VN88 VN88

Ngày trời nắng chơi nhau ở Việt Nam không che

Thu đứng bên cửa sổ nhìn ngắm những hạt mưa trong buổi chiểu ảm đạm. Cô bê bình hoa cúc tím đặt bên cửa sổ cho những hạt mưa li ti vô tư hắt lên đó, thỉnh thoảng có cơn gió thoảng qua khiến cánh hoa khẽ lay động như vui sướng được hứng nước trời. Thu khẽ chạm tay vào một hạt nước trên cánh hoa, giọt nước lập tức tan đi khiến cô hụt hẫng. Cô có cảm giác cuộc sống của hai mẹ con cũng giống như hạt nước ấy, quá mong manh, có thể tan biến bất kỳ lúc nào. Cuộc sống bấp bênh này không biết sẽ tiếp diễn được bao lâu nữa. Thu hạ mi mắt nhìn sang chậu cây xương rồng nho nhỏ tròn tròn ở bên này. Cây xương rồng ấy là do Nam tặng cô, có tên là xương rồng gai tơ đồng, khi anh tặng nó đang nở ra 3 bông hoa vàng rực rỡ như ánh nắng ban mai, thật sự rất đẹp. Chỉ có điều đó là lần duy nhất Thu thấy những bông hoa đó, hoa tàn rồi, mãi cũng không thấy nở thêm bông nào nữa, có thể là do cô không biết cách chăm sóc, cũng có thể là do chúng không muốn nở khi ở cạnh bên cô. Cô cũng từng nói với Nam điều này nhưng anh chỉ cười, nắm lấy bàn tay cô và bảo: “Sẽ có một ngày nó lại nở hoa.”
Cô lại hỏi: “Tại sao anh tin chắc điều đó?”
Anh không trả lời mà hỏi lại cô: “Em có muốn nghe một câu chuyện liên quan đến cây xương rồng không?”
Cô gật gật đầu. Anh từ tốn kể: “Đây là một tác phẩm văn học của một nhà văn người Nga từ thế kỷ trước, anh vô tình đọc được nó trên mạng một lần. Lấy bối cảnh từ một làng quê hẻo lánh, nơi ấy có một chàng trai thầm yêu một cô gái đã lâu và cô gái cũng vậy, tuy nhiên không một ai trong hai người dám thổ lộ với người còn lại. Đến một ngày, chàng trai cuối cùng cũng quyết định thổ lộ với cô gái trong nỗi lo âu và chờ đợi. Nhưng ngày qua ngày, chàng trai chỉ nhận được từ cô gái một chậu cây xương rồng. Theo thời gian, chàng trai ngày một thất vọng vào tình yêu của mình, còn cô gái thì hy vọng chàng trai sẽ hiểu ý mình. Đến một ngày, cô gái đi lấy chồng khiến chàng trai càng thêm đau khổ. Lúc này chàng trai vẫn không hiểu tại sao cô gái lại tặng cho mình chậu cây ấy. Cuối cùng chàng trai đã quyết định mang theo chậu cây tìm đến nhà cô gái. Chỉ còn anh trai cô gái ở nhà cùng với những chậu cây xương rồng nở hoa. Người anh trai ấy là bạn của chàng trai và chàng trai đã nhận được một câu trả lời đầy bất ngờ là tất cả tại chàng trai đã nói dối cô gái mình học tiếng Tây Ban Nha. Và theo tiếng Tây Ban Nha thì cây xương rồng có nghĩa là: Hãy đến và mang em đi! Kết thúc câu chuyện chàng trai bên chậu cây xương rồng đang tàn úa mà khóc.”
Thu ngẩn ngơ nghe hết câu chuyện, cái kết thật sự bất ngờ. Cô nói: “Chàng trai thật ngốc, cô gái cũng thật khờ. Vì sao cô ấy không tự mình nói với chàng trai? Vì sao phải thông qua một cái cây không biết nói chuyện?”
Nam lắc đầu cười: “Đúng vậy, họ đều không đủ dũng cảm giữ lấy nhau để rồi phải mất nhau mãi mãi. Anh không muốn một ngày phải hối hận giống như chàng trai đó, càng không muốn em giống như cây xương rồng kia, mãi im lìm không nở hoa. Cho nên anh tin, một ngày nào đó cây xương rồng mà anh tặng em sẽ vì em mà lại nở ra đóa hoa vàng rực và em sẽ vì chính mình mà mở ra trái tim đang khép kín.”
Thu yên lặng nhìn anh, nhìn rất lâu. Cô thầm nghĩ Hoa nở thì sao mà không nở thì sao? Không nở thì người ta sẽ còn chờ đợi, nhưng khi nở ra rồi, thỏa mãn thị giác của người ta rồi thì sẽ tàn lụi như chưa từng nở bao giờ, sẽ chẳng ai còn nhớ nó từng đẹp đẽ như thế, cũng không còn ai chờ đợi da diết như đã từng. Cảm giác đó còn đau hơn là không thể nở, cho nên hãy cứ để nó như thế đi, không nở cũng không sao.
9 giờ tối, sau khi đã đánh lên mặt một lớp trang điểm dày bịch, Thu bắt đầu đến bar làm việc. Quán bar có tên AZ là một trong những quán bar lớn, hội tụ rất nhiều các dân chơi có tiếng của thành phố, ông chủ của quán chính là người đàn ông đang bao nuôi Thu. Có người không hiểu vì sao đã có ông chủ lớn bao dưỡng mà Thu còn đi làm vất vả ở đây để làm gì, hay vì Thu thích thế. Nhưng họ không hiểu, tiền kiếm được ở bar Thu dùng để gửi tiết kiệm, sau này bị ông ta ruồng bỏ còn có chỗ mà bám víu, cuộc sống đã bấp bênh thì phải chuẩn bị sẵn đường lui cho mình.
Trong phòng thay đồ các cô gái ngồi vui vẻ tám chuyện, có người trang điểm, có người ngắm nghía trước sau để chuẩn bị lên sàn hoặc ra tiếp khách.
“Chào mọi người. Mọi người ăn tết vui không?” Thu vẫy vẫy cánh tay vui vẻ nói.
Các cô gái quay sang nhìn Thu, ai cũng cười hết cỡ: “Thu sướng quá nha, được nghỉ tết đến mấy ngày. Phải có quà đấy nhé!”
Thu rút trong túi xách ra một tập bao lì xì đỏ chia cho mọi người, các cô gái lần lượt nhận lấy, vô cùng hứng khởi, cảm ơn rối rít. Có người lì xì lại Thu, cũng có người yêu thương thơm lên má cô một cái: “Thu đáng yêu quá! Thảo nào được ông chủ cưng.”
“Phải rồi, cưng quá mà! Nhưng cũng không cần thiết phải làm ra vẻ ta đây có tiền như thế. Cũng chỉ là cái loại nằm ngửa ngậm tiền mà thôi, chẳng biết sẽ bị đá văng lúc nào.” Một cô gái tên Mai gập lại hộp phấn trang điểm, liếc đôi mắt với hàng mi cong vút sắc sảo về phía Thu.
Vốn dĩ Thu cũng thừa biết ở đây có một vài người không ưa gì cô, nói xấu sau lưng rất nhiều, chỉ là có người thể hiện ra mặt, có người không và người thể hiện sự đố kị ra mặt lại chỉ có một mình Mai. Thực ra Thu cũng hiểu, sống ở cái môi trường này, ganh đua lẫn nhau là điều không thể tránh khỏi, phải chấp nhận và đối mặt. Không những thế, Thu khi vừa mới đến đã đá văng vị trí số 1 của Mai thì đương nhiên cô ta sẽ hậm hực, ghen ghét. Thu vốn không để ý đến vấn đề này, miễn là người ta không đụng đến cô thì cô sẽ không bao giờ gây sự, thích nói gì thì cứ nói, nhưng đối với những người vốn có thành kiến với Mai thì lại vô cùng bức xúc.
Trên sàn diễn, nữ DJ trẻ trung xinh đẹp hưng phấn chơi nhạc ngay bên cạnh các cô vũ nữ ăn mặc khiêu gợi bắt mắt làm tôn lên từng đừng con gợi cảm nhất của người phụ nữ. trong đó có Chiều Thu. Ánh đèn xanh đỏ chớp nháy liên tục vốn chẳng thể nhìn rõ gương mặt của những khách làng chơi đang ầm ĩ bên dưới. Trên sàn, thiết kể hai chiếc cột nhẵn bóng ở hai bên phía DJ, ở giữa là một đám con gái ôm nhau lắc lư điên cuồng. Thu ôm lấy một bên cột lãnh lẽo, uốn éo thân mình cặp vú không quá to nhưng rất đẹp căng mong với nước da trắng nõn nà của cô nhấp nhô theo từng nhịp bước dưới con mắt hau háu của đám đàn ông. Gương mặt cô lạnh lùng, đôi mắt đẹp được trang điểm kỹ càng không hề gợi lên một chút cảm xúc nào nhưng những động tác thì cực kỳ thành thục khiêu gợi. Cứ hết lần này đến lần khác, đôi chân dài quắp lấy cột, leo lên tụt xuống, rồi lại lắc mình theo nhịp điệu của tiếng nhạc đinh tai, thực sự rất mệt nhưng đã quen bởi cô cần làm cho những người đàn ông này vừa lòng, chỉ vừa lòng họ mới cho cô tiền. Còn nhớ lần đầu tiên cô đứng ở nơi này, không phải là vị trí của vũ nữ múa cột mà chỉ là một gái nhảy bình thường, khi thấy đám người háo sắc cuồng loạn bên dưới cô rất sợ, họ với tay lên chạm vào người cô, nhét tiền vào quần áo cô làm mặt cô tái mét, ngăn lại ý thức muốn đánh người, chỉ biết vụng về làm theo động tác giống Hương và Bích. Sự ngượng ngập và nhục nhã vây kín Thu nhưng nghĩ đến mẹ đang nằm trong bệnh viện, từng ngày đối mặt với bệnh tật thì dũng khí của cô lại tăng lên, cùng với sự chỉ bảo tận tình của Hương và những cô gái ở đây thì bây giờ Thu đã không còn chút gì gọi là ngần ngại nữa. Thu đã biết một điều, khi đứng ở đây cô chỉ là một con thú đang diễn trò cho người ta xem, phẩm giá và tự trọng không cần dùng đến, cho nên cô đã đem hai cái thứ vô dụng không kiếm ra tiền ấy ném vào ngăn tủ khóa chặt.
Hương từng nói: “Đúng là khi đứng ở đây thì cảm giác nhục nhã rất rõ ràng nhưng đừng bao giờ nghĩ đến nó bởi một khi đã chọn con đường này thì phải chấp nhận tất cả, nhắc đến cái tự tôn thì chỉ khiến người ta thêm nực cười.”
Thu nhớ rất kỹ bài học này, cho nên mỗi đêm khi nắm những đồng tiền mà khách làng chơi đã ném cho, cô luôn tự nhủ đây là những gì mình đáng được hưởng. Hương còn nói cho Thu biết nhiều điều nữa, rằng tất cả mọi người khinh bỉ cô, khinh bỉ cái nghề mà cô chọn thì cô cũng không bao giờ được khinh bỉ chính mình. Một khi đã khinh bỉ chính mình thì sẽ dễ dàng sa ngã, dễ dàng hủy hoại bản thân, phải luôn luôn giữ lại chút tôn trọng cho riêng mình để đến một ngày nào đó có thể tìm kiếm một cơ hội quay đầu. Vì những bài học ấy mà Thu cực kỳ tôn trọng Hương, cho dù hai người bằng tuổi nhau nhưng Thu không ngại gọi Hương một tiếng chị.
Còn Nhung, cô bé này vào làm cùng thời gian với Thu. Cô ấy cũng có một câu chuyện khác. 17 tuổi bỏ nhà đi theo tiếng gọi của tình yêu, chẳng học hành gì, theo bạn trai lên thành phố chung sống như vợ chồng, chẳng ngờ được cậu ta bị nghiện. Nhung phát hiện ra, sợ hãi bỏ đi cùng một cậu bạn khác, cậu bạn đó không những không giúp đỡ được gì mà còn lợi dụng rồi vứt bỏ cô bé sau mấy đêm triền miên. Nhung có từng thử trở về nhà nhưng không nhận được sự tha thứ của gia đình nên mới trôi dạt đến đây. Còn ít tuổi lại trải qua nhiều chuyện nên Nhung già hơn cái tuổi 18 đẹp đẽ của mình, sự hồn nhiên hoàn toàn biến mất, thay vào đó là dáng vẻ lẳng lơ mời gọi của một nhân viên PR rượu trong quán, với khả năng uống rượu cực kỳ tốt. Tuy vậy cũng chẳng ít lần Thu bắt gặp Nhung nôn mửa đến mức mặt mũi tái xanh trong nhà vệ sinh, trong khi bàn tay vẫn nắm chặt số tiền khách mới đưa.
Tiếng nhạc ầm ĩ đến tức ngực làm Thu cảm thấy hơi khó chịu, cô lại quên không uống một chút rượu trước khi lên, sự tỉnh táo này thật khiến cô khó chịu vô cùng. Thu nhìn thoáng qua đám người bên dưới xem có bắt gặp gương mặt quen nào không, đây là thói quen mà Thu không bỏ được, dù ánh đèn lập lòe chẳng nhìn rõ ràng gương mặt nào nhưng cô vẫn cố gắng nhìn bởi gặp người quen ở đây sẽ chẳng hay ho gì. Đang lúc không tập trung, một bàn tay nóng rực chạm vào đùi Thu, đã không còn là chuyện gì lạ lẫm, cô thản nhiên cúi nhìn bàn tay to lớn thô kệch đang nắn bóp đùi mình. Thu lập tức thay đổi tư thế, xoạc chân ngồi xuống sàn, rồi từ từ bàn tay ấy xờ lắn khám phá cơ thể cô, bắt lấy bàn tay người đàn ông, gương mặt lạnh lùng của Thu có chút thay đổi, đôi môi gợi cảm khẽ nhếch lên nét cười lẳng lơ, ánh mắt thoáng qua một sự khinh bỉ ngấm ngầm rồi nháy mắt như trêu chọc. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng khiến người đàn ông không đứng đắn kia hứng thú đến ngây dại, vội vàng móc ví lấy hai tờ tiền mệnh giá lớn nhét vào áo ngực của Thu. Nhưng Thu chẳng đùa với ông ta lâu, quay trở lại ôm lấy cột lắc mạnh thắt lưng theo nhịp, uốn éo thân mình thành những tư thế gợi cảm nhất.

VN88

Viết một bình luận