Buổi sáng im lặng, không khí dâm data đặc quánh phủ quanh phòng, lean chiếc giường Ý có kiếng soi. Giọng của Barbara Streisand não ruột the thiết trong bài “One life to live” vang lean. Nguyệt quỳ đó như một nô lệ của một ông vua Á rập. Nàng lấy một tô sữa, đến cầm cặc Fred ngâm vào rồi khoát tay rửa ân can như một một môn đệ của đạo sex bên Ấn Độ, rửa cặc Fred xong, Nguyệt nâng tô sữa lên uống cạn.
Thấy vậy, Fred yêu quá, chịu không nổi, chàng cũng lấy một tô sữa khác, bắt Nguyệt đứng dang hai chân ra, chàng dùng tâ rửa khắp loan, rửa luôn âm đạo, và xin Nguyệt đái vào một tí trong tô. Fred uống ực, sạch ráo, ném cái tô xuống đất vỡ tan, ôm Nguyệt ngất ngư với cái hôn lâu gần 10 phút, không vật nhau, không đụ nhau.
Mười phút cuồng si. Mười phút của môi gặp môi, mà cả hai tưởng như đã trong nhau từ thuở nào. Tuổi của cả hai là những hoả diệm sơn ngập lửa. Cả hai là những cao thủ võ lâm học nay những chiêu vô địch. Nhìn cặp này mới đúng là đôi nhân tình lý tưởng của dục vọng.
Nguyệt mở tủ lấy chai champagne ra khui. Nàng bắt Fred quỳ hứng miệng ngay loan. Nguyệt đổ rượu từ hai núm vú chảy dọc xuống từ từ, theo chòm lông lồn thành một vòi nhỏ, vào miệng Fred. Fred no nê. Được một lúc, Nguyệt ngừng, đưa chai vào miệng nốc. Rượu làm cả hai man rợ, cuồng nhiệt hơn. Nguyệt xô Fred name xuống giường, cầm cặc bú. Vừa bú, Nguyệt vừa nhìn mình trong kiếng. Nàng mang heat tài nghệ tuyệt vời ra tặng Fred. Fred quằn quại lạ, nàng mặc kệ. Nguyệt chỉ biết nhìn mình trong gương soi để tự thoả mãn với ái dâm man rợ đầu tiên nàng tung ra sáng nay với một da đen Phi Châu.
Nguyệt no nê với khúc dồi to đen láy. Nàng say mềm với trận chơi có một không hai. Nguyệt lại mở tủ lấy hủ cream (loại trồn sà lách). Nàng cầm cặc Fred quét vào đó rồi nut như ăn một cây kem, rồi lại uống champagne. Đã dâm sẵn, nhờ rượu, bây giờ Nguyệt trở thành một hoàng hậu Cleopatre thứ hai.
Thình lình, Nguyệt nằm chàng hãng ra, thong hai chân xuống đất, phành lồn, bắt Fred đổ rượu vào lồn và dùng miệng hút ra, nuốt. Nguyệt nhét từng qủa nho vào âm đạo, Fred dùng môi lừa ra ăn. Hết một chùm nho nhỏ, Nguyệt mới cầm hai vai Fred kéo lên, bắt chàng đâm cặc vào đụ. Cả hai nhìn mình trong gương. Họ có cảm tưởng như đang xem một cuốn Phim sex trên màn bạc. Nguyệt bỗng nói:
– Hèn chi mà da trắng chẳng bao giờ chịu cho da đen các anh được ngang hàng với họ ngoài xã hội. Fred đụ em hay anh đang đưa em về với thiêng đàng, tiên cảnh? Em sẽ bảo Tuyết cho em được làm nhân tình thứ hai của anh.
Fred không dám đè trọn thân người chàng trên Nguyệt vì anh to con quá. Chàng phải chống hai khuỷu tay. Còn hai chân thì chịu dưới đất. Fred rút cặc chàng bóng lưỡng như con cá chình. Nguyệt trợn trắng, môi há tang hoác. Cằm ngưỡng lên không. Hai tay cào xé vai Fred, và la như voi phá rừng.
Động tác của Fred chậm rãi, bình thường. Chàng chưa tung chiêu nào độc đáo mà mồ hôi Nguyệt đã vã ra như tắm. Nàng nói bay đủ mọi thứ, mà hồn thì đã về tận chín từng mây xanh. Chưa từng có con cặc nào to như thế vào lồn. Nó chật ních. Nó vào tận tử cung. Miệng lồn của Nguyệt ngậm không muốn hết bề tròn con cặc Fred. Tiếng rên của Nguyệt nghe thê thảm như lơi khóc. Nàng níu chặt cổ Fred. Sướng tuyệt cùng. Sướng không bút nào tả nổi. Nguyệt chỉ còn nhìn chăm bẳm “Mike Tyson” doing vô lồn nàng từng “quả đấm” nặng ngàn can.
Fred đụ bình thản như một thiền sư đang lần chuỗi ở vách núi. Quả tình thượng đế đã ban cho da đen một biệt tài không có giống dân nào trên quả đất so sánh nổi. Nằm dưới, Nguyệt dãy đành đạch như con cá mắc cạn trên đất khô. Mặt nàng rúm như muốn khóc. Hơi rượu nồng từ môi nàng phà ra mỗi lần Fred nắc xuống.
– Oh! God. Trời đất quỷ thần ơi! Cả thế giới lầm to và đánh giá trật về da đen! Hãy để cho nó đụ như đang đụ tôi, thì quý ngài sẽ thấy vàng bạc, châu báu đều vô nghĩa. Hãy lật đổ mọi chủ nghĩa. Hãy đập phá mọi tượng thờ! Hãy sơn đen một khúc gỗ đẽo hình dương vật mà thờ từ trong thôn ấp đến thành thị. Cặc da đen là huyền thoại. Cặc da đen là vạn tuế!!! Cặc Fred bất diệt!!!
Nguyệt dịch nguyên văn câu vừa rồi ra tiếng Anh và dõng dạc đọc lên, tán thán tài nghệ tuyệt luân của Fred.
– Fred, có người tình như anh, em chẳng còn biết buồn là gì. Em chẳng còn can nghe nhạc tình Trịnh Công Sơn. Em chẳng cần đọc thơ Du Tử Lê. Nếu anh muốn, em sẽ hãnh diện dẫn anh đi ngoài phố. Em sẽ đưa anh đến phòng mạch chồng em….Nghĩa là Fred muốn gì, từ em, cũng có!
Fred vẫn im lặng, chất Champagne làm chàng đứ đừ cũng có. Nhan sắc tuyệt trần của Nguyệt làm chàng say ngất cũng có. Fred tưởng như mình đã qua đời, và chàng đang hưởng lạc cảnh ở chín từng mây cao. Làm sao chàng được diễm phúc nằm đụ với giai nhân Á châu đẹp lộng lẫy như Nguyệt cho nên chàng không dám chú ý nhiều đến những lời Nguyệt rên la. Fred cũng chẳng dám nhìn nhan sắc thần sầu của Nguyệt. Chàng cố hết sức lép dào cuộc mây mưa cho Nguyệt phải thán phục, phải cheat lăn quay ra, mới thôi.
Điện thoại vẫn reo. Vừa đụ, Nguyệt vừa trả lời với đầu giây:
– Chị Hải hả? Sao em thở mạnh hả? Em đang đụ chị ơi! Vâng một kép mới. Không, không phải kép nhí. Mà chàng đã 40, và da đen, tên Fred Humphrey. Ối! Nó nắc nữa chị ơi! Em chết chớ không sao sống nổi bữa nay đâu chị Hải ơi! Hả. Dạ to, to lắm. To lạ lùng. Em tưởng là nó không vào được trong em. Ai dè…dạ chàng đang tận tình đụ em nay. Hả, em say hả? Có uống tí champagne, nhưng vẫn tỉnh táo để thưởng thức những cú nắc tuyệt vời của Fred. Đã lắm chị ơi! Chị phải đụ da đen một lần trước khi chết. Nếu không, sẽ hối hận! Dạ không, chàng là Giáo sư của con em…Đụ da đen rồi chị sẽ quên bố nó hết mấy thằng kép nhí…Hả Chị có tìm cho em một cậu có 15? Mười lăm thì đã biết gì mà đụ? Thế à? Chị đã đụ thử rồi? Không biết sau khi đụ với Fred này rồi, em có còn thiết tha với những cậu 16, 17 không chớ đừng nói là 15. Cái gì? Cậu ấy có thể kéo dài ba tiếng. Chị đã ra bốn lần? Gì? Mười lăm mà làm gì có con cặc to khiếp hồn thế? Vâng, vâng, em đụ xong chàng này, sẽ gọi đến cho chị. Để em thử xem. Khiếp, mười lăm tuổi mà dám làm chị phải khen thì chắc là tuyệt. Vâng, em sẽ gọi. Chắc chắn. Bye!
Bà Hải muốn giới thiệu cho Nguyệt cậu bé có 15 tuổi người Cần Đước. Đặc điểm là cậu có con cặc rất to và chơi rất dai. Nguyệt chỉ ừ cho qua chuyện, chứ làm sao ai có thể đánh ngã nổi thần tượng Fred da đen đang đụ nàng nay. Đặt điện thoại xuống, Nguyệt ôm cứng Fred, hẩy mông lên hứng từng cú nắc độc đáo của Fred và nàng ra lai láng một quả sướng ngút trời mây. Fred vẫn nắc đều đặn coi như chẳng có gì xảy ra. Nguyệt thích thế. Liên tục, chát chúa, ầm ập. Đụ là phải như thế. Phải như chiến sĩ xung kích. Gặp địch là bám sát đánh không ngừng nghỉ, cho đến khi nào xác địch nằm trắng đồng, mới gác súng!