Hai ngón tay Đoàn bò vào hang bác bó đang ngập nước. Tiếng rên thê thiết của Julie, ở gần, đã huy động được cơn thèm của Đoàn hơn là tiếng gào la của Tuyết từ xa. Đoàn cúi xuống nhìn gương mặt non choẹt 15 của Julie mà ngắm, em đang diễn tả nỗi sướng. Môi Julie hé ra. Mấy chiếc răng sán trong của Julie xuất hiện cạnh cái lưỡi mời gọi. Đoàn sà xuống. Bàn tay Julie kéo ghịch cổ chàng. Và thiết tha mùi mẫn hai cặp môi quyện cái hôn đầy sinh lý, nổi lửa tình dục.
Hai tay Julie tuột hẳn cái xì líp ra khỏi người, rồi em cởi phăng luôn cái áo đầm ca rô. Điên quá rồi, nóng quá rồi, Julie muốn thực hiện sự thèm khát ngay trong phòng khách. Julie quỳ trên sofa, chổng mông đưa lỗ đít ngay trước mặt Đoàn, bắt chàng làm giống hệt như Lập đã làm cho Tuyết trong kia. Như cái máy, Đoàn quỳ đằng sau, banh lỗ đít Julie ra , thọc thẳng chiếc lưỡi vào. Julie hét lên một tiếng như bị ai cứa cổ:
-Tuyết ơi, bố mày đang bú đít tao ngoài này. Đoàn ơi! Thọc luôn hai ngón tay anh vào lồn em. Làm giống như Lập đi anh. Anh không làm, em tung cửa chạy vô bảo Lập làm à.
Đoàn tận tình cho hai ngón vào lồn thụt, ngoáy. Chàng còn nổi hứng, đưa mồm liếm, cắn nhè nhẹ hai mông đít Julie. Em này la muốn bể nhà, hét muốn khàn cổ. Nguyệt nhìn mà thèm chết đi được. Nàng ước gì có Fred, có Dũng, có Quang, nàng sẽ dẫn họ vào phòng bắt làm giống hệ, vì nàng hiểu, lối hcơi này là đệ nhất trong thiên hạ. Trong phòng, Tuyết lại gào lớn:
– Ơi, đút cặc trở lại lỗ đít chị má đéo đi cưng. Đó, chị mê nhất món này Lập ơi! Hả? Trời ơi! Hai ngón tay em lại vào thụt lồn chị nữa hả. Làm dồn dập vầy chịu sao thấu hả cưng? Ôi…ôi…chết tôi Trời xanh đất đỏ ơi!
Julie ngoáy cổ lại nhìn Đoàn:
– Anh có nghe Tuyết nó nói gì không hả mình? Có thì cố bắt chước y hệt vậy cho em. Mau, nứng quá đi!!
Đoàn tuột quần. Cặc chàng đã sẵn sàng. Chàng nhổ tỵ nưuớc miếng vào lỗ đít Julie, rồi banh rộng ra, kê đầu cặc, nhấn vào, nhấn vào. Tiếng Julie hét cũng lớn dần, lớn dần, cho đến khi cặc Đoàn lút hết. Đoàn bắt chước thằng con, cũng cho hai ngón vào thụt lồn Julie. Cô bé bấu cứng cái nệm da, mắt nhắm nghiền, gân cổ nổi lên, mặt đỏ bừng, vì cơn sướng ào đến thênh thang.
Có là Thánh cũng phải gào thét, đừng nói là Julie. Nhìn cảnh cuồng dâm đó, Nguyệt nặng mí mắt, môi cong tớt lên, mặt ửng hồng, nước lồn rơm rớm ướt, và Nguyệt thèm chết được một đàn ông, một con trai, một cậu bé… Ai cũng được, không cần đẹp trai, đến phục vụ cho nàng như Đoàn đang tận hiến cho Julie. Có ba người đàn ông càng tốt. Một cho Nguyệt nằm lên đụ. Một nhét cặc và đít nàng mà đéo. Và một, cho nàng bú. Nghĩa là ba cái lỗ quan trọng trong người nàng phải được trám đầy bằng dương vật. Mà làm sao có đây? Nguyệt nhìn say sưa cảnh chồng nàng đang đéo Julie. Mặt Nguyệt thẩn thờ, say đắm. Hai đùi kẹp sát bàn tay Nguyệt đang để cạnh mu lồn. Tiếng thằng Lập, con Tuyết lại la, lại gào…. Nước mắt Nguyệt lại ứa ra. Lập ơi, chị yêu em, chị không muốn mất em, em là hình ảnh của giấc mơ lãng mạn trong chị. Làm sao? Làm sao Nguyệt có Lập đây?
Bỗng, Nguyệt nghe như có ai đang lội dưới hồ. Nàng chạy bay về phòng, mở cửa sổ, nhìn xuống. Trời ơi! Điều nàng ước mơ lại hiện đến. Đó là Chính! Chính đang lội ngửa và cũng nhìn lên khung cửa sổ phòng ngủ của Nguyệt, nơi nàng đang đứng thụt vội đầu vào nhìn chăm chăm. Thân hình Chính vẫn dài thậm thược. Vai vẫn bạnh. Ngực vẫn nở. Nước da hồng hào với gương mặt đẹp như người mẫu. Chính lội xuôi, rồi lội ngược, và mắt vẫn đăm đăm nhìn khung cửa sổ. Hình như đó là thói quen ngày Chính chưa vào nội trú.
Rồi không hiểu sao, Nguyệt lại khoá trái cửa phòng, rồi trở lại đứng nép nơi cửa sổ, tiếp tục nhìn Chính đang bơi. Một lần nữa, Nguyệt lãng mạn sống lén lút với một ước mơ chẳng bao giờ nàng dám để thành sự thậ. Hai ngón tay vàng, vô tình , đưa vào âm đạo. Giống hệt như hai ngón của Đoàn vào lồn Julie. Dưới kia, Chính vẫn bơi thư thả. Và dù chàng chú mực vào cửa sổ sơn xanh nơi phòng Nguyệt, Chính cũng không sao biết được có một người đàn bà đang thèm khát cháy bỏng, bốc hừng hực, đốt phá da thịt nàng. Nguyệt đứng một chân, gác một chân lên ghế. Hai ngón tay vẫn miệt mài, làm lồn Nguyệt rung chuyển kinh khiếp. Rồi hình như hai ngón tay không đủ kích thước làm thoả mãn cơn thèm cao hơn núi, Nguyệt mở hộc lấy ra con cặc giả màu hồng, bấm pin. Ừ, may ra. Nó được lăn chậm trên bắp đùi trắng tinh của Nguyệt, trên bẹn, và cuối cùng, chui luôn vào cửa mình đang ướt nhẹp những nước nhờn chờ sẵn từ gần 20 phút. Lút hết vào bên trong, khúc ni l6ng rung lên bần bật. Tay Nguyệt thụt như dương vật lúc làm tình. Nàng vẫn nép lách qua một bên, chỉ chừa cặp mắt đủ thu gọn hình của người mẫu Chính đang nằm sóng sượt trên ghế vải, xem sách!
Phòng bên cạnh, Tuyết và Lập đua nhau gào la những thống khoái ngút ngàn. Ngoài phòng khách thì Đoàn với Julie. Cả bốn dồn dập dội vào những hình ảnh độc đáo.
– Đoàn ơi, mỗi tuần anh có muốn đụ em mấy lần cũng được. Chỉ xinh có vài lần đéo lỗ đít thế này, may ra em mới trung thành với anh. Sướng lắm người yêu của em ơi!
– Chị Tuyết! Đụ lỗ đít vẫn sướng hơn lỗ lồn. Vì nó bout lắm. Khít Khao lắm. Em thích đéo vầy hơn là đụ chị ơi!
– Thì em cứ đéo cho sướng đi, đừng ra vội. Em phải kéo dài cho chị ra thêm vài ba cái nữa nghe chồng bé!
Trong này, mình Nguyệt cô đơn với con cặc màu hồng vô tri. Nó rung không ngừng nghỉ. Tay Nguyệt thục liên tu. Mắt Nguyệt vẫn dán sát dưới bờ hồ. Trên ba mươi phút, lúc Tuyết gào ré lên nỗi sướng tuyệt đỉnh, thì hình ảnh của Chính cũng lung linh., nhoà nhạt, mờ hẳn vì mắt Nguyệt đã nhắm khít, mồ hôi vã ra có hột, mồm nàng kêu nho nhỏ, thống thiết, ân cần:
– Mẹ ra nè. Còn nữa, sướng lắm ông bà ơi. Mẹ sướng tới đỉnh mây xanh rồi con ơi…. Còn, vẫn còn, vẫn còn.
Lúc đó Nguyệt nghĩ gì? Chỉ có Thượng Đế biết mà thôi!
Lúc Nguyệt, Tuyết và Julie đar đạt tuyệt đỉnh khoái lạc, cả ba căn phòng chìm trong im lặng, tịch mịch như sân chùa nhà quê, vào trưa hè. Không biết dương vật của Lập có còn nằm trong hậu môn của Tuyết không? Không biết con cặc của ông Đoàn có còn nắc lai rai ở lỗ đít Julie không? Chỉ biết ở phòng Nguyệt, tiếng rè rè của con cặc giả màu hồng vẫn còn kêu lai rai. Bởi vì … Nguyệt vẫn nấp đó, bên cửa sổ, nhìn trộm người mẫu tên Chính nằm đọc sách dưới hồ bơi . Bởi vì khúc ni lông vô tri vẫn còn nằm đó ở cửa mình Nguyệt mà rung.
Tiếng rung tuy nhỏ, lúc lớn, lúc bé, vì bàn tay Nguyệt tự động thụt nó vào , kéo nó ra, nhưng đã đưa hồn Nguyệt lên bồng lai tiên chảnh. Một mình Nguyệt độc thoaị. Nàng gọi số cầm tay cho Chính trong khi nàng vẫn nhìn xuống hồ:
-A lô. Chính đó hả? Mom đây.
-Dạ con nghe. Có gì gấp không mom?
-Không . Bộ có gì gấp mới gọi con sao?
-Không. Bởi vì có đời nào mom gọi con vào giờ này.
-Có bất tiện cho con không?
-Dạ không. Con đang xem cuốn Hiện sinh của Freud. Tác giả nói nhiều điều thú vị lắm mom . Càng đọc càng mê. Càng đọc, con càng bị kích thích, khó chịu…