Chị gái anh Đăng là Nguyễn Hải Vân dường như đồng cảm với nỗi đau của người con gái tội nghiệp, nước mắt chảy dài, chị nói: “Khổ quá chị ạ, nó dại dột mới nghe lời thằng đó. Tuy nó là em trai tui nhưng tui cũng buồn vì nó lắm. Nó không có tật gì xấu, chỉ là rất đào hoa đa tình và trong tình yêu thì cực kỳ dễ tính. Nó vẫn thường nói ai thương mình thì mình thương lại, phụ người ta thì tội, nên cứ hết bạn gái này đến bạn gái khác, có một bà góa chồng hơn 50 tuổi mê nó như điếu đổ, nó cũng vẫn qua lại chứ chẳng ngại ngần…”.
Quyên sinh vì tình yêu
Trong cuộc sống, có lẽ không có nỗi đau nào lớn hơn nỗi đau mất đi người mà mình đem lòng yêu say đắm. Với người con gái, mất đi người mà mình đã từng trao hết cả tinh thần lẫn thể xác thì nỗi đau càng lớn hơn. Theo lời chị Vân thì gia đình chị có ba anh em, Đăng là con út. Vì biết làm ăn nên ba mẹ chị cũng có 5 công đất, Đăng quản lý đất, trồng nhãn, thuê người về làm. Kinh tế không đến nỗi nào, nên Đăng thường có thời gian và tiền bạc đi giao lưu bạn bè, lại có cái miệng ăn nói duyên nên con gái cứ theo về nhà. Cũng vì quá nhiều bạn gái, nên gia đình không biết ai thực sự là người yêu Đăng.