Chính bình tỉnh, im lặng, cứ nằm phành cặc ra đó cho Quế “ăn” chớ không phải bú. Nàng bắt chước giống hệt Julie làm chiều nay bên hồ tắm. Chính cố gắng làm vừa lòng Quế để xứng đáng với cái giá 60 ngàn đô, (chiếc xe mui trần hiệu Mercedes) . Còn Quế tận tình đổ hết vào cuộc chơi, cũng để xứng với tiền “thuê bao” vừa nói. Quế ăn cặc ngon chừng nào, trong kia, Nguyệt cũng thế với bé Lập, chừng đó. Tiếng Nguyệt rên làm Quế mông lung nghĩ vớ vẫn: “Có thể bên này, Nguyệt cũng như nàng bên ấy?”
Giữ lời hứa, Thuỵ Quế, ngay sáng hôm sau, dẫn cậu d6m1 Chính đi tậu chiếc xế láng cón, mui trần , sport, hiệu Mercedes. Quế bắt Chính chở nàng đến bạn bè, đi phố Bolsa để khoe với thiên hạ hòang tử đẹp trai. Tuy lòng Chính vui, phấn khởi , nhưng chàng vẫn thèn thẹn khi Quế giới thiệu tỉnh bơ với bàng quan:
– Người tình lý tưởng của moi đấy. Năm thứ nhất Y Khoa.
Chính cảm thấy mình là đĩ đực! Xấu hổ thì có, mà Chính vẫh không can đảm rời khỏi chiếc xe bóng lộn màu xanh đậm. Lúc về đến nhà Thuỵ Quế, Chính được Hạ Mi, con gái lớn của nàng từ trên gác chạy xuống, chào:
– Anh Chính.
Rồi Hạ Mi chạy đến ôm chàng cười nói vui vẻ mà chẳng biết rằng Chính hiện giờ là bạn trai cuả mẹ nàng. Quế nói:
– Con phải gọi cậu Chính là chú vì cậu là bạn của mẹ.
-Anh ấy cũng là bạn của con, thân nhau từ rất lâu….
-Rất lâu? Là bao lâu?
-Dạ…dạ… từ hồi ảnh 17, con 16.
Thuỵ Quế giật mình, liếc nhanh về phía Chính. Chàng cúi vội đầu xuống đất, như ngầm trả lời là “đúng thế’. Chiều hôm qua, khi Thuỵ Quế bước vào phòng khách nhà chàng, chàng đã chẳng chào Quế bằng bác là gì. Chàng gọi Quế bằng bác vì… chàng đã từng lén lút hẹn hò với Hạ Mi nhiều lần, hai năm trước. Đôi khi tại phòng chàng, đôi khi tại phòng Hạ Mi, hoặc trên sân thượng.
– Chịu thôi mẹ ạ! Con không thể đột nhiên gọi Chính bằng Chú được. Con với anh ấy đã từng … từng… “mí nhau” rồi.
– Hả… từng “mí nhau” rồi? Quế thảng thốt hỏi con gái.
Tất cả đều “too late”. Trễ quá rồi. Sau một thoáng suy nghĩ, Thuỵ Quế giả tỉnh, nói với Hạ Mi:
– Ừ thì mày muốn gọi Chính bằng gì cũng được. Nhưng phải nhớ từ nay, Chính đã là “bạn” của … mẹ rồi, nhé.
– Thì anh Chính vừa là bạn của mẹ, vừa là của con, cũng được, đâu có sao.
– Nhưng mà, mẹ cũng đã “mí nhau” với anh ấy rồi.
– Ồ, thế thì càng tốt. Mẹ con xài chung một bồ, càng vui. Bạn con, chúng vẫn thế, có sao đâu, thưa mẹ?
Hạ Mi nói một câu làm choáng váng Thuỵ Quế. Nàng đã từng sống rất hiện sinh. Thích là làm. Làm hồn nhiên. Vậy mà cũng không ngờ nổi cô con gái của nàng càng Hiện Sinh hơn. Được thể, Chính pha thêm cho câu chuyện thích thú:
– Như Chính với ba Chính cũng có chung một bồ nhí Julie. Rồi mẹ Chính, và Tuyết, xài chung chàng Mỹ đen. Như thế yên trí người yêu không lọt vào tay kẻ khác!
Thuỵ Quế vờ gật đầu đồng ý. Miệng cười cười, nhưng cõi lòng tê tái. Vì sau sáu tiếng quần nhau trên giường của Nguyệt chiều qua, Thuỵ Quế mê mệt anh chàng chính. Quế chẳng muốn Chính thuộc về ai nữa. Của riêng nàng. Hạ Mi hỏi:
– Thế mẹ với Chính đã “mí nhau” mấy lần rồi? Từ bao lâu?
– Từ chiều qua… Không nhớ là mấy lần.
– À, nghĩa là tư sau lúc mẹ con mình nhìn lén Chính ái ân với cô bé ngoài hồ bơi? Phải không, thưa mẹ?
Thuỵ Quế vội nháy mắt cho Hạ Mi đừng khai. Nhưng cũng too late, quá trễ, vì Hạ Mi chạy vôi lên lầu, lấy cuốn video xuống chiếu cho Chính xem. Máy t ruyền hình hiện lên cảnh làm tình vô cùng hấp dẫn của Chính với Julie, trong khi Thuỵ Quế và Hạ Mi ngồi sát bên chàng. Hạ Mi cho tay ngắt đau bắp vế Chính, bà Quế thì cắn vào vai chàng. Hai mẹ con vừa ghen, vừa bị kích thích tột độ bởi cuốn video.
Lúc trên máy truyền hình diễn cảnh Julie ngâm nửa mình dưới nước, nằm chòi nửa phần kia lên người Chính để bú cặc thì Hạ Mi mặt phừng đỏ, mắt líu ríu mở không nổi, đầu óc liên tưởng đến những ngày nàng mới 16, Chính 17. Cả hai rủ nhau, khi thì vào phòng riêng, khi lên sân thượng, nằm bú nhau, có khi cả vài tiếng. Đúng ra, Hạ Mi là người phá trinh Chính. Đó là cái ngày gia đình rủ nhau đi picnic ở biển Malibu.
Ở biển Malibu, có một khu vực dành cho những người tắm cởi truồng. Ai đến đó đều chấp nhận phải cởi truồng từ vợ chồng, con cái, ông bà v.v… bất kể tuổi tác. Hạ Mi rủ Chính chạy đến vùng đó, đứng sau ghềnh đá nhìn những ông bà, thanh niên, thiếu nữ, trần như nhộng đánh banh, nướng barbecue, nô đùa rất tự nhiên. Ai bước vào khu vực đó bắt buộc cũng phải thành Adam và Eva như người tiền sử. Hạ Mi nhìn Chính như cố rủ Chính làm một chuyến “phiêu lưu” để lấy cảm giác lạ!
Chàng chấp nhận. Thế là lần đầu tiên, cả hai nhìn thấy nhau. Thấy không chừa một chi tiết. Họ cầm tay nhau, tung tăng, chạy vào nhập cuộc. Cả hai tha hồ giải phóng con mắt, vì trước mặt họ từ trẻ con 5 tuổi đến già năm sáu chục, đều phơi hàng họ loã lồ một cách hồn nhiên. Chính dắt tay Hạ Mi chạy vội vào một ghềnh đá khá lớn để trốn. Vì … củ gân lớn của chàng bỗng chỉa ra phía trước như tên du kích vườn chỉa AK vào quân thù.
Chính hổ thẹn vì cả mấy trăm người vui chơi ngoài kia, không một đàn ông nào “xấu tính” như chàng. Tất cả đều có một nhân sinh quan rõ ràn: cởi trần để được sống hồn nhiên với thiên nhiên! Không có sự mời gọi của tình dục. Và cũng có lẽ họ không còn xúc động gì với người khác giống. Nhưng Chính thì không! Lần đầu tiên chàng được diễm phúc tận mắt, thật gần, “thị sát” hết mọi phần da thịt thơm, mát, hấp dẫn của Hạ Mi. Từ bộ vú no tròn, xừng căng, cho tới bộ lông lồn dài vừa phải, lúp xúp che lồn nàng nằm giữa háng… cặp đùi tròn lẳng, thon dài… Rồi ánh mắt mời gọi, cặp môi lửa bốc v.v… Sức gì Chính chịu nổi? Cộng thêm những cô đầm Mỹ từ 10 đến 13, 14. Phơi phới. Mát rượi. Mê ly. Mời mọc.
Những cái lồn 11 tuổi đã nâu đậm chòm lông quắn tít. Những cặp vú trái chanh búp lên rất vừa tay… Bỗng cặc Chính phải thòi đầu lên xin”phát biểu”. Hai tay chàng đè nó xuống, đi lom khom như người tìm bạc cắc. Mấy cô đầj con bụm miệng cười khúc khích. Hạ Mi dắt vội tay càhng chạy lánh nạn vào một gành đá. Ở đây vắng vẻ, kín đáo. Gió mát lan khắp hang động. Tiếng sóng ngoài kia rì rào dội vào, làm cho hai người nghĩ ngay đến tình dục vì cả hai đã trần truồng như nhộng.