VN88 VN88

Những người phụ nữ nghiện bú tinh trùng của Tâm

– Đồng ý nghe anh. Em cho mà anh không nhận em nổi giận lên bây giờ, và em sẽ khóc có thể em sẽ nói tục để chọc giận anh nữa cơ đấy.

Tâm cắn vào vành tai nàng:
– Em có biết là em liều lĩnh lắm đấy không? Vả lại đút vào em sẽ đau lắm. Đau thấu mây xanh, tới chừng đó em sẽ khóc và chưởi anh cũng nên. Thôi, đừng nghe Thu.

Thu giẫy nẩy lên:
– Em khóc bây giờ đó nghe. Em biết là sẽ đau lắm, nhưng đàng nào thì em cũng phải bước qua cái cầu ấy một lần, có chạy thoát đi đâu. Hay chả lẽ suốt đời em chỉ cho bú và liếm như anh vừa làm. Đừng sợ em đau. Em đã chuẩn bị tinh thần rồi, em sẽ cắn răng chịu đau. Nghe nói đến lần thứ nhì thì sẽ hết đau, và sẽ sướng lắm. Em mê lắm. Chiều em nghe.

Tâm vẫn lừng khừng. Chàng ngán thật sự. Ngán ba má Thu. Chàng cũng muốn lắm chứ. Dễ gì được phá trinh một đứa con gái đẹp như con nhỏ này. Thu nhìn chầm chập vào mắt Tâm để xem phản ứng của anh ra sao. Thấy Tâm có vẻ nghĩ ngợi, nàng nổi giận thật sự, la lớn: – Đồ cù lần. Gái trinh dâng đến tận miệng mà còn ỏng ẹo, từ chối. Hay là anh chỉ biết bú thôi chứ chưa biết chơi. Rồi nàng cười lên khanh khách, hạ thấp giọng:

– Anh Tâm, anh chưa đụ gái bao giờ phải không? Chàng mở tròn mắt nhìn nàng, ngạc nhiên thật sự:

– A, bây giờ em bắt đầu nói tục rồi đấy phải không? Ai dạy em vậy? – Xời ơi, tụi con gái học trường đầm mà. Không nói tục bằng tiếng Tây thì nói tục bằng tiếng ta, gặp nhau nói chuyện tiếu lâm bằng thích. Anh không biết à?

– Từ hồi anh sang nhà này đến bây giờ có nghe em nói tục bao giờ đâu. A, ra thế đấy, ở nhà thì các cô ngoan lắm nhưng khi tụ tập đảng các cô lại thì nói tục phải không? Thu cười ngất: – Chẳng những nói tục mà còn chửi tục nữa. Tụi này học ở Marie-Curie chứ có phải dân ở tu viện Sacré Coeur đâu nà. Anh mà không quyết định nhanh nhanh em sẽ nói tục thẳng vào mặt cho mà xem.

– Nói đi. Mi nói đi, ta sẵn sàng nghe. Tâm cười cười. Thu hắng giọng rồi nói to: – Hãy nghe cô nương ra lệnh cho nhà ngươi đây: Cúi xuống bú lồn cô nương nhanh lên. Bú xong leo lên đụ. Không biết đụ thì sẽ bị phạt 100 roi! Tâm cười lăn lộn.

Thu cũng cười. Nàng dụ dỗ: – Làm đi anh. Thôi cúi xuống bú em đi đã rồi hồi sau sẽ phân giải. Tâm hôn vào hai nách của Thu. Mồ hôi đã rịn ra ở nơi đây. Nói là mồ hôi chứ chẳng hôi tí nào cả. “Mùi của gái trinh nó thơm thật, nhất là gái trinh con nhà giàu”. Tâm nói thầm trong bụng. “Ngay như nước từ trong âm đạo nó chảy ra cũng chẳng có mùi gì”. Tâm liếm liếm những giọt mồ hôi ở nách. Thu cười khúc khích:

– Nhột em anh. Rồi nàng ôm đầu Tâm đẩy xuống phía dưới: dang hai chân ra rồi vỗ vỗ vào đầu Tâm:
– Bú đi chóng ngoan. Em yêu anh nhiều. Tâm banh hai mép lớn ra, liếm khắp hai mép nhỏ. Một lát đến chỗ cửa mình. Chàng định bụng phải liếm ở nơi này thật lâu để nước nhờn của Thu chảy ra nhiều chừng nào tốt chừng nấy. Chàng sẽ không liếm nước nhờn, để lát nữa khi đút cu vào nó sẽ dễ dàng hơn. Nhưng chàng vẫn không tin rằng chàng sẽ đút vào lọt. Cái lỗ này nhỏ quá. Thu khởi sự rên, hai tay tự bóp vú. Một lát nàng ôm đầu Tâm ấn sát vào cái mu. Dâm thủy chảy ra như suối.
Nàng vừa rên vừa lắp bắp:
– Em nứng quá rồi Tâm ơi. Leo lên đút cu anh vào đi. Đụ em đi, em cho anh hết đấy. Không tiếc gì cả. Đút vào đi anh. Tâm nghe lời. Dâm thủy chảy ra ướt đẫm chắc đã đủ để đẩy cu vào. Chàng lấy tay banh hai cái mép ra. Âm hộ của Thu bây giờ đã nở phồng lên. Nàng nứng quá không chịu nổi, rên lên hư hử. Tâm khẽ đẩy đầu cu vào cái lỗ nhỏ xíu. Nước nhờn trơn lắm. Chàng nói thầm, may ra dễ đẩy vào.

Nhưng nó chỉ vào được một chút thì Thu đã la lên:
– Ôi cha đau quá anh. Tâm ngừng lại ngay. chàng để đầu cu ở vị trí mới rồi cầm nó ngoáy ngoáy. Sự cọ sát của đầu cu vào cái lỗ khiến Thu cảm thấy sướng. Tâm cứ cầm đầu cu ngoáy ngoáy nhè nhẹ như thế một lúc lâu rồi nhẹ nhàng đẩy thêm vào một chút. Chàng đã đổ mồ hôi trán. Lại nhè nhẹ đẩy vào thì Thu la lên: Đau quá. Ngừng lại một chút, anh Tâm. Nàng đang nứng quá sức thật sự, nhưng đầu cu đút vào đau quá, nàng phải lập kế hoãn binh. Một lát, nàng dục Tâm: Đút vào nữa đi anh. Em ráng chịu đau, không sao đừng lo cho em. Tâm lại đút vào.

Chàng đẩy nhẹ thật nhẹ. Vào được thêm một chút nữa. Chàng ngừng lại hít vào một hơi dài rồi bất thình lình đẩy vào. Ui cha, đau quá. Thu đã chảy nước mắt, nàng sụt sùi muốn khóc nhưng cố nhịn không dám khóc. Nàng sợ Tâm thối chí ngã lòng rồi bỏ cuộc ngang. Đã đi được một đoạn đường, bây giờ bỏ dỡ thì phí quá. Thu nghĩ như vậy. Nàng cũng hít một hơi dài, lấy tay quẹt nước mắt đã trào ra. Nàng nghĩ nếu không thu hết can đảm ra lệnh cho Tâm cứ đút vào thì sẽ còn kéo dài mãi. Nghĩ thế nên Thu bảo Tâm: Em hơi quen quen với cái đau rồi. Anh đừng sợ. Cứ đút vào đi, làm từ từ thôi. Đừng thấy em kêu đau mà ngừng lại, em bảo anh cứ làm tới đi. Tâm ái ngại: Em muốn khóc rồi đó. Hay mình ngừng lại, anh bú em thêm một chút nữa Không. Bây giờ mà anh rút ra thì đến bao giờ mới đút vô trở lại được.

Nó đã vào chút chút rồi phải không? Em cố gắng chịu được mà. Đừng rút ra, đẩy vào đi. Tâm lại đút vào thật nhẹ nhàng. Nhích một chút, nhích thêm một chút nữa, bỗng chàng cảm tưởng như có một bức màn chắc nằm ở trong âm đạo. Chàng cảm thấy đầu cu chàng chạm vào cái chướng ngại vật ấy. ” Phải rồi, đó là cái màng trinh”. Tâm tự bảo. “Bây giờ làm sao? Cứ đẩy nhẹ mãi thì làm thế nào phá được màng trinh “. Nghĩ vậy chàng ngước nhìn lên. Thu đã bớt đau, ngấn lệ đã bị thủ tiêu rồi.

VN88

Viết một bình luận