Kỳ thật tất cả đều biết chuyện này là vạn vạn lần không thể nhưng các nàng thâm hãm trong đó mà không thể tự kềm chế ,đây cũng là một nguyên nhân bạch quân nghi lúc ấy không cách nào cự tuyệt hoa vân long . Bất quá chính bởi như thế “Lạc hà sơn trang” hai mươi năm không vào giang hồ, một phương diện bởi vì không muốn gia nhập giang hồ, về phương diện khác cũng là bởi vì hoa vân long . Thời gian qua nhanh như gió , chuyển mắt hoa vân long đã mười sáu tuổi hoàn toàn đã hoàn toàn hiểu được chuyện nam nư, nhưng trọng yếu là chưa làm thử. Mà hắn cũng phát hiện trong nhà tất cả đều là Đại mỹ nhân trẻ thì thiên kiều bá mị, các cụ thì phong thái. Bạch quân nghi cùng tần uyển phượng đều dưới 40 tuổi cả ,tần uyển phượng ba mươi bảy, bạch quân nghi ba mươi sáu đều là diễm quang bắn ra bốn phía phong vận mê người dung nhan khuynh thành bộ ngực sữa nhô cao to tròn nổi lên hai hạt đậu nhỏ nhắn hồng hào da thịt trắng noãn mỗi một tất cơ thể đêu tỏa ra mùi hương nữ tính mê người. Đại tỷ hoa mỹ quyên lớn hơn hắn một tuổi điển hình của tính cách mềm mại nhu thuận của một cô gái, tính tình ôn nhu hiền thục là tiêu chuẩn của cổ điển mỹ nhân. Nhị tỷ hoa mỹ ngọc, lớn hơn hắn hai tháng đa sầu thiện cảm cũng rất ôn nhu tính tình cũng tốt thích văn và nhàn tĩnh. Tiểu muội hoa mỹ linh nhỏ hơn hắn một tuổi cá tính quật cường dám nghỉ dám làm nhưng đáy lòng ôn nhu thiện lương ngoại cương nội nhu .
Hơn nữa từ nhỏ đến lớn thích nhất kề cận hoa vân long. Tỷ muội mặc dù cá tính bất đồng nhưng có một chút giống nhau : mỗi người đều có thiên tư quốc sắc cao quý thánh khiết bề ngoài là “Diễm nhược đào lý, lãnh nhược băng sương” đối hoa vân long lại ôn nhu thể thiếp trăm điều nghe theo vạn điều chiếu cố. Mặt khác trong nhà còn có một đám nha đầu cũng đều có nhan sắc cả, đặc biệt là nha hoàn của hoa vân long tiểu oanh cũng là một mỹ nhân . Tuy trong nhà toàn là mỹ nhân nhưng hoa vân long vẫn còn xử nam , tịnh không tùy tiện hoa cá như tiểu oanh là tiểu nha hoàn trong lòng càng lúc càng nổi lên dục hỏa thanh xuân bởi vì vỏ công hoa vân long chua đạt đươc thành tựu. Lúc này hoa vân long đầu đầy mồ hôi đang luyện hoàn kiếm dựa một gốc cây thương tùng tiểu khế. Ngẩng đầu ngẫu nhĩ không chú ý tới canh trí trước mắt, đột nhiên trong lòng vừa động. Trường không gió thổi, mây bay nhẹ nhàng. Trời chiều hạ xuống núi như đóa hỏa hồng sơn hoa tại đỉnh núi tịch mịch mở ra, gió nhẹ lướt qua buồn bả chập chờn như đang đợi mùa xuân đến . Hoa vân long trong lòng nhớ lại phong cảnh như trước không phải mười năm trước cha “Thiên tử kiếm” qua đời thì caí…thiên kiếm khí minh không phải học từ tiểu hài tử biến thành thiếu niên anh tuấn. Thời gian thật là tốt, tay hắn chỉ nhẹ nhàng vào một điểm nhìn thì yếu nhược nhưng lại được súc đầy nội lực bàn tay nhỏ bé trong đảo mắt nắm chặt trường kiếm dài ba thước cánh tay rung lên cương kiếm phát ra trận trận thanh ngâm. Như mộng ảo thiếu niên tùy ý kết thúc chỉ để lại lưu quang dễ dàng chẻ đôi người gổ, một cơn gió màu lam trong không trung như một thương ưng mạnh mẻ theo hồ tuyến bay đi dần chậm rãi biến thành một người biến mất tại phương xa. Tà dương , gió thổi cuồn chuộn, mùi cây cỏ phản phất bao phủ quan sơn thiết bích, nơi đó là ngàn dặm giang hồ. Không xa có một ngày ta bước vào giang hồ, thanh sam lỗi lạc trường gió kiếm lưu, tứ hải mạn du khoái ý ân cừu. Kiếm ẩm cừu nhân huyết, tửu đáo đại chén kiền. Thể hội hoàng trần cổ đạo bão cát, thương giang cô chu tịch liêu, anh hùng kết nghĩa khảng khái, kiếm tảo giang hồ hào mại. Hoa vân long thanh danh truyền khắp đại địa mỗi ngõ ngách mỗi người đều nhắc tới hắn, trong ánh mắt bắn ra ý chí kiên định kiêu ngạo,nói ở nơi nào đều gặp qua,ra mắt đại hiệp hoa vân long.Hoa vân long quay về không sơn tịch chiếu xuân hoa lưu vân, hùng ưng đích đủ loại cảnh trí cứ như vậy phù tưởng liên phiên, từ cảm thán năm tháng trôi qua, nhân sinh như mộng ảo lâm vào ngày sau hành tẩu giang hồ thật sâu hoài tưởng.
“Ca, ngươi lại ngẩn người ?” Một tiếng cười duyên khiến cho hoa vân long trong cuồng loạn tư tưởng kéo trở về, một cô bé đáng yêu mặc quần áo màu vàng cười như hoa thanh âm như chim hoàng yến mềm mại thanh thúy, ngoại trừ tiểu muội hoa mỹ linh còn có ai? Nàng đại khái kêu hoa vân long trở về ăn cơm . Hoa vân long xoay người mở ra song chưởng, cười nói:
“Lại đây, để cho ca ca ôm một cái.” Hoa mỹ linh cười hì hì địa đi tới nghe lời đưa thân hình mềm mại tựa ở trong long của hắn:
“lại đây thơm một cái.” làm ca ca một bên hướng nàng ôm lấy, một bên dịu dàng hôn nhẹ đầy yêu thương. Hoa mỹ linh theo lời nhón chân lại gần mặt hoa vân long , ôn thuận tựa đầu vào hai bên lồng ngực trong lúc nhất thời một cổ hương xử nữ như lan nhẹ nhàng bay vào mũi. Từ nhỏ đến lớn hoa mỹ linh cùng hoa vân long cảm tình rất tốt, giờ mẹ nàng tần uyển phượng nói là một ngày nào đó nàng theo hầu ca ca . Hôm nay vừa chuyển mắt đã mười lăm tuổi , tạo hóa là ma pháp sư trên thân nàng thi triển nhiều ma pháp, năm đó hoàng mao nha đầu thuế biến thành đình đình ngọc lập đích tiểu mỹ nhân khuôn mặt tinh sảo, thân thể lả lướt to tròn ,đường cong lả lướt, mang theo hương thanh xuân xử nữ, tràn ngập sức sống. Nhưng vẫn thích giống như trước cùng hoa vân long không chút kiêng kỵ. Hoa vân long để muội muội trên đùi cảm giác mềm mại mà rất đàn hồi nàng đã luyện kinh công nhiều năm đôi chân thon tròn trời sanh . Hoa mỹ linh cười nàng vẻ mặt bắt đầu hòa bình thì không quá giống nhau tươi cười vẫn như cũ rất điềm đạm nhưng hơn vài phần ngượng ngùng, thanh âm càng ngày càng mềm nhẹ. Hoa mỹ linh thấy ở hoa vân long vẻ mặt có điểm kỳ quái tựa như rất âu yếm , ánh mắt ôn nhu mà lại tràn ngập tình cảm. Bốn mắt nhìn nhau, nàng hai má bổng đỏ lên, nhưng ánh mắt không có một chút lùi bước. Nàng đưa đôi môi nhỏ nhắn lên trán hoa vân long nhẹ nhang hôm.
Nàng ngẩng đầu lên, hoa vân long kinh hoảng đón nhận nàng với ánh mắt ngơ ngác trong lòng một chút không hiểu. Hoa vân long lẳng lặng nằm một câu không nói cười nhìn hoa mỹ linh. Nàng khẩn trương nở nụ cười hai bên tai mắc cở đỏ bừng . Hoa vân long nháy mắt mấy cái, sau đó con mắt nhắm lại tiếp tục ngủ. Thật ra hoa vân long căn bản ngủ không được vì có một đôi tay sờ loạn trong ngực. Hoa mỹ linh cũng không mở miệng nói chuyện chỉ có hơi thở trở nên càng ngày càng dồn dập. Nàng ôm lấy đầu hoa vân long tựa hồ do dự một chút ,sau đó đưa đầu của hoa vân long nhẹ nhàng để lên ngực mình. Hoa vân long chỉ cảm thấy đầu bị đôi tay mềm mại gắt gao ôm lấy sau đó cái ót chạm phải chổ mềm mại tựa như đôi vú của ai đó ,có chút động đôi vú nho nhỏ thay đổi hình dạng hướng ra hai bên . Hoa vân long yên lặng một chút đột nhiên hiểu được đó là trong ngực của một cô gái trong phút chốc miệng lưỡi đều khô máu chảy nhanh hơn ,trong khố thằng em liền ngóc đầu dậy. Hoa vân long quay đầu một cái thì ra là ngực của hoa mỹ linh, mày hơi nhiếu lại . Sau đó điều chỉnh tư thế ngủ , đầu không an phân nhúc nhích tận lực cảm thụ hai vú mềm mại . Phanh phanh phanh, trống ngực của nàng đập dồn dâp như trống hoa mỹ linh nhất định hiểu được ý đồ bất lương của hoa vân long . Nhưng nàng không có tránh né, ngược lại ưỡn ngực hai tay nắm chặt đầy khẩn trương. Hoa vân long biết nàng cố lấy dũng khí mới có thể làm như vậy lúc này sắc mặt nàng nhất định rất đẹp mắt, đáng tiếc hoa vân long nhìn không thấy. Hoa vân long cố gắng khắc chế xúc động mãnh liệt của mình ngồi dậy giúp hoa mỹ linh đang ngồi trên tảng đá chỉnh trang lại quần áo lợi dụng lúc đó đưa bàn tay trực tiếp vuốt ve cặp vú của nàng. Hắn không dám lợi dụng nhiêu lẳng lặng nằm trên ngực của hoa mỹ linh . Nàng tim đập đông đông ,trống ngực cũng bắt đầu chậm lại dần dần an tĩnh im lặng . Trăng tròn trên cao ,bóng cây mờ tỏ, gió đêm nhè nhẹ thổi lên hai người từng trận thấm lòng người . Mọi âm thanh của côn trùng dần im lặng xa xa truyền đến vài tiếng dế. Quang, ảnh, thanh, còn có không khí thanh tân tất cả cấu thành sự yên lặng hoa mỹ của vân trung sơn khi về đêm.
Vừa cảm giác tỉnh lại, mặt trời đả lên giữa trưa . Hoa vân long kêu to bất hảo vội vàng đứng dậy. Chỉ nghe cửa bị người đẩy ra, hoa mỹ linh đi đến. Kêu hoa vân long rời giường, nàng sắc mặt như hoa xuân.
“Ha ha ha, đại ca rốt cục củng tỉnh ngủ ……”