Những tia khí nóng hổi phun ra trong mồm Yến Thu. Em nghe rất rõ từng tia một, xối xả phun vào đốc họng. Thu nuốt từng ngụm, từng ngụm mà lòng yêu Khoa chất ngất. Bắn xong, cặc Khoa hơi mềm xuống. Thu vẫn ôm mông đít Khoa bú tiếp. Vì lồn Thu vẫn được Khoa thụt và bú rất say mê. Chỉ hơn năm phút, c8ạc Khoa lại cứng cáp mạh khoẻ như hồi đầu hôm. Bây giờ, Thu đòi Khoa nằm trên em, đụ như đã đụ Hạ Mi chiều nay. Nói sẽ đụ suốt đêm, mà chỉ mới ba giờ, hai anh chị lăn quay, trần truồng ôm nhau chìm vào giấc ngủ mê mệt, ngon lành.
Khoảng mười giờ sáng, hai anh chị thức dậy đánh răng, rửa mặt rồi bò ra nhà bếp tìm thức ăn. Thuỵ Quế đã ngồi đó ở phòng ăn, đưa cặp mắt nghiêm nghị nhìn hai cô cậu. Khoa giật mình. Thường thì chàng coi Thuỵ Quế rất tầm thường, vì gần như cứ vào đêm, Quế lại gõ cửa phòng Khoa, lén vào ôm chàng đòi đụ. Còn sáng nay, chàng tự kỷ ám thị, tự biết mình suốt đêm qua đã ái ân với Yến Thu, nên Khoa giật mình. Không biết việc làm của Khoa có tới tai, tới mắt Thuỵ Quế không? Còn Yến Thu, thấy mẹ nhìn mình với cặp mắt khác thường, em thật run.
– Sao cả hai dậy trễ quá vậy? Thuỵ Quế hỏi.
– Dạ con học bài… khuya quá, nên ngủ quên. Khoa đáp.
– Dạ còn con thì … bận xem phim Bao Công. Hay quá, tới gần sáng con mới ngủ, nên… Yến Thu rụt rè đáp.
– Một người thì học bài. Người kia thì xem phim Tàu. Rồi tự nhiên thức dậy cùng một lúc, đánh răng một lúc, ra bếp tìm thức ăn một lúc. Ngộ quá há?
– Dạ cái này là tình cờ, hai an hem con ra cùng một lúc…
– Thì sướng quá, đụ đéo, rồi bú liếm, đã quá thì phải ra cùng một lúc chớ! Cô ngồi trên đùi nó mà đụ. Đụ đã mang lại giường nằm lộn đầu bú. Bú đã rồi đụ, xong ôm nhau trần truồng ngủ tới bây giờ mới dậy…
– Dạ đâu có, mẹ nói oan cho con…
– Oan hả con gái? Muốn mẹ cho hai đứa bay xem trọn cuốn phim không? Hay hơn phim Bao Công nhiều lắm à con.
– Dạ con nghĩ, cuốn này có hay, cũng không hay hơn cảnh đụ đéo rầng trời chiều hôm qua của mẹ, Hạ Mi, Chính và anh Khoa ngoài phòng khách. Hai người đụ một người mới lạ, chớ một chọi một là thường lắm, thưa mẹ…
Thuỵ Quế giật thót người. Thì ra con gái út của nàng đã chứng kiến trọn cảnh làm tình tay tư ngoài phòng khách.
– Mà con có thấy không mà dám cả gan hỏi mẹ?
– Dạ không những thấy mà còn nghe rất rõ từng câu rên sướng của mẹ với Chính, rồi với anh Khoa….
Thuỵ Quế xìu xuống như trái banh xì hơi. Mặt nàng thộn ra liếc liếc về hướng Khoa trong khi anh này cúi gầm mặt tức cười, mà không dám. Chỉ vì chữ đụ mà mẹ con sinh chuyện.
– Còn anh kia. Anh muốn ở đây ăn học hay muốn bị trả về Việt Nam sống cuộc đời cần lao không đủ ăn?
– Thưa em, ủa quên, thưa dì, con muốn ở đây.
– Hứm ở đây? Ở đây thì anh phải biết anh thuộc về ai. Ai là người bảo lãnh, đùm bọc anh. Biết vậy mà anh còn lạng quạng hết con Hạ Mi, rồi bây giờ tới con Yến Thu.
– Thưa dì, chiều hôm qua, dì thấy rõ, con bị Hạ Mi vẫy tay kêu lại. Tự tay Hạ Mi cởi truồng con ra, bắt con lên cắm cặc đụ, chớ con đâu dám qua mặt dì.
– Nó cởi truồng anh, thì anh đừng có … có xừng con cặc lên, làm sao nó đụ anh được? Đằng này anh cũng là dâm như quỷ sứ mà. Hết tôi rồi tới nó. May mà nó, chớ con đĩ chó khác chắc anh cũng xừng cặc lên như vậy hả?
– Dạ không đâu. Con đĩ chó nào khác thì sức mấy con xừng.
– Vậy tại sao cặc anh lại nứng với con Hạ Mi?
– Dì hỏi vậy, con khó trả lời quá. Nó nứng chớ đâu phải con.
– Anh phải “quản lý” nó chớ. Nó là núm ruột của anh mà.
– Dạ, nếu đàn ông mà “quản lý” được cặc mình thì người ta đầu có đôi khi phải bị ở tù oan vì nó. Người ta đi TU (không dấu huyền) cũng vì không làm sao kiểm soát được con cặc, nên phải vào chùa hoặc nhà thờ, cho êm chuyện.
– Hứng, anh lẻo mép quá, nói không lại. Biết vậy tôi bỏ anh sống thân sơ thất sở bên đó cho rồi. Bây giờ coi như anh đã đụ hết ba mẹ con tôi rồi còn gì. Sướng quá rồi.
– Thưa dì, con hoàn toàn vô tội. C3a ba là những người tấn công con, đưa con vào tròng tội lỗi. Con không biết gì hết.
– Tôi tấn công anh? Hồi nào? Ời mà có, đúng thiệt. Trong phòng ngủ ở Hà Tiên… Nhưng mà, nếu anh không có thay đồ, cởi áo, cởi quần tôi ra, làm sao… tôi… bắt anh bú lồn được?
– Dạ khi đã muốn được bú lồn, không cần phải thay quần áo cho ai biết. Họ cởi sẵn, biểu mình khum xuống bú à.
– Ai vậy? Ai mà dâm quá chừng vậy? Hồi nào? Tại đâu?
– Dạ thưa là dì đó, hồi chiều hôm qua ở phòng khách…
– Cái đó là … là … là tôi hứng quá, mới biểu anh làm, chớ … chớ khi không, tôi điên sao, bắt anh đụ tôi.
– Thì con có nói gì khác hơn đâu. Khi hứng quá, người ta mới dễ dẫm lên tội lỗi. Hạ Mi cũng vậy! Nứng quá phải kéo con, bắt con trèo lên đụ, rồi bú lồn.
– Ời! Đúng. Tôi với Hạ Mi thì đúng. Chớ tới con Yến Thu nhỏ xíu này, nó biết cái gì mà bắt anh bú lồn và đụ?
– Dạ cái đó dì nên hỏi thẳng Yến Thu, rõ ràng hơn.
– Thưa mẹ, tuổi con nhỏ xíu thiệt. Nhưng con biết thèm sinh lý từ lâu lắm, hồi anh Khoa bắt đầu ở Việt Nam sang ở nhà mình.
– Đó, thấy chưa. Anh nghe rõ chưa. Bà Quế sừng sộ nói.
– Chưa, dì nên để cho Thu nói tiếp. Hấp dẫn lắm.
– Dạ, thưa mẹ. Năm đó con bắt đầu có kinh và lông lồn chớm mọc. Là đàn bà, mẹ biết rõ tâm lý đứa con gái vào tuổi dậy thì? Con đang thèm đủ thứ cho xác thịt, thì cứ vài ngày lại được nghe mẹ với Khoa ái ân, la lớn ở phòng Khoa. Bản năng thèm khát, bắt con xem lén. Không còn chuyện gì của người lớn mà con không học được suốt gần hai năm mẹ ngủ với Khoa. Con đã thèm, lại được nhìn và nghe đủ kiểu, nhưng quyết định không dám chạm tới Khoa, vì biết Khoa là của riêng mẹ. Cho đến chiều hôm qua. Nghĩa là sau suốt thời gian con tự sống riêng với cõi làm tình độc lập (tự làm cho mình), bỗng con được hân hạnh thấy bốn người đã hoan lạc dã man, cuồng bạo ở phòng khách. Trong đó, mẹ làm ngơ cho Khoa và Hạ Mi được tự do làm tình. Rồi con tự hỏi: Khoa với Hạ Mi thì được. Tại sao con lại không? Nên đêm qua, lúc 10 giờ, con đã tự dấn thân đến tìm Khoa, hiến cho Khoa, tặng cho Khoa.
– Đó, dì đã nghe rõ? Như vậy đâu phải con là thủ phạm.