VN88 VN88

Những trận đụ kinh hoàng khiếp vía nhất được kể

Ở trên bà nắc xuống, phía dưới Phong hẩy lên, nhịp nhàng, ăn khớp. Mồ hôi trên trán bà đã rớm ra. Phong bưng mặt bà mà hôn bằng mũi. Vừa để thưởng thức mùi thơm của nước hoa hảo hạng, vừa để hôn luôn tấm nhan sắc mặn mà của bà chị dâm đãng gần 40!
– Thế là anh với em khai trương cái giường mới đắt tiền này?
Phong nhìn bà Nguyệt, rồi nói thế. Bà trả lời:
– Anh không khai trương, rồi cái giường này cũng sẽ ngụi lạnh như tảng băng. Không biết tại sao chồng em lại thích mua giường mới, trong khi sinh lý ông đã nguội lạnh, cũ kỹ từ lâu. Em phải ngoại tình với anh. Nếu không em sẽ là con đĩ. Một con đĩ hành nghề để thoả mãn xác thịt, chứ không vì tiền bạc. Hên cho em quá. Em tưởng đời em đã chấm dứt, không còn biết tình dục là gì. Đừng bao giờ bỏ em nhen Phong? Nhớ nhen?

Phong sung sướng gật đầu. Bà lật Phong lên nằm trên:
– Anh lên làm cho em vài lần đi cưng.

Phong quỳ thẳng người. Hai tay bợ mông đít bà Nguyệt lên, cắm cặc vào xay luau. Bà Nguyễn cho một ngón tay vào mồn cắn mạnh để mồm đừng la lớn. Con cặc của Phong đã lớn hơn của chồng bà, dài hơn của chồng bà. Mà sức lực trai tráng của Phong lại càng dẻo dai hơn. Bà nhìn Phong hì hục đụ. Bà sướng vì tuổi Phong chỉ 18, còn nhỏ thua con trai lớn của bà. Đúng là có tiền mua tiên cũng có! Sau buổi trưa đụ nhau chí choé đó, Phong đã trở thành bồ nhí của bà Nguyệt, và lâu lâu họ hẹn nhau ở khách sạn Hilton, hoặc Mirada để làm tình mỗi lần vài ba tiếng…
… Sáng nay, nằm chơ vơ với chiếc gối ôm, sau khi nghe Tuyết nhắc đến tên của Phong, bà bỗng giật mình. Vì chuyện ngoại tình lén lút đó chỉ có hai người biết. Mà bây giờ lại có thêm Tuyết biết nữa. Đã vậy Tuyết còn muốn gài Quang thêm cho bà. Bà nhất định cự tuyệt, vì bà đã có Phong. Và cũng vì, nếu nhận lời ngũ thêm với quang, bà sẽ hết uy với Tuyết. Bà bốc điện thoại định gọi cho Phong, hẹn chiều nay ở Hotel Hyatt, thì nghe Tuyết đang nói chuyện với Quang:
– Người đó không phải chị em mà là bà bô của em!
– Mom gì mà trẻ măng vậy. Đẹp hơn thiếu nữ chưa chồng.
– Rồi sao? Rồi anh rút ý kiến hả?
– Ý! Không, không! Khen bả trẻ vậy mà! Em định chừng nào thì cho anh gặp mặt”chị” em?
– Đã bảo là my mom. Cứ chị, chị hoài à.
– À quên! Your mom? Chừng nào, chừng nào? When?
– Ngay bây giờ được không? Mom da9ng trần truồng nằm trong phòng. Hấp dẫn lắm. Mau lên nhen!

Rồi Tuyết cúp điện thoại. Bà Nguyệt cũng đặt điện thoại xuống. Như vậy là bà sắp có thêm một kép nhí nữa. Bà đã thoái thoát, mà cô con gái nhất định đẩy bà vào. Nhưng hình như lòng bà cũng muốn toa rập theo với Tuyết. Vì nếu muốn, bà có thể ngồi dậy, sửa soạn, r axe, lánh mặt. Đằng này, hình như máu dâm của bà cũng đang xoè hai tay, chuẩn bị đón Quang, thanh niên mới 17 tuổi.

Mười mấy phút sau, dưới nhà có chuông gọi cửa. Bà đoán biết Quang đã đến! Quái lạ! Tim bà hồi hộp. Hồi hộp giống hệt phút đầu tiên bà hẹn hò với nhân tình. Bà đang bối rối không biết lát nữa, Tuyết dẫn Quang vào phòng này, bà sẽ phải đón tiếp thế nào cho tiện, xưng hô thế nào cho phải phép.

Tiếng gõ cửa. Tim bà lại càng đánh thùm thụp:
– Tuyết đây mẹ. Con vào nhen?
Rồi không đợi bà trả lời, Tuyết mở cửa dẫn Quang bước vào. Quang khép nép như chàng rể mới qua nhà vợ lần đầu.
– Mẹ, đây là anh Quang, người tưởng mẹ là chị của con.
Bà nhìn Quang kỹ hơn. Quang cao ráo vì là cầu thủ bóng rổ. Đẹp trai. Cái đẹp quý phái hơn Phong, vì Quang nhà giàu, lại có học. Tự nhiên bà có cảm tình ngay, vì không phải lần đầu tiên bà gặp Quang.
– Xin lỗi Quang, cho phép tôi nằm nói chuyện, vì, vì, vì tôi không có mặc đồ. Hay là Tuyết, con dẫn anh ra phòng khách, chờ mẹ mặc quần áo quần xong rồi hẳn hay…
Tuyết líu tíu như con chim, xoa xoa tay nói:
– Không sao, không sao. Quang biết mẹ đang trần truồng mà. Con có nói trước với ảnh như thế.
Kỳ thực, lúc nãy bà cũng nghe Tuyết nói với Quang rồi, mà bà vờ đóng kịch cho ra cái điều lịch sự. Rồi bà lại đóng thêm một lớp nữa:
– Quang đến đây có chuyện gì không?
Quang đứng ngượng chín người. Chàng hụt hẫng, hoang mang. Cứ tưởng là đã mọi việc đã xong xuôi, Quang mới bạo dạn vào đây. Ai ngờ. Rồi Tuyết nhăn nhó:
– Kìa mẹ! Mẹ quên hồi nãy con có nói sơ với mẹ về Quang.
– À mẹ quên! Mẹ quên! Xin lỗi Quang nhen!
Quang thở ra cái ào, hết ngượng và nói:
– Thật không ngờ Mom của Tuyết trẻ đẹp như vậy.

Rồi Quang đứng đó ngắm bà Nguyệt như ngắm một đoá hoa. Bây giờ đến phiên bà ngượng và bối rối. Bà biết buổi sáng trên mặt bà không chút phấn son. Phần còn lại là thân người và da thịt thì đã bí cái chăn nhung che phủ. Bà không còn gì để phô trương hấp dẫn. Có lạ không? Mới buổi sáng, khi nghe Tuyết đề nghị bà kết bồ với Quang, bà đã vội lắc đầu. Thế mà bây giờ, đối diện với cậu bé, lòng bà bỗng nôn nao, hồi hộp. Dâm tính bà dã9 trỗi dậy. Cái máu dê tình dục đã khiến cho bà xôn xao một nỗi vui lẫn hy vọng gì đó.

Tuyết đứng nhìn mẹ bối rối lăng xăng mà mím cười. Ai có tình yêu cũng thế. Nhất là tình yêu mới. Sáng nay Tuyết nói với mẹ là hôm bà đưa Phong vào phòng ngủ của khách sạn Hilton thì Tuyết cũng đưa nhân tình vào đó, và đi sau bà có 10 thước. Điều đó không đúng. Sở dĩ Tuyết biết người tình của mẹ tên Phong và đưa vào địa điểm trên, bởi vì Tuyết nghe lén đường giây điện thoại. Giống hệt sáng nay bà Nguyệt nghe lén đối thoại của Tuyết với Quang.
– Quang ngồi chơi. Bà Nguyệt mời.
Quang ngó không có cái ghế. Quang nhìn quanh không biết ngồi đâu. Thì Tuyết đẩy Quang lại ngồi ở mép giường nơi bà Nguyệt đang nằm. Cử chỉ của Quang trông thật tội nghiệp, vì anh chàng bị Tuyết đẩy vào hoàn cảnh thật khó ăn, khó nói. Phần vì bà Nguyệt là mom của Tuyết.
– Thôi hai người ngồi đó nói chuyện và … enjoy, hưởng nhé. Tuyết về phòng, học bài, canh điện thoại, và canh cửa cho. Anh Quang cứ tự nhiên như … người nhà. Bye!
Tuyết thoát ra khỏi phòng, đóng sập cánh cửa. Độ một giây, Tuyết lại mở cửa, ló đầu vào, nói với:
– Nhớ khoá chặt cửa. Chúc hai người hạnh phúc!

VN88

Viết một bình luận