– hôm qua
– mày có cái hộp j đấy
– hộp đánh giầy
– chơi có vui ko
– kiếm tiền ma chơi j mày
Cứ thế nó hỏi và thăng kia nói, giờ thì nó biết đó ko phải là trò chơi mà là kiếm tiền, và nó cũng biết đc rất nhiều thứ nữa ở ngoài này, nó chăm chú nghe say xưa như nghe truyện cô tích vậy, thăng kia thấy vẻ mặt nó thì lại càng say xưa kể như 1 thằng đàn a dạy đàn e đi thu tiền bảo kê vậy.
– thôi tao đi đánh giày đây, mày đi đâu thì đi, tối mà ko có chỗ ngủ thi về lại đây, ở đây ko có ai cả tao với mày ngủ
– ừ mày đi đi
– ah mà mày tên j
– Huy ( Tên nó đấy )
– tao Hoàng
Nó đứng nhìn thằng bạn mới quen tung tăng cầm cái hộp chạy đi, và nó cũng đi mỗi cái là ko biết đi đâu, nhưng nó ko quên 1 việc đó là nhớ đường để còn quay lại mà ngủ chứ ko lang thang lai bị chung nó bắt nạt nữa.
Trời đã tối lâu rồi bụng thì đói meo cả ngay nay đc có nửa củ khoai với nửa cái bánh mì, đi qua mấy quán ăn nó nuốt nc miếng ừng ực, nhưng cũng chỉ dám đứng ngoài nhìn vào vì mấy lần nó định vào xin nhưng chưa kip nói đã bi. người ta đuổi như đuổi tà rồi. Lại lầm lũi đi về cái mương lúc chiều, nó tự nhủ ít ra cũng còn có chỗ ngủ. Nó về đc 1 lúc lâu sau mới thấy thằng Hoàng về, Hoàng thấy nó hỏi
– Mày ko đi đâu ah
– Tao mới đi về
– Ăn j chưa
– lắc đầu
Hoàng lôi trong cái hộp đánh giày ra 2 chiếc bánh mì va 1 chai nc suối, đưa cho nó 1 cái, 2 thằng cùng nhau leo lên cái nóc cống vừa ăn vừa nói chuyện vui vẻ. Trong cái cống 2 sinh linh bé nhỏ đang nằm quay lưng vào nhau để che cho nhau nhưng cơn gió lạnh về đêm.
– Mai mày đi đâu ( Hoàng)
– Tao ko biết
– Thế đi với tao, tao dạy mày kiếm tiền
– uh
2 thằng nhóc chìm vào giấc ngủ lúc nào ko hay
Thế là đã 3 tháng rồi kể từ ngày nó rời cô nhi viện, bây giờ khuôn mặt cũng như nước da ko còn đc như trước nữa, mặt nó đã rắn rỏi hơn so với cái tuổi của nó, nước da cũng đã bị mặt trời thiêu đốt và đen đi nhiều. Từ lúc nó đi với Hoàng nó đã học hỏi đc rất nhiều, cách kiếm tiền , cách mời khách việc mà nó giỏi nhất, nó và Hoàng đã phân công nhau rõ ràng nó làm nhiệm vụ đi chào khách để đánh giày còn thằng Hoàng chỉ việc ngồi chồ nó xách giầy về la chiến thôi, giờ nó ăn nói rất khéo va hóm hỉnh và cả sự ngây thơ của trẻ con làm cho nhiều vị khách ko thể từ chối nó đc. Chúng nó rất đông khách và có rất nhiều khách quen, họ quý 2 đứa nó vì chúng làm rất cẩn thận và ko bao h xin xỏ hay lấy tiền thừa của khách. Cũng ko ít lần chúng nó bị nhưng thằng cùng nghề lớn hơn đánh vì li do tranh khách của chúng, những lúc như thế 2 thằng chỉ biết ôm nhau mà chịu đòn, vừa khóc vừa ôm cái hộp ghỗ, vì nếu cái hộp đó bể mai chúng nó sẽ đói.
Sau 1 ngày làm việc mệt mỏi 2 thằng nhóc lại trở về cái chỗ quen thuộc, h chỗ đó đã khác trước nhiều rồi, cái ống cống đó đã ấm cúng hơn trước, 2 đầu ống đã đc che bởi 2 cái bạt do 2 thằng nhóc làm để che mưa gió, bên trong cũng đãcó 2 cái gối và 1 cái chăn, ah mà cúng có ánh sáng nữa chứ chúng nó đầu tư hẳn 1 ngọn đèn dầu cơ mà. Đang ngồi thưởng thức bưa ăn tối của mình thì chúng nó nghe thấy tiếng chửi nhau va tiếng bước chân chạy rất gấp, nó thò đầu ra thi thấy 1 đám thanh niên khỏang 10 người tay câm kiếm và mã tấu đang đuổi 1 nguời cởi trần, trên người a ta có duy nhất 1 cái nổi bật đó là hình xăm 1 con rông rất bự. Nó quay đầu lại gọi
– Oánh nhau mày ơi ra coi đi
Thằng Hoàng cũng hớt hải bò ra, sở thk của 2 thằng nó mà, rất khoái xem đánh nhau va cả 2 thăng đều ko sợ máu, riêng nó lúc nào xem cũng đều co cái cảm giác lâng lâng rất khó tả.
– Chúng mày chém chết nó cho tao, thăng nào chém đc về tao thưởng, ĐM nó
Anh thanh niên đa chạy ra sát bờ mương, biết ko còn đường nào nữa liền dừng lại, cá đám đuổi theo cũng dưng lại thở ko ra hơi.
– Chạy nữa đi con, hôm nay bố phải xả mày ra từng mảnh, dám định cượp địa bàn của bố ah ( thăng thủ linh nói)
Anh thanh niên ko nói j mặt cũng ko tỏ 1 vẻ j là sợ hãi, nhếch mép cười rồi đưa tay lên vẫy vẫy, thằng thủ lĩnh mặt lúc này đã đỏ bừng như vừa tu xong chai nếp mới.
– Chém chết cả nhà nó cho tao
Bọn đàn e như chỉ chờ câu nói đó là xách đồ nhào zô, thằng đầu tiên xông vào vung kiếm chém tới, anh thanh niên nhẹ nhang xoay người lên gối ngay bụng và bồi thêm 1 cùi trỏ chúng gáy thằng bé nằm im bất động, cúi xuống nhặt thanh kiếm của thằng vừa ngã xuống lao vao đám đông, ở đằng xa 2 thằng nhóc vừa xem vừa cổ vũ . Sau 1 hồi chém giết 10 thằng lúc nãy xông vào đã nằm bất động, người a thanh niên cũng đã bê bết máu vì mấy vết chém, nhưng nét mặt vẫn ko hề thay đổi. Giờ chỉ còn mỗi thằng thủ lĩnh đang quỳ xuông van xin, anh thanh niên vẫn giữ nguyên vẻ mặt lúc đầu, tung ra 1 cú đá giữa mặt thằng thủ lĩnh và kéo tay nó đặt lên trên 1 hòn đá rồi lạnh lùng vung kiếm, thằng thủ lĩnh kêu la đc vài tiếng thi ngất đi. Anh thanh niên vứt thanh kiếm lại và đi ngang qua chỗ 2 thằng nhóc, 2 thằng nhìn a mà thấy lạnh hết cả sống lưng, chợt anh thanh niên quay lại làm 2 thằng giật mình tí thì ngã xuống đất.
– Nhìn j đó 2 thằng nhóc ác và cười lớn
2 thằng nó nhìn mãi cho đến khi cái dáng người khuất hẳn tầm mắt, lớn lên tao cũng muốn như a ấy, 2 thằng tranh nhau nói, tranh nhau làm đại ca, 2 thằng nó nhảy xuống mối thằng lấy 1 cành cây lao vao đánh nhau như diễn lại cuộc chiến lúc nãy, vừa cười vừa chửi nhau chí chóe tranh nhau nhận mình là anh thanh niên vừa nãy, đối với 2 thằng nó anh thanh niên như 1 thần tượng kpop trong lòng chúng nó vậy, riêng với nó thì nó ấn tượng nhất về a là vẻ mặt ko bao giờ thay đổi lúc nào cũng lạnh lùng, ngay cả khi chặt tay thằng kia mặt vẫn ko hề đổi sắc.
Trời đã bắt đầu lạnh 2 thằng nhóc đi sát vào nhau sưởi ấm cho nhau, hôm nay nó thấy thằng bạn nó khác quá, chẳng cười đùa vui vẻ với nó như mọi ngày, chỉ ngồi trầm ngâm nghĩ cái j đó mà nó hỏi chỉ lắc đầu. Trong cái ống cống quen thuộc
– Huy này chắc tao phai đi rồi
Nó như nhảy dựng lên
– Mày đi đâu chứ
– Hôm trước tao người quen ở quê, chú ấy bảo mẹ tao về rồi và đang đi tìm tao
– Mẹ mày ra tù rồi ah
– Uh chắc là vậy
– Sao mày bảo mày ko muốn gặp mẹ mày nữa
– Giờ mẹ tao về rồi bà có mỗi 1 mình, với lại tao cũng hết ghét bà ấy rồi
– Vậy mày về đi
Nó nói với giọng buồn buồn
– Hay may về với tao, tao bảo bà ấy nhận mày làm con luôn
– Thôi tao ở đây đc rồi
– Mà bao h mày về
– Chăc ngày mai tao về luôn quá, ko để bà ấy đi tìm tội nghiệp bà
Bỗng nhiên hôm nay trong cái ống cống nhỏ bé thường ngày vẫn đầy tiếng cười và tiếng nô đùa giờ đc thay bằng sự im lặng, sự im lặng của chia li và xa cách.