VN88 VN88

Những trận đụ kinh hoàng khiếp vía nhất được kể

Nguyệt hiểu có cái gì làm nàng bắt chợt sướng kinh khủng? Lập bú dù có hay, thì cũng đâu bằng Dũng với hàm ria cá chốt, bằng lưỡi dài của Fred…Vậy mà hồn Nguyệt đang bay bổng lên mây xanh. Nàng chẳng còn biết gì xung quanh. Nàng tưởng như lần đầu tiếp giáp với tình dục. Nàng bỗng thấy mình nhỏ lại tuổi 13, ngày còn tung tăng cắp sách đến trường nhặt chữ. Cặc của Lập no ứ hự trong miệng Nguyệt. Nguyệt nút ân cần thiết tha để mua triệu triệu nỗi sướng đang dâng lên tràn cơ thể nàng.

Bàn tay Nguyệt nâng nâng hai hòn dái Lập để thương yêu. Tự nhiên, không biết sao, Nguyệt bỗng yêu thằng bé này kinh khủng. Những kép nhí trước kia đến với Nguyệt chỉ là những anh thợ đúng nghĩa, chẳng ai để lại dấu ấn sâu đậm làm Nguyệt có thể nhớ thương. Còn với Lập? Đang ăn bê thui đó, đang uống trái dừa non đó, mà nàng cứ sợ không no, cứ sợ ngày mai, không còn nữa. Bởi “món quà” Lập ngày bất ngờ đến, và đến giữa lúc Nguyệt đang thèm chết được một cậu bé 13.

Chỉ qua lời cám dỗ của bà Hải mà Nguyệt muốn làm cuộc phieu lưu lạ lùng này. Tưởng chỉ là sự đổi món, không ngờ Lập đã đương nhiên thành thần tượng đúng với óc lãng mạn của Nguyệt. Rồi sợ cứ trịn lồn lên mặt Lập, bắt cậu bé nằm ngữa ra bú, sẽ bị ngộp. Nguyệt lật ngược lại, cho Lập nằm trên. Cả hai loan đầu phục vụ tận tình. Khoảng trên một tiếng thì Lập nắc mạnh và ọc hồ đặc ra đầy miệng Nguyệt. Nàng nuốt từng ngụm nhỏ vào họng để thưởng thức, không dám ực một lần, sợ hết, sợ tan, sợ phôi pha…

Nguyệt chưa đối với ai như thế, kể cả chồng nàng hồi còn sung sức. Nguyệt vực Lập lên nằm song song với mình. Đầu Lập gối lên cánh tay Nguyệt. Nàng hiểu trai 13, sức chỉ có thế (nàng nghĩ thế), nhưng cậu bé đòi lên đụ Nguyệt nữa.

Nguyệt cưng Lập, bắt chú bé cứ nằm nhắm mắt tỉnh dưỡng cho lại sức. Nguyệt ôm Lập, ấp Lập như ấp một đứa con. Nàng vuốt tóc Lập, chùi mồ hôi cho Lập, bắt Lập nhắm mắt ngủ một tí cho nàng tha hồ ngắm sự thơ ngây măng sữa ở Lập. Nguyệt gác một chân qua người Lập, nhìn rõ từng chi tiết. Cái gì ở cậu bé cũng là mới nở, hồn nhiên, non nớt. Bỗng Nguyệt thấy mình tàn nhẫn đã bú Lập làm cậu bé “ói” một miếng hồ đặc quánh.

Lập thì sung sướng được dúi cái mặt vào cổ, vào tóc Nguyệt. Dưới kia cặc Lập đang nằm trong bàn tay Nguyệt. Mấy chị già kia có khi nào cho Lập được nghỉ ngơi. Phải xài Lập cho xứng với 100 đô la. Tự nhiên nó có cái cảm giác, từ đây, nó thuộc riêng của Nguyệt, dù Nguyệt không muốn:
– Chị Nguyệt ơi ! Em yêu chị mất rồi. Lập nói thì thào.

Không trả lời, Nguyệt xốc người Lập sát vào hơn mà ấp. Tình này có phải là tình yêu không? Có phải Lập đến đây để giải quyết sinh lý cho Nguyệt không? Hoàn toàn không. Nguyệt đang mua một bức tranh quý về treo trên tường. Mỗi ngày ngắm vài lần. Thị giác nàng không đã nư một lúc. Mà nó day dưa, kéo dài, lâng lâng, chẳng lúc nào tan loãng. Bức tranh chưa ráo mực này sẽ được Nguyệt lộng kiếng, treo ngay đầu giường. Nó sẽ “sống” với Nguyệt từ đây cho đến ngày nhắm mắt.

Chân nàng vẫn gát qua người Lập. Tay nàng vận tưng tiu cặc Lập. Nàng đùa với khúc gân như đùa với “trái ớt” cửa thằng bé con mình, chứ không phải một tình nhân. Nguyệt sướng với cảm giác riêng tư của một người lớn dâm loạn với một trẻ con. Nguyệt cà cà đầu cặc vào miệng lồn đang ướt nhẹt để khoái lạc với những cảm giác lạ kỳ. Cậu bé thì nhắm mắt để đó. Thỉnh thoảng lại húc híc cái đầu vào cổ Nguyệt như một em bé nhõng nhẽo với mẹ. Nguyệt đang sống riêng một thế giới thần tiên, đê mê. Nàng muốn thế giới đó biệt lập, cô đơn, bay như những cụm mây lang thang trên không trung, chẳng bao giờ hạ cánh.

Ôm một búp bê biết cử động như thế này mà đùa boon, mà thiết tha tình tự, còn gì là hơn. Nguyệt biết cậu bé không ngủ, vì khúc gân cậu đang cương cứng, giật giật trong tay nàng. Bàn tay lập thì x exe đầu vú Nguyệt. Mũi Lập cứ hôn tới tấp nhẹ nhàng trên cổ, trên tóc nàng. Hình như mỗi người đang sướng một kiểu. Đầu óc họ đang theo một cảm gíac riêng tư. Lập thì thào bên tai Nguyệt:
– Cho con lên nằm trên Mom!
Nguyệt gật đầu, trở mình nằm ngửa ra. Lập trườn lên. Hai chân Nguyệt dang ra. Lập lừa lừa đâm cặc vào lồn Nguyệt rồi nắc. Nguyệt sợ cậu bé lại ra, mất sức, nên nói:
– Nằm yên được rồi, đừng nắc. Bé lại ra nữa, mệt lắm. Mom thích bé cứ đút vào nằm như thế này cũng sướng lắm rồi. Lập nút lưỡi em đi. Bó mạnh vú em đi. Em muốn ra một lần nữa, mình ơi! Đừng, đừng nắc. Em không muốn anh ra!

Nguyệt bảo thế, nhưng thằng bé vẫn cứ nắc êm đềm:
– Lần thứ hai thì mom có thể yên trí là con đụ trên hai tiếng.
– Thật vậy không? Thế thì anh đụ em đi. Anh muốn giết em cũng được. Anh phải làm sao cho em ra vài ba lần em mới thoả mãn cơn dâm được đụ một bé con. Đó, nắc xéo qua, xéo về như thế đã ngứa lắm mình ơi! Cám ơn Thượng Đế đã cho con được đụ một thằng nhỏ xíu có 13 tuổi! Bữa nay em phải ra với anh sáu bảy cái em mới chịu. Em nhốt anh luôn trong nhà này. Ăn rồi cởi truồng ra, hai đứa đụ suốt ngày nhen Lập?

Bé Lập không cần nghe những gì Nguyệt nói. Nó cứ nắc, vừa nhìn say đắm gương mặt đẹp thần sầu của Nguyệt. Môi nàng tout lên như đòi hỏi. Cặp lông nheo Nguyệt cong vuốt. Mũi hơi hỉnh hỉnh làm toàn thể gương mặt Nguyệt như một thần vệ nữ Ai Cập. Hai tay, hai chân Nguyệt ôm gọn lõn thân hình bé bỏng của Lập mà hưởng.

VN88

Viết một bình luận