– Hoàng cứ tự nhiên đi, coi như đây là nhà của Hoàng. Thảo cũng hay đến chơi lắm.
Ngồi nói chuyện một lát thì Lan đem ra một chai rượu đã cạn đi phân nửa. Rót rượu đầy ly, Lan nâng nó lên cao rồi dõng dạt tuyên bố.
– Nào, hôm nay là sinh nhật của mình, cùng cạn một ly nhé.
Thảo xua tay – Thôi mình không uống đâu, uống vào một hớp sẽ mửa đến 3 ngày luôn đó.
– Sao bà dở vậy, còn Hoàng uống với Lan nhé ? — Cô quay sang Hoàng chờ đợi.
– Được mà, 50-50 đi.
Hoàng uống ực một hớp, chừa lại một nửa cho Lan. Cô đón lấy uống cạn rồi đem cất chai rượu lên trên tủ bếp. Khi quay ra cô đã loạng choạng đi không vững.
– Có sao không bà ? — Thảo hơi lo lắng – Không uống được mà cứ uống…
– Không sao mà, hôm nay mình vui.
Chuông điện thoại nhà Lan reo vang. Cô đứng lên bắt máy rồi lại đưa cho Thảo. Bên đầu dây má Thảo kêu về gấp đón thằng em từ nhà bạn nói về. Chị của Thảo thì đã đi chơi xa với bạn.
– Anh Hoàng ở lại đây với Lan một lát nha, em về nhà có chuyện lát quay lại. Coi nhỏ Lan có sao không anh ?
– Ừ thôi em đi đi, lái xe cẩn thận đó.
Thảo đi rồi, Hoàng mới có dịp nhìn lại căn nhà nhỏ của Lan. Tuy hỏ nhưng nhà cũng rất tiện nghi, thứ gì cũng có. Rồi anh lại nhìn sang Lan. Cô đang ngồi tựa vào thành tường. Mặt cô đỏ lên vì men rượu. Hoàng lại gần rung vai cô và hỏi.
– Lan có sao không, để mình rót một ly trà nóng cho bạn.
– Thôi khỏi Hoàng ơi, đỡ mình vào phòng nằm nghỉ một tí sẽ không sao. — Lan nói, mắt vẫn nhắm nghiền. — Lan hơi chóng mặt mà thôi.