người có một cá tính. Thì hành động cũng phải vậy chứ. Bây giờ, em muốn anh nằm trên em. Anh đã “yêu” mẹ em và Hạ Mi làm sao , cũng phải làm đúng thế, hay xuất sắc hơn thế!!!

Khi Thu lật nằm ngửa ra, dưới ánh đèn, Chính ngắm không dứt. Thân hình đẹp toàn diện. Phải nói đây là thân hình nở nang của thiếu nữ 30, được thu nhỏ thành 13. Thu chẳng thiếu món gì. Lông nách, vú lông lồn, mu lồn…Chỉ có nhỏ hơn thiên hạ. Giống như bộ chén uống trà đời Khang Hy. Cũng bình, cũng chung sành tráng men. Nhưng bé lại toàn diện. Chính cúi xuống ngậm vú Thu mà nút thật nhẹ. Thu vẹo người. Bàn tay chàng bóp nhẹ vú kia. Thu mơ hồ rên thật khẽ. Chàng vuốt như tơ giăng lên hai bắp vếá, rồi trên bụng, rồi lên rốn…

VN88

Viết một bình luận