VN88 VN88

Những trận đụ kinh hoàng khiếp vía nhất được kể

Nguyệt lại ôm gối, nhớ lại hết từng chit tiết tối hôm qua ở khách sạn Hyatt, phòng 209. Lồn Nguyệt đến giờ còn ê ẩm, vì Tuấn hết bú lại đụ. Món nào cũng tuyệt trần làm nàng mê chết đi được. Lúc gần 8 giờ, nếu Nguyệt không than buồn ngủ và mệt. Tuấn chắc cũng không rời Nguyệt. Nàng thắc mắc không biết sao Tuấn cứ bắt nàng gọi chàng bằng con, và xưng là má. Mà quái lạ, chính Nguyệt cũng thích cách xưng hô đó khi làm tình. Cho nên chơi liên tục mà cả hai chẳng mệt.

Điện thoại lại reo. Bác sĩ Đoàn ở đầu giây:
– Anh đây. Xin lỗi, không phải anh kiểm soát em, nhưng muốn hỏi em hết mệt chưa? Anh hối hận làm em buồn.
– Dạ em đang nghỉ ngơi. Có lẽ phải ngủ thêm, vì suốt đêm qua… em…em chơi không ngừng nghỉ, cho tới sáng.
– Với ai vậy? Ai mà khoẻ như trâu vậy?
– Dạ với cậu bé bằng tuổi Chính, con mình.
– Nghe em nói, anh thèm quá. Ước gì anh bằng góc tư của cậu bé nhỉ? Rồi em ra mấy lần.
– Em không nhớ nữa. Cứ khoảng nửa tiếng em ra một lần. Cậu bé lại đụ tiếp. Hình như suốt đêm, cậu ấy chẳng ra lần nào. Sướng nhất là lúc cậu ấy bú lồn…. Chịu không nổi anh ơi! Vì cậu có hàm râu của Clark Gable. Những cọng râu ly ty, như chiếc bàn chải nhỏ, khi quét vào hột le là toàn thân em rung chuyển…. Thôi, cúp đi cho em ngủ một tí, chiều nay , em có độ khác, với kép nhí khác, do chị Hải giới thiệu… Nghe lời anh, em bảo chị mang cậu đi lại nhà mình, được không anh?
– Được quá đi chớ. Anh đã trao trả tự do cho em rồi. Nhớ là đừng bỏ anh! Và …chiều nay, em có thể cho anh xem lén một chút, cho đời lên hương không? Làm ra tiền mãi, chán quá. Ngày nào cũng thế, nhạt phèo.
– Xem rồi anh có ghen không?
– Anh ghen rồi làm được gì, hả em? Chính vì vậy mà anh để em hoàn toàn tự do. Anh nghĩ là anh đang làm đúng. Vì như thế, anh vẫn còn em. Hơn là trói em, em sẽ “vượt biên”. Tình mất, vợ cũng không còn.
– Vâng, nếu vậy khoảng ba giờ rưỡi, anh về đây, núp ở một góc nào đó. Em sẽ hết mình cho anh xem.
– Cám oyn em. Yêu mình nhất trần gian! Bye!

Đồng hồ reo ba giờ. Bà Nguyệt thức giấc, ra ăn qua loa các thứ, rồi vào tắm. Xong xuôi khoảng 3 giờ 45 thì ông Đoàn bước về. Mặt ông hớn hở, tay chân lăng xăng có vẻ như đang vui vì sắp được xem ciné sống ngay phòng mình, mà nữ diễn viên chính là bà vợ đẹp tuyệt trần.
– Anh bỏ khách. Hẹn lại ngày mai. Sao dạo này các bà đến vá lồn nhiều không tả nổi. Họ than các ông chồng về Việt Nam cưới vợ bé, nhỏ khoảng 18, 20. Có bà cả năm nay không gần chồng một lần.
– Thế thì họ còn thua em! Em cả mười năm lận!
– Thôi mà! Anh xin em! Tha anh một lần. Anh đã biết mĩnh lỗi, bù lại, anh cho em tự do.
– Sắp đến giờ rồi. Anh vào nấp ở tủ áo quần kia. Cứ việc hé cửa mà nhìn. Không ai để ý đâu. Em đã dọn sẵn chỗ cho anh ngồi đỡ mỏi chân. Vì chiều nay, nếu kép nhí này hay, có thể em sẽ đụ tới tối. Chim mới sổ lồng mà. Phải đụ trả thù chớ!
– Cám ơn em đã lo chu đáo cho anh.
Ông Đoàn vừa vào tủ ngồi thì tiếng gõ cửa vang lên. Bà Nguyệt choàng cái áo Kimomo lông, màu tím than, bước tới mở cửa. Bà Hài dẫn một kép nhí khoảng 17, mặt mũi đẹp trai hơn cả Tuấn và Quang bước vào. Vừa trông thấy, bà Nguyệt đã thấy vừa lòng. Bà Hải khen:
– Khiếp, phòng ngủ của em rộng và đẹp quá nhỉ? Em cũng thế. Thức suốt đêm hôm qua mà bây giờ vẫn đẹp và tươi như hoa mới nở. Nước hoa lạoi nào mà thơm ngát trời vậy? Để chị giới thiệu: đây là bé Vinh, con của một bà bạn. Còn đây là chị Nguyệt người rất đẹp và nổi tiếng chịu chơi. Bắt tay đi!
Bà Nguyệt bắt tay Vinh hơi lâu và hỏi:
– Nhà Vinh gần đây không?
– Em ở Los Angeles. Đang muốn tìm một bà chị để… thương, để yêu, thì chị Hải đây giới thiệu em cho chị. Rất hân hạnh được gặp chị. Chị đẹp như tài tử Hồng Kông vậy. Chắc chị chưa có con?
– Có rồi, con trai chị lớn hơn em.
– Nhưng mà tình yêu đâu phân tuổi tác. Bà Hải nói:
– Mời chị Hải với em ngồi chơi.
– Thôi, bổn phận của tôi tới đây là chấm dứt. Xin kiếj hai người. Vinh tự nhiên nhen, chị về. Bye!
Bà Hải nháy mắt với Nguyệt một cáci rồi biến dạng.
Nguyệt cầm tay cậu bé, dắt đến ngồi ở giường và hỏi:
– Hồi nào giờ Vinh có yêu ai chưa?
– Dạ có. Mà toàn tuổi bé bé không à. Chưa bao giờ hân hạnh được yêu ai lớn tuổi như chị, mà lại đẹp nữa.
– Vinh thấy chị đẹp hả? Đẹp chỗ nào, mặt hay người?
– Dạ, cả hai.
– Em có làm tình với người nào lớn tuổi như chị chưa?
– Em đã bảo em chỉ có bồ tuổi 15, 16 không à. Chưa bao giờ hân hạnh được make love với…người lớn…như chị.
– Mỗi lần make love, em có thể kéo dài được bao lâu?
– Cái đó tùy. Muốn ra lúc nào cũng được. Thường thì em kéo dài tệ lắm là hai tiếng. Nếu muốn, ba tiếng. Mấy con bồ có khi ra năm sáu cái, mà em chưa thấm tháp.
– Em tắm chưa? Chưa thì vào phòng chị mà tắm.
– Dạ rồi, ngay trước khi đến đây. Vì em biết phải hầu chị.
– Tốt, chị cần sạch sẽ. Sạch mới tình tứ…mới khoái.

Bà Nguyệt vói tay lấy họ nước hoa đàn ông, xức cho Vinh. Bà thoa lên tóc, lên cổ, rồi thò luôn vào ngực, thoa cho Vinh. Thằng bé lấy làm hãnhd iện được giai nhân săn sóc. Nó chụp bàn tay Nguyệt hôn thật lâu, rồi ngắm từng ngón tay thiên thần, búp măng.

VN88

Viết một bình luận