Tôi đã từng yêu một người nhưng sau đó chia tay. Từ đó tới nay tôi chưa yêu thêm một ai nữa. Chỉ tới giờ này, khi gặp cô ấy tôi mới lại thấy muốn yêu và gắn bó với một người. Tiếc là chúng tôi gặp nhau quá muộn màng, khi mà cô ấy đã sắp trở thành vợ của kẻ khác. Nhưng tôi không cam tâm mất cô ấy như vậy. Tôi muốn có cô ấy trong đời mình.
Cô ấy kém tôi 4 tuổi, xinh xắn, dễ thương và hiền lành. Chúng tôi quen nhau tình cờ trong một lần cô ấy bị hỏng xe ở ngang đường và tôi đã giúp đỡ. Thấy cô ấy còn trẻ trung, lại có ngoại hình ưa nhìn và ăn nói dễ nghe nên tôi đã chủ động tán tỉnh cô ấy. Cô ấy đáp trả những dòng tin nhắn, những cuộc điện thoại của tôi rất thân thiện và có vẻ như cũng thích tôi. Cho tới khi tôi ngỏ lời yêu, cô ấy mới khóc và thú nhận là đã có chồng sắp cưới rồi.
Tôi đã rất đau khổ và kiệt quệ khi biết tin đó. Tôi tránh mặt cô ấy cả tháng trời, tắt điện thoại để không liên lạc nhưng càng làm thế tôi càng thấy nhớ và cần cô ấy hơn. Rồi tôi chủ động tìm gặp cô ấy. Cô ấy cũng đau khổ rất nhiều khi phải xa tôi. Cô ấy và tôi đã đi quá giới hạn cùng nhau đêm hôm đó. Và tôi thực sự quá bất ngờ khi biết rằng cô ây đã trao đời con gái của cô ấy cho tôi chứ không phải là cho chồng, khi mà đám cưới của cô ấy chỉ tầm 2 tháng nữa là sẽ diễn ra.