VN88 VN88

Những trận đụ kinh hoàng khiếp vía nhất được kể

Khoa lấy áo ngủ mặc cho Dì trước, nhưng không cài nút. Rồi đến phần hấp dẫn, mê ly sắp đến: thay quần ngủ cho dì. Bợ đít dì lên cho dễ tuột. Lưng quần xuống bắp vế, là lúc Khoa bủn rủn tay chân vì…trước mặt nó, lồn dì Quế thơm phưng phức nước hoa, phủ đầy lông đen nâu. Khoa ngừng đó, nhìn chăm bẳm không nháy mắt, mũi hít vào liên tu, hít cho hết mùi thơm nước hoa hão hạng…. Mắt nó đỏ gay , hơi thở đứt quãng, làm thỉnh thoảng Khoa phải hít vào một hơi dài, và thở ra chầm chậm.

Nửa lo sợ dì thức dậy. Nửa bị hình ảnh dâm dật cuốn hút. Khoa như tên trộm đứng trước két bạc của chủ nhà. Nó nín thở, cố tuột luôn phần còn lại của chiếc quần xoa trắng xuống phía dưới , xuống nữa, xuống nữa, rồi ra khỏi hai chân. Khoa cầm chiếc quần ngủ trong tay, đứng chần chờ mãi ở đó mà không dám, hay không chịu mặc cho người đẹp. Khoa tiếc, không muốn mất hình ảnh cặp đùi dài trắng thon với cái lồn đầy lông quắn. Lại nuốt nước miếng. Lại hoa mắt và khờ dại, ngốc nghếch, khi dì Quế, tự động dạng hai chân ra một lần nữa.

Cửa Ba Đình mở ngõ. Thật không còn gì có thể so sánh với cái đẹp muôn phần hấp dẫn, quyến rũ ban cho dì. Bàn tay dì lại bất ngờ để lên gần bẹn lần nữa. Khoa muốn la Trời lên một tiếng thật lớn cho đã cái khoái cảm của đôi mắt, mà nó không dám . Nó lại trố đôi mắt thao láo nhìn, khi bất ngờ, bàn tay đó gải nhè nhẹ chòm lông lồn đen thui. Dì còn ngủ hay đã thức? Dì con say hay đã tỉnh, mà bàn tay ác ôn cứ thoa đi, rồi thoa lại chòm lông? Chết cháu mất dì Quế ơi. Nó thầm thì nói nhỏ như thế khi quyết định ngồi xuống giường, tròng hai ống quần vào chân dì. Tròng được một ống, Khoa quay sang chân kia tròng ống thứ hai, thì … Dì Quế, làm như “mớ ngủ”, cử động, ống quần bên kia rơi khỏi chân nàng. Mà ác ôn, hai chân dì dang rộng quá nên làm cho Khoa càng khó khăn hơn gấp bội.

Bây giờ thì hai chân dì càng dang ra. Cái lưng quần không đủ rộng để mặc vào người dì. Khoa bỏ dở, ngồi khoanh tay, ngắm chết mệt cái lồn thơm ngát của dì Quế. Bàn tay ác ông của dì bây giờ quả thật đã cố ý khiêu dâm Khoa, vì nó không những xoa lông lồn, mà một ngón đưa nhẹ vào khe, vuốt lên, vuốt xuống, khiêu khích. Tai Khoa nghe rõ tiếng lách tách của ngón tay chạm phải nước lồn. Dưới ánh đèn, dù hơi mờ. Khoa vẫn nhìn thấy ánh nước nhờn loé loé dưới lớp lông.

Khoa nghĩ là dì đã thức. Vì còn ngủ, gương mặt dì không thể linh động diễn tả nỗi sung sướng êm êm ở dưới kia. Mắt dì thì nhắm. Nhưng hai đuôi chân mày nhíu lại với nhau. Mũi hơi hỉnh. Cặp môi chu tròn như chữ O. Ngón tay dưới kia được tăng cường thêm một đồng chí nữa. Hai ngón, không những chỉ chà, mà còn xuống tận cửa lăng Bác kính yêu mà thọt, mà quậy… Khoa tự tin hơn. Rõ ràng dì đã “mời gọi” Khoa cùng liên hoan Sol đố Mì! Khoa xê dịch, ngồi ngay giữa hai chân dì mà quan sát. Chịu không nổi, thằng bé đánh liều. Vừa lúc Quế kéo hai ngón ướt nhẹt lên khỏi miệng lồn, Khoa chụp lấy, đưa vào miệng mút sạch, nuốt ực, rồi buông ra. Thì cũng là lúc dì Quế, hai tay, nhấn cái đầu Khoa vào lồn nàng, và bằng giọng “mớ ngủ”: Bú em đi anh!

Chắc thằng Khoa đã có ít nhiều kinh nghiệm với gái Cần Thơ rồi. Nên nó trổ hết ngón nghề ra. Dì Quế la thiếu điều bể phòng. Quản lý gõ cửa. Khoa chạy ra:
– Có gì đó không thầy quản lý?
– Làm ơn làm phước la nhỏ nhỏ chút được không? Họ đi thưa là tôi bị đuổi việc à ông bà! Khổ lắm!!!

Khoa khép cửa, mỉm cười vì viên quản lý vừa gọi dì cháu chàng là ông bà. Khi chàng trở lại giường, thì Quế đã cởi ra hết, nằm trần truồng, phía dưới đít lout thêm cái gối. Mắt nàng vẫn nhắm. Có lẽ Quế mắc cỡ với thằng cháu ruột gọi nàng bằng dì. Nhưng mồm Quế vẫn lẩm bẩm: “Bú sướng quá đi anh ơi. Bú lâu cho em ra trong miệng anh vài cái, rồi em thưởng cho”

Khoa lại ngồi vào trước cửa lăng bác, vạch râu bác ra , chàng cho lưỡi và môi vào làm tiếp. Lần này, hai ngón trỏ của hai bàn tay Khoa banh căng hột le, rồi cho lưỡi vào đánh nhẹ, thật nhuyễn. Mới đầu Quế còn cắn chặt hai môi lại. Dần dần, không tự chủ được, Quế lại định bắt đầu la lớn, nói bậy. Khoa trồi lên, chụp miệng Quế lại, bảo: “Khổ quá, làm ơn đừng có la, có được không?”

Sẵn dịp, Quế níu luôn cổ Khoa xuống, bắt thằng bé hé môi, và một cái hôn xé trời, xé biển cuộn lên. Thật lâu, Lâu lắm. Quế không chịu buông ra. Khoa gần như nghẹt thở.
– Anh định mặc nguyên áo quần như vậy để gần em hả?
Khoa tự động cởi áo, rồi cởi quần. Con cặc cứng ngắt của Khoa chỉa trực ở mu lồn Thuỵ Quế, trong khi nàng mềm môi với nụ hôn say ngất:
– Em say quá. Em muốn, em muốn…

Nói tới đó, Quế cho tay xuống cầm khẩu B40 của Khoa. Dang thêm chân ra. Quế đưa cặc Khoa vào hang Pác Pó. Ngọt xớt. Trơn tru. Lút khất. Khoa rên hừ hự. Trời nổi lên cơn bão. Nước biển vọt lên bờ. Núi non xoay tròn. Gió cuốn hết rừng đi. Lá rụng trụi cành…

Khoa phải vừa đụ, tay vừa phải bụm miệng dì Quế. Bốn ly rượu chát đã biến Quế thành một ác thú. Dì ôm Khoa hùng hục đụ ngất trời, không cần biết Khoa có thích thú! Loạn thật! Loạn từ Cali mang về Hà Tiên. Loạn nhất phải bảo là lúc Quế ôm bú cặc Khoa đến gần tiếng đồng hồ, không dứt! Từ hôm nhảy bản slow, rồi tắm chung ngoài biển. Khúc gân từ lự của Khoa luôn ám ảnh Quế từng phút. Có lúc nàng im lặng, nhìn đâu đó. Mắt sửng sờ, mặt ngơ ngác, là chỉ để liên tưởng thằng cháu cao ráo, đẹp trai do nàng chọn. Nàng tưởng tới lúc được ôm nó vào lòng, không quần áo, ở khoảng tối nào đó, không cần phải nên thơ… cũng đủ làm Quế say như đã uống cả chum rượu hồng.

Huống chi, nàng đang được cái diễm phúc, ôm trọn, bú hết con cặc mủm mỉm, dài, tròn vào mồm… Chả biết, sáng bét, mặt trời cao đến ngọn dừa. Khoa đã nằm trần truồng, nghẻo cổ, ngáy hù hụ. Dì Quế vẫn tỉnh táo gác chân qua bắp vế Khoa, tay cầm cặc Khoa, mắt nhìn cháu bé còn đầy ắp thơ ngây, măng sữa… Cho đến hôm nay, đụ với Chính. Nàng vừa ra xong, tiếng của Nguyệt, từ khe hở cũng vang nghe nhẹ, chia xẻ với nàng sự thống khoái tuyệt đỉnh.

VN88

Viết một bình luận