VN88 VN88

Những trận đụ kinh hoàng khiếp vía nhất được kể

Bó hoa Chính cắm ở chiếc lọ con bean bàn phấn đã héo khô, mà Nguyệt vẫn giữ nguyên, không thay! Mỗi sáng, làm như Nguyệt vẫn nằm chờ Chính gọi về từ nội trú…. Từ hôm qua đến nay, có cả bả kép nhí ân ái với nàng. Lần nào ra, nàng cũng nghĩ tới Chính. Có lạ lùng không?
– Em phải ra một lần trong loan chị nhen? Nguyệt hỏi Vinh.
– Dạ. Còn lâu lắm em mới ra. Em muốn chị phải phục em. NGhe em hỏi: bộ chị thèm đụ lắm hả?
– Thèm lắm. Chị có thể nhịn ăn để đụ suốt ngày không chán.
– Vậy thì em có thể làm chồng bé của chị được.

Nguyệt nằm trên, ôm cậu bé đụ ngất ngây. Trời tối lúc nào không biết. Bỗng nàng nghe các ngón chân như có ai hôn. Và nàng chợt biết: đó là chồng nàng.

Mười lăm phút sau, chuông điện thoại reo. Ông Đòan đầu giây nói:
– Anh đây mình. Anh đang ở hiệu cơm Paris. Lúc nãy lợi dụng trời tối, anh đã bò lại hôn các ngón chân em, xong bò luôn ra cửa, chạy vội lại đây kiếm gì bỏ bụng. Đói quá. Em với Vinh đụ tuyệt trần lắm. Tiếc là trời tối, anh không còn nhìn thấy gì cả. Em ăn gì anh mua luôn cho?
– Anh mua em hai phần beefsteak khoai tán, mang về để ở nhà ăn. Lát nữa tụi em dùng.
– Em định vui với thằng bé đến mấy giờ?
– Chưa biết, vẫn ôm nó đụ tơi bời đây. Có lẽ em đụ tới nửa đêm, hoặc tới sáng không chừng. Lâu quá mới gặp được một “anh chàng hảo hớn”. Cho phép em…
– Đã đành. Nhưng đêm nay anh ngủ ở đâu?
– Thì…thì… Thôi được rồi, anh cứ về ngủ ở phòng này.
– Còn em và cậu bé “di cư” đi đâu?
– Em mang Vinh qua phòng của Chính. Nhé, thôi, bye!

Nguyệt cúp điện thoại, xong rủ Vinh qua phòng Chính đụ tiếp. Vừa mở cửa, thấy hình Chính treo ba tấm trên tường, Vinh hỏi: “Hình ai đó vậy chị?”
– Con trai lớn của chị đó! Tên là Lâm Ngọc Chính.
– Đẹp trai quá. Ảnh có tập tạ hay sao mà nở nang quá vậy?
– Anh ấy lội bơi rất nhiều. Mỗi ngày một tiếng.
– Còn kia là hình chị phải không? Sao lại mặc bikini?
– Ờ thì… tại …nó chụp trong khi chị tắm.

Nguyệt nói cho qua, cho xong chuyện. Kỳ that tấm đó Chính chụp lén từ cửa sổ phòng này. Rồi Nguyệt nhìn vào tấm hình của Chính. Nhìn không chớp mắt. Lòng bỗng nhớ Chính quay quắt. Nàng lật Vinh nằm ngửa ra, tay cầm cặc Vinh nựng, mũi hôn má Vinh, mà mắt vẫn nhìn say name tấm hình của Chính. Vinh để ý biết, hỏi:
– Bây giờ, em mới biết tại sao chị mãi gọi em là con.
Nguyệt xấu hổ quá mà vẫn chối phăng:
– Ừm, đâu có, đâu có gì. Mìn đụ nữa như lúc nãy đi…
Để tạo không khí lãng main, Vinh quái ác, cầm hai vai Nguyệt nói chậm rãi:
– Con không phải là Vinh. Con là Chính đây. Lâm Ngọc Chính. Phòng này của con. Mẹ qua đây để …

Nguyệt bàng hoàng. Đôi mắt nàng dại hẳn đi. Hai tay Nguyệt cho lean tóc xới tung, và nhìn Vinh không chớp. Nguyệt không còn phân biệt hư, và thực. Nàng mơ màng, thảng thốt như người mộng du giữa khuya. Nhìn Vinh, rồi nhìn lean tấm hình của Chính trên tường. Tiếng nói của Chính: “Mom còn lội bơi mỗi sáng không? Hình ảnh Chính mặc xì líp nằm sóng soải ở ghế bố phơi nắng… Tất cả hiện về trên chiếc giường này. Nàng rởn óc. Gọi đùa mãi trong lúc đụ ba cậu bé, mà bay giờ Nguyệt đã tẩu hoả nhập ma. Nàng rời tay khỏi Vinh, ngồi thụt lù, như sợ seat.

Tiếng Vinh vẫn quác ác, trầm trầm, thống thiết:
– Mẹ ôm con đi. Con đang trần truồng nè…

Vinh nhào tới ôm cứng Nguyệt, hôn túi bụi lean trán, lean má, mắt, và cuối cùng là đôi môi Nguyệt đã hé môi ra sẵn sàng noun lưỡi Vinh chuyền qua. Vinh vật nàng nằm ngửa, vô tình nàng lại nhìn hình của Chính lần nữa. Rồi không biết do đâu, Nguyệt cảm thấy nụ hôn ngon tuyệt trần. Ngon như nụ hôn đầu tiên khi nàng về làm vợ của ông Đoàn. Nàng nhắm hờ để vẫn nhìn hình của Chính, trong khi bàn tay Vinh xuống sờ soạn đôi vú. Xong Vinh lại xoa bộ lông lồn và nói:
– Mẹ ơi! Đêm nay mình đụ tới sáng nhen?

Nàng nghe mà không gật đầu. Cũng chẳng phản đối. Nàng cho như có bàn tay bí mật của Trời đất đang xô nay nàng vào đường loạn luân. Nàng cố thoát chạy, mà đêm nay vẫn trở về với nỗi ám ảnh lạnh người. Nhìn trân trối Vinh, Nguyệt mơ hồ hỏi:
– Có phải đây là con của mẹ?

Vinh trầm giọng, cố đóng kịch that hay cho Nguyệt du vào hoàn cảnh ngang trái. Và như vậy Vinh mới hả:
– Vâng, con đây! Mẹ không nhìn ra con sao? Chính đây!
Lúc đó, ngón tay của Vinh đã vào cửa mình Nguyệt.

Lồn Nguyệt ướt đẫm như từ sáng tới giờ nàng chưa đụ lần nào. Mặt nàng ngơ ngác, ngu ngơ như cô gái 13, lần đầu tiên va chạm với tình dục. Vinh khoái quá, chàng hứng khởi, lăng xăng như thằng điên, và tự hào đã níu Nguyệt vào khu rừng hư ảo, đầy mộng mị.

Vinh thêm một ngón nữa. Nguyệt cứ nằm ngửa ra hưởng khoái laic trong khi mắt nàng không rời khuôn hình của Chính. Vinh chà ở mồng đóc Nguyệt, xe hột le Nguyệt. Hai đùi nàng giật bần bật, bụng thoi thóp thê thảm.

VN88

Viết một bình luận