Đầu giây, bà Quế hỏi Nguyệt:
– Ủa, bộ thằng Chính con chị cũng có bồ già nữa hả? Thế thì tốt quá. Em hy vọng lắm. Em hứa, nếu Chính chịu đi phòng ngủ với em một đêm thôi, em sẽ tặng Chính chiếc sport hiệu Mercedes. Em mê nhìn con cặc khổng lồ của chính cho đã thèm. Nó to, nó dài, mà còn trắng tươi nữa. Cặc đó mà đụ thì …ủa quên, em quên nó là con chị… Thôi nhen, lát tụi nó đụ xong ngoài hồ, em kiếm chuyện qua thăm chị. Nhớ tìm cách cho em “gặp” riêng Hoàng tử của lòng em một bữa nhen! Bye!
Nguyệt để điện thoại xuống, rồi mới dám bật phin lại con cặc giả, vì sợ bà Quế nghe. Nguyệt vẫn dán mắt dưới hồ để thu hình. Được gần 10 phút, cửa phòng nàng bị gõ. Nguyệt mở. Lập trần truồng bước vào, cười thơ ngây như không có gì xảy ra. Nguyệt khoá cửa. Đây rồi, điều nàng mong đợi đã đến! Phải có ngay cho Nguyệt một người khác giống. Nàng thèm bú cặc, thèm đụ, thèm đủ thứ, vì Chính là Julie đã làm máu dâm nàng suýt trào ra cổ họng, ứa ra khỏi chân tóc. Nàng ôm Lập nút lưỡi, rồi tự cởi áo kimono ra, đứng chàng hãng tựa vào cửa sổ. Mắt nàng nhìn Chính bú lồn Julie, và bảo Lập quỳ xuống bú lồn nàng. Dưới kia Julie sướng bao nhiêu , trên này Nguyệt đã bấy nhiêu. Nàng lấy thực làm mộng, và mộng làm thực. Gương mặt của Lập với Chính như cùng một khuôn đúc ra. Lập bú lồn Nguyệt cũng như mọi lần. Nhưng sao nàng sướng gấp trăm lần, và tê tái run người:
– Ngậm hột le nút đi con trai, cho má sướng chút.
Lập ngậm hột le nàng nút cách nghề nghiệp. Nó đâu biết Nguyệt đang nhìn “dưới kia” để bảo trên này làm y hệt. Thật vô cùng lãng mạn. Có lẽ cõi đời này, không còn cảnh lãng mạn nào hơn thế nữa. Nguyệt điều khiển cho ống kính zoom thẳng vào con cặc của Chính. Mắt nàng ríu lại, môi nàng bặm cứng ngắt cho đừng thoát ra những tiếng rên cuồng dại có thể làm Lập nghe được. Vậy mà:
– Sướng quá con trai ơi. Đã lắm con trai ơi.
Lập tưởng Nguyệt khen mình, cậu bé càng trổ thêm tài nghệ cao cường để chuộc lỗi bỏ nàng cả buổi trưa, chạy qua phòng Tuyết ngoại tình. Dưới kia, Julie lăn lộn đòi ra. Hai tay Chính bợ đít em bé lên… Thì trên này Nguyệt cũng cho tuôn ra từ từ cung nước sướng, nước dâm tình, làm miệng thằng Lập ướt đẫm, dù nó đã cố nuốt khá nhiều. Xong rồi Lập đứng lên, mới chợt thấy cái camera đang quay Chính nằm chồng lên Julie mà đụ bên dưới hồ bơi.
Nguyệt kéo Lập lại giường, bắt thằng bé trèo lên đụ nàng cho thật dã man, thật cuồng bạo. Nàng ôm mặt Lập mà nghĩ là Chính. Nàng nói cái gì bé quá không nghe được. Chỉ thoang thoáng có mấy chữ “chết má con ơi” là rõ ràng, trong khi dưới kia, hai tình nhân trẻ cũng cùng ra một lần. Và hồ tắm yên lặng từ phút đó.
Nguyệt lại cửa sổ tắt camera. Nhưng vẫn nhìn xuống hồ tắm, vì hình như nàng còn tiếc. Chính mặc xì líp vào, rồi dắt Julie lên lầu, không mảnh áo che thân. Đoàn vẫn nằm ngáy ở phòng khách. Julie mặc xong đồ thì bà Quế đến, với bộ đồ thật đẹp, và phấn son loè loẹt:
– Có mẹ ở nhà không cậu Chính?
– Thưa bác, con không biết, để con vào xem…
Nguyệt bước ra dẫn theo Lập. Quế ngạc nhiên hỏi:
– Ủa, Nguyệt có thằng con út hồi nào mà mình không biết?
– Dạ không, chồng bé của em đó.
– Ủa, sao, sao trông cậu ấy giống hệt như Chính vậy?
– Tại chị thấy thế, chứ Lập có giống Chính.
– Giời ơi. Tôi đâu có nhầm. Trông như hai giọt nước!
Nguyệt ngượng lắm mà vẫn tảng lờ:
– Có việc gì mà bà chị đến thăm đột ngột vậy?
– Dạ, chả là …
Bà Quế chỉ nói được chừng đó, rồi dán sát cặp mắt vào gương mặt đẹp trai của Chính:
– Giời ơi, cậu Chính đẹp trai quá đi mất. Đẹp hơn tài tử Hồng Kông nữa. Còn cô này?
– Dạ là Julie, bạn gái của cháu. Chính nói.
Nghe tiếng ồn ào, ông Đoàn thức dậy, chào bà Quế, rồi dẫn Julie xuống lầu, lái x era phố đi ăn. Bà Quế chẳng hiểu gì hết. Bạn gái của Chính, sao ông Đoàn lại cầm tay, âu yếm dẫn đi? Phòng khách chỉ còn lại Nguyệt, Lập, bà Quế và Chính. Thấy Nguyệt ngồi âu yếm bé Lập, bà Quế thèm:
– Chị Nguyệt có phước quá. Chỉ bé có thua tôi có một tuổi mà vừa có chồng, vừa có nhân tình. Một cậu nhân tình thoạt nhìn, tôi cứ tưởng là con út. Ước gì, mình cũng có được một nhân tình trẻ tuổi để…
Bà liếc qua Chính, rồi đảo mắt nhìn Nguyệt như nhắc lại lời nhắn lúc chiều. Nguyệt hiểu ý nên nói:
– Để hú hí, để làm tình, để hôn hít chứ gì.
Bà Quế làm bộ thẹn như con gái. Bà cố làm duyên cho Chính nhìn mà anh chàng cứ lơ lơ. Chính vẫn còn mặc quần xì líp, khoe trọn thân hình nở nang lực lưỡng của người từng bơi lội. Trong khi Nguyệt đi khuấy cho Chính ly soda chanh hột gà thì bà Quế hỏi:
– Thường thì trong tuần, cậu Chính rảnh ngày nào?
– Dạ chỉ có weekend. Còn thì cháu học ở nội trú.
– Xưng cháu làm gì cho khách sáo vậy không biết. Gọi chị bằng Thục Quế và xưng … xưng anh, cũng được rồi.
– Dạ em không dám…
– Ừa thì xưng em cũng được. Nhưng gọi tôi là Quế nhé.
Nói chuyện mà mắt Quế không rời hạ bộ của Chính. Chính biết: lại có một chị già nữa muốn dê chàng. Quế hỏi:
– Hiện Chính, ủa quên, anh Chính đi xe gì?
– À… em đi Toyota. Còn sinh viên đi học mà.
– Thế anh có thích Mercedes sport loại 609 mới nhất không?
– Em chưa dám vì … chưa làm ra tiền nhiều.
– Tôi biết, đừng lo. Có bao nhiêu. Đẹp trai như anh mà ngồi vào xe đó, gái Bolsa lát mắt hết mất thôi.