VN88 VN88

Truyện sex sinh viên – Nhớ mãi cuộc mây mưa với em dâm nữ Nhàn

Tôi mặc quần áo của mình vào rồi ngắm Nhàn. Nhàn vào nhà tắm bật nước nóng lên tắm xong rồi mới mặc quần áo. trông dáng vẻ khêu gợi của Nhàn tôi chỉ muốn đè Nhàn ra mà địt thêm một lần nữa mà thôi. Nhưng cố kìm lòng tôi đợi Nhàn mặc quần áo xong rồi cùng về nhà. Tôi về đến Nhà thì cũng quá khuya, hơn nữa trời lạnh lên mở cửa vào trong phòng ngủ luôn

Sáng hôm sau tỉnh dậy đi xuống dưới nhà thì mọi người đã đi hết, chỉ có mảnh giấy của Hương để lại
– Bố mẹ lại có việc đi vào trong nam rồi, chỉ còn mấy anh em mình ở nhà thôi đó, bác cả cũng khỏe rồi, chiều nay anh vào cùng anh chị đưa bác về nhé, khi đi nhớ qua cổng trường đón em. Em Hương

Tôi thầm nghĩ Hương hãy còn lạc hậu lắm. Thời đại di dộng rồi, chỉ cần alo một cái là được thôi việc gì phải bày vẽ như thế này. Đánh răng rửa mặt xong, dắt con SH mới mua ra cửa thì Minh gọi tôi
– Này ông bạn, sao tối hôm qua về còn đi với hai em về muộn thế, điện thoại còn tắt nữa chứ, ông biết chuyện gì chưa, có chuyện hay lắm
– Chuyện gì mà hay, ông thử kể cho tôi coi xem cái nào, chắc lại chuyện ăn được em nào chứ gì, chuyện đó kể mãi rồi đó thây
– Không phải chuyện đó mà chuyện đồ án của chúng mình cơ
– Sao đồ án có chuyện gì rắc rối hay sao thế?
– Không chẳng có gì là rắc rối cả đâu, mọi việc vẫn thuận lợi đó, chỉ còn chờ thời gian nhận bằng tốt nghiệp nữa thôi, nhưng cái chính là sáng sớm hôm nay thầy trưởng khoa gọi điện đến cho tao bảo là có một công ty đang muốn mua đồ án của mình và múôn nó trở thành hiện thực
– Thì cứ bán đi thôi có việc gì mà phải lo đâu cơ chứ, ít ra cũng được vài triệu đi chơi
– Mày có nhầm không đấy, gần một tý đấy cưng ạ, chia đôi ra chúng ta cũng đủ mua hai con xe mà chạy rồi
– Thế cơ á, thế mày đang ở chỗ nào, chúng ta có thế đến bàn bạc được không, tao là tao thích rồi đấy
– Đến cà phê Hoàng Hiệp nhé, tao đợi, Tuyết và Ngọc cũng phải đến đó, kiểu gì chúng ta cũng kiếm kha khá trong vụ này

Tôi vội phóng xe đến nhà Ngọc, Ngọc mắt nhắm mắt mở ra mở cửa cho tôi mà nói
– Có chuyện gì thế anh Công sao đến nhà em sớm vậy, em tưởng anh với cái Nhàn sáng nay mới về chứ
– Lại trêu anh đấy à, anh về từ hôm qua rồi, mà chuẩn bị đi chúng ta có tiền đến nơi rồi em biết không. Em chuẩn bị nhanh lên rồi đi uống cà phê, thằng Minh nó đang đợi đó
– Được rồi đợi em nửa tiếng nhé

Nửa tiếng sau thì Ngọc đã đi ra trong bộ đồ khá là ấm áp. Ngồi lên xe rồi chúng tôi đến chỗ đã hẹn gặp. Tuyết cũng đã ngồi đó với Minh từ bao giờ.

Vừa thấy chúng tôi đến thì Minh đã toe toét miệng ra cười mà nói
– Trông anh chị sao mà tình cảm thế không biết, thế bao giờ định tổ chức đám cưới đây, như thế này thì cưới nhanh lên, không khéo bác sĩ lại bảo đấy
– Ùh sắp rồi nếu bán được cái đồ án này thì cưới luôn chứ còn gì nữa, như thế là đủ tiền nuôi con rồi. Thế thầy giáo gọi điện cho ông nói cái gì nào
– Nói cái thì thì cứ ngồi xuống đây đã nào, làm gì mà vừa đứng vừa hỏi thế không biết, có ai đánh thuế cái chỗ ngồi đâu nào

Tôi với Ngọc khẽ cười trước cái kiểu ăn nói của Minh rồi ngồi xuống. Tuyết và Ngọc thì chẳng đế ý gì đến câu chuyện của Minh cà mà chỉ chú ý tán với nhau chuyện quần áo, mỹ phẩm trang sức mà thôi. Thấy hai người như vậy thì Minh cũng mặc kệ mà quay ra nói chuyện với tôi
– Chuyện là thế này, tối muộn hôm qua, thầy Thành chủ nhiệm khoa có gọi điện đến cho tôi rồi bảo “Đồ án của các em rất là khá, hiện tại có một công ty đã xem và học có ý kiến là múôn mua lại cái đồ án của các em đế thực hiện, còn có một công ty khác thì học cũng ngỏ lời mua nhưng thay vào đó là học sẽ mời các em vào làm đế phát triển thêm cái đồ án đó nữa, thế ý của em thế nào?” Tôi bảo “đồ án là của chúng em làm chung, tách rời ra để phát biểu bảo vệ còn được, chứ bán như thế này thì em phải họp cả nhóm chúng em lại đã thì mới quyết đính được”
– Ùh thế tómlại là họ hẹn gặp chúng mình vào lúc nào?
– Chín giờ sáng ngày hôm nay, từ giờ đến lúc đó còn khoảng hơn một tiếng nữa đó!
– Thế mình có cần phải cầm theo những phần thuyết trình của mình không hay chỉ đến đó thôi
– Chẳng cần cầm theo một cái gì cả, vì những cái gì học cần thì họ đã có hết rồi, điều quan trọng của chúng ta là bây giờ có thế thương lượng được một cái giá hợp lý nhất

Vừa nghe đến từ giá là Tuyết và Ngọc đã quay lại mà nói
– Giá, giá gì đấy, bao nhiêu?

Tôi thấy hai người vẫn ngây ngây ngô ngô chưa biết một cái gì thì tôi nói
– Tình hình là cái đồ án của mình đã có hai công ty đang có thiện chí mua về để triển khai thực hiện. Học định mua của chúng ta. Một công ty thì mua đứt, một công ty thì vừa mua vừa nhận chúng ta vào làm, theo hai người thì lên chọn công ty nào?

VN88

Viết một bình luận