VN88 VN88

Những trận đụ kinh hoàng khiếp vía nhất được kể

Tuấn quay ngược đầu lại. Vừa nằm xuống, đã bị Nguyệt cầm ngay con cặc, bỏ vào mồm, ngấu nghiến, ngon lành… Đáng lẽ Tuấn đã la lớn. Nhưng phải lẹ làng banh hai mép lồn thơm phức nước hoa của Nguyệt ra, lưỡi, môi Tuấn chà xát, tấn công êm đềm ở hột le, ở mồng đốc, ở lỗ lồn sâu hoắm, và uống hết nước nhờn tiết ra từ người Nguyệt. Trai tài, gái sắc tận hiến, tận phục vụ, lăn lộn. Âm thanh là những tiếng ư ư từ cổ họng, là tiếng “chét, chét” của lưỡi va chạm vào nước nhờn v.v…

Đẹp nhất là hai bàn chân dài, chúm ngón lại của Nguyệt đặt trên lưng Tuấn. Nguyệt khoẻ thật. Mới buổi sáng nàng ra sáu lần với cậu bé 17. Bây giờ đã lại hì hục, say ngất ngư với cậu bé khác 19. Nguyệt vẫn thế, vẫn nồng nhiệt, cuồng si, không mất mát. Có vẻ còn hăng say hơn buổi sáng nay là khác, vì hàm râu của Clark đang cọ xát phần da non ở âm hộ nàng.

Lần đầu, Nguyệt được cảm giác thần tiên của những cọng râu con kiến vào đánh phá ở vùng da thịt hồng đỏ. Đít Nguyệt hẩy lên không ngừng giống hệt động tác lúc đang đụ với Quang sáng nay. Nửa tiếng rồi 45 phút. Lúc hai đùi Nguyệt kẹp cứng đầu Tuấn để nhả cặc ra mà hú, rống lên một tiếng thê thảm, là lúc Tuấn biết nàng đã ứa ra không biết bao nhiêu là nước nhờn trong miệng chàng. Tay Nguyệt bóp con cặc. Miệng nói đủ thứ:
– Ôi đám trẻ con! Má đang ra đó. Con bú cho hết, liếm cho hết nước lồn má đi. Con ơi là con ơi! Má sướng quá.

Tuấn banh rộng thêm hai mép lồn, lưỡi chàng liếm sạch, quét sạch, và tai thì nghe rõ mồn một lời Nguyệt nói. Chàng bỗng rùng mình lẫn giật mình. Vì hình như cách đây hai năm, chàng cũng nghe tiếng kêu giống hệt như thế khi chàng còn ở trọ nhà bà già nuôi ở San Diego. Chàng ngừng liếm, để bảo Nguyệt lặp lại câu đó:
– Nói nữa đi em. Nói giống hệt như thế cho anh nghe.
– Con ơi, hàm râu của con ác quá. Nó làm tê hết lồn má, hết nửa thân người má, hết cuộc đời má…
Tuấn bỗng thảng thốt. Chàng thật sự giật mình. Làm sao có sự trùng hợp hy hữu như thế. Tiếng rên của Nguyệt cũng giống hệt… Tuấn nhớ lại, nhớ hết quãng thời gian lãng mạn quá sức ở nhà bà già nuôi. Phải thú nhận là từ thuở bé, Tuấn chưa một lần gần gụi với một thiếu nữ. Mười lăm tuổi, xuống tàu vượt biên, không cha mẹ, họ hàng. Đến đảo, chàng được bà Biên nhận làm “con nuôi”. Bà săn sóc Tuấn tận tình và thân thiết hơn con ruột. Những bữa cơm thịnh soạn ngon lành. Những đêm ngủ cạnh bà ấm áp. Những lần tắm biển hơi vắng, bà Biên cố tình khiêu dâm Tuấn bằng cách chỉ mặc xú chiêng và xì líp. Bà ôm Tuấn bằng cách chỉ mặc xú chiêng và xì líp. Bà ôm Tuấn nhảy sóng, chạy ra ghềnh xa bắt ốc, hay vô rừng sâu hái trái cây… Tuấn 15 tuổi, rồi 16 tuổi, trong cái bay của một bà 36. Lúc đầu thì Tuấn không để ý, hoặc chưa biết. Nhưng khi tuổi dậy thì phát triển thì Tuấn ý thức được sự hấp dẫn của xác thịt. Đó là hôm bà từ dưới biển, chạy lên gộp đá thay đồ. Bà cố ý cho Tuấn thấy hết những gì trên thân hình bà có:
– Tuấn lại lau giùm thân mình má chút con.
Tuấn đến, mạnh dạn cầm khăn lau lưng cho bà. Rồi bà bỗng quay mặt lai phơi lồn, phơi vú ra. Tuấn sửng sờ. Tay chàng cũng lau phần trước của bà Biên, mà mặt thì nghệch ra, đỏ hồng. Tệ nhất là cái gì líp chàng mặc, đã vun lên một đống. Tuấn mắc cở khi mắt bà Biên nhìn không chớp vào dó. Tuấn muốn che mà hai tay đang bận lau cặp vú. Hai chân Tuấn bỗng run lên như bị rét khi hai tay chàng lau dần xuống phía dưới.
– Con có phải lau luôn chòm lông của má không?
– Thì sẵn tay lau giùm luôn cho má đi.
Tuấn quỳ thấp xuống trên cát. Dù là chỗ vắng lắm, Tuấn vẫn sợ có người nhìn. Chàng đảo mắt một vòng, rồi đưa khăn vào lồn bà Biên mà lau nhẹ. Bà dạng hai chân ra. Tuấn cho khăn vào lau hai bắp vế. Bà Biên rên:
– Tuấn có thấy gì không con? Lau mạnh lồn cho má đi…

Khăn Tuấn vừa chạm vào lồn bà, thì chàng ngừng, bất động…Tuấn như chết đứng, muốn cử động mà không được. Mắt chàng hoa lên khi nhìn thấy hai mép lồn đò au của bà Biên. Hai tay bủn rủn. Chàng quỳ cũng không vững. Tuấn buông cái khăn ngã sấp mặt vào lồn bà mà tựa. Bà Biên vờ hỏi:
– Tuấn, con có làm sao không? Má cạo gió cho nhé?
– Không, con không làm sao, nhưng, nhưng tự nhiên thở không nổi. Má cho con ôm một chút được không?
– Được, con cứ ôm mạnh và sát vào, không sao.

Bà nghe miệng Tuấn đang nằm trên mu lồn mình. Hơi thở chàng mạnh mà đứt quãng, làm mớ lông lồn bà đứng dậy hết. Hai tay bà nhấn đầu Tuấn và sát hơn và vuốt ve tóc Tuấn. Bà hơi hẩy hẩy cái mông đít về phía trước, đưa tín hiệu cho Tuấn biết bà đang hứng tình và muốn Tuấn bú. Làm sao Tuấn biết bú là gì. Chàng chỉ biết kề mũi hít mùi lồn, mùi nước lồn ngây ngây để “lấy sức” lại.

Thật ra Tuấn đã tỉnh. Nhưng chàng không dại gì rời khỏi lăng bác. Chàng càng ôm hôn bác, nắm râu quăn tít rậm rì của bác mến yêu. Chàng vờ thở hộc thốc để cố hít cho hết mùi lồn thơm tho của bà Biên. Bây giờ thì chàng hiểu không phải tự nhiên mà bà nhờ chàng đau lưng, lau vú. Bà cố tình ra thế. Không vậy mà cả tháng nay, đêm nào nằm ngủ chung với bà, chàng cũng nghe bàn tay bà ngao du thám hiểm cặc chàng lúc nửa đêm về sáng. Bà gác đùi qua chàng rồi nắc khơi khơi, cố dụ chàng thức dậy, đồng loã, làm tình.

Bấy giờ, ở Tuấn có cái gì níu chàng lại. Dù bà Biên là mẹ nuôi, chàng vẫn yêu kính như mẹ ruột. Vẫn có biên giới mẹ, con. Chàng cố ghìm cái tò mò của tuổi 16 trước xác thịt, tảng lờ, xem như không biết. Buổi sáng, gặp bà, chàng vẫn làm như đêm qua không có gì xảy ra, trong khi bà Biên hơi ngượng. Hoặc bà cố làm ra “ngượng” cho Tuấn thấy bà đã có cử chỉ hoa tình đêm qua. Một đêm khác, Tuấn cưa mình vì tự nhiên thấy bàn tay mình nằm trên quần của bà Biên thở ra:
– Hứm, mắc cái chứng gì mà không ngủ được vậy nè?

Tuấn vờ ngủ mà cặc thì ngỏng lên như cục đá. Bà Biên hơi chồm dậy. Nhờ ánh trăng, bà thấy cái quần đùi Tuấn vun lên một cục. Bà thèm quá, thèm đến khô môi. Ngoài kia, sóng biển đánh rì rào. Gió từng cơn thổi mát lạnh vào lều vải. Mọi người quanh đó ngáy đều. Bà muốn táo bạo nằm xuống, lại chồm lên. Bà sợ không biết có ai đang rình nhìn bà không.

Bà vờ quơ cái ty cho chạm vào cặc Tuấn để nhìn thăm dò, và cũng để xem con cặc bao lớn. Bất giác có cái gì trong bà, bắt bà táo bạo nắm nhẹ “thằng bé”. Dĩ nhiên là bà phải bóp, nên nghe rõ khúc gân cũng giản nở và giật theo từng động tác của bàn tay bà. Tuấn nghe bà thở mạnh hơn, có lúc đứt quãng Tuấn cũng thèm điên lên được mà phải “đứng lại”. Chàng nghĩ: một “bước” nữa về phía trước là … vô lễ…là thất giáo…là bất hiếu…Nên cứ nằm thừ người ra thế mà thưởng thức quên cả vờ ngáy ngủ cho bà Biên an tâm.

VN88

Viết một bình luận