Nhưng mặc kệ, lúc này tình yêu mà chị Ly dành cho anh Đăng quá lớn, đã vượt qua sự kiểm soát của lý trí. Chị bỏ ngoài tai mọi lời khuyên can của gia đình, bè bạn và nhất quyết lấy Đăng làm chồng. Cũng theo chị Ly, gia đình chị là gia đình gia giáo, ba mất từ khi chị còn nhỏ. Từ đó, một mình mẹ chị phải gồng gánh nuôi con ăn học khôn lớn thành người. Cũng vì thế, khi các con lớn lên, việc gì mẹ chị cũng tự quyết, kể cả chuyện dựng vợ gả chồng mà không ai cãi lời. Chị nức nở: “Vậy mà tôi đã không chịu nghe, cứ đâm đầu vào yêu. Điều đau lòng hơn là anh Đăng rất đa tình, suốt năm năm chúng tôi yêu nhau, anh ấy đã bao lần lén lút yêu cô gái khác, hết lần này đến lần khác tôi tha thứ…”. Thế nhưng anh Đăng vẫn chứng nào tật nấy. Để rồi đến lúc không thể chịu đựng hơn được nữa, cách đây hai năm chị đã quyết nói lời chia tay mặc dù trong lòng vẫn không nguôi nhớ về người yêu. Vì thế, khi Đăng đi tán tỉnh, yêu cô này đến cô khác chán chê rồi quay về đề nghị nối lại tình xưa với mình, chị Ly lại mềm lòng đồng ý. Nhưng đâu ngờ, một lần nữa anh ta lại phụ tình, khiến trái tim chị tan nát. Kể lại câu chuyện, cứ lâu lâu như một phản xạ tự nhiên, chị Ly lại nhắc tên anh Đăng trong vô vọng.