Thắm đang sống trong mâu thuẫn. Nàng biết thế mà không thể nào giãi quyết và có lẽ chỉ có Bóp sống bên cạnh thì nàng sẽ chôn vùi sự mâu thuẫn ấy một cách nhanh chóng. Những ngày Bóp không đến với nàng thì tên thợ điện đến. Nàng không đủ can đảm từ chối hắn mà trái lại khi thấy hắn xuất hiện là lồn nàng căng lên mà nứng. Nứng vô tội vạ và nứng để đòi hỏi đụ. Hắn đụ đâu có tệ nên nàng đón nhận. Khi hắn đến nàng quay cuồng về chuyện đụ. Khi hắn ra đi nàng lại hối hận nghĩ, nhớ đến Bóp. Và nhiêu bận như thế đã xây ra, nàng nghĩ là ma quái hoặc hắn in hoạt nàng. Nhưng rồi nàng cũng chóng đuổi những ý nghĩ ấy ra khỏi đầu óc cho đời được thảnh thơi.
Hôm qua, tên thợ điện đến với nàng. Nàng không muốn hắn đụ nàng bằng cặc nữa vì trong trì nàng có một vài tư tưởng quái thai chợt đến. Nàng hy vọng một ngày nào đó Bóp sẽ trở lại vời nàng. Lồn nàng phải được khép kín cho chàng. Nàng chỉ cho tên thợ điện bú lồn mà thôi.
Thắm đã nói rõ với hắn điều đó với lời lẽ chắc nịch là nàng thích đụ bằng miệng mà hắn làm tình bằng miệng làm nàng mê muội. Hắn cười sung sướng và cả tin lời nàng là chân tình. Hắn bằng lòng như thế và hắn cũng thầm nghĩ khi nàng nứng lồn thì đụ lồn làm sao trành khỏi. Hắn chủ qua điều đó không có gì đi ra ngoài thực tế. Cho nên hắn cười bằng lòng với lòng tự tin.
Hắn bây giờ thuần nhuyễn với Thắm. Mỗi khi hắn đến. Cửa mở là hắn sấn lại ôm ghì lấy Thắm. N?u Thắm không tín truồng là hắn vung tay cởi áo, cởi quần nàng tại chỗ. Lúc đầu nàng thấy kỳ cục nhưng hắn nói với nàng không đối diện với nàng thì thôi nhưng khi giáp mặt là muốn đụ ngay. Cừ chỉ của hắn trở thành thói quen cho nàng nên nàng không còn phản ứng nữa. Hắn cởi áo quần nàng rất dể thương, dịu dàng từng cái cúc áo bật ra. khi ngục trần của nàng lòi vú ra ngoài, hắn hôn say đắm lên đó và cà toàn khuôn mặt lên hai đầu vú. Cái mũi cao của hắn là vũ khí kích thích nứng trên hai đầu núm vú. Nàng nứng lồn, dúi mạnh mặt hắn vào. Lúc doó là cơ hội lười hắn liếm toàn thể vú. Kế tiếp hắn cởi quần áo ngủ của nàng nhanh nhẹn và gọn gàng cho đến khi toàn thể nàng trần truồng, cả một tòa nhà thiên thai hiện ra.
Có những khi Thắm mặt quần lót thì hắn quì xuống cởi miếng vải nhỏ ấy ra khỏi đôi chân dài khi nàng đứng. Nếu Thắm nằm trên giường thì hắn đứng ngoài giong cởi cho nàng và đạt gọn gàng, tiêm tất ở một góc giường. Hắn hành động chậm rãi mà rất qui cũ. Thắm theo dõi khô cả nước bọt để chờ hắn bú lồn hoặc đụ nhưng càng chờ đợi Thắm nóng lòng trong cơn nứng mà lại gợi cảm. Hắn thường dửng sửng người ngắm thân hình Thắm trong chốc lát sau khi hắn hôn trên mu lồn rồi liếm nhẹ trên mòng đóc.
Những lúc như thế, Thắm như ngây dại bị thôi miên, sau nhiều lần xây ra, nàng tự kiểm điểm ra thế. Hôm qua nàng không thích hắn làm tình thì hắn cũng thuận rồi banh lồn nàng ra bú. Lần đầu tiên nàng thấy hắn hấp tấp, vội vàng, ngược lại với bản tính từ bấy lâu nay hắn thổ lộ trước mặt nàng trước khi đụ. Thắm suy diễn một cách không suy nghĩ là có lẽ hắn sốc vì điều kiện của nàng đưa ra.
Nhưng khi hắn bú vú nàng thì Thắm không còn nghi ngờ hắn nữa. Hắn bú say sưa và vừa bú vừa cởi áo quần hắn. Cặc hắn nứng cứng vươn ra ngoài thấy mà thèm, lúc nào thấy cạc hắn, Thắm cũng tràn ngập ý nghĩ đó. Và nàng nứng lồn ngay nên vội banh lồn cho hắn bú dù lúc đó hắn đang say sưa bú, nắn vú.
Thắm nhạy nứng mau chóng, chắc chắn thước nằm lòng về Thắm.
Nhớ về hắn nàng cũng hối hận vào ngày hôm ấy nàng cho hắn bú lồn cho qua chuyện rồi bảo hắn về Hắn ngạc nhiên, nàng an ủi rằng nàng có chuyện buồn. Khi hắn đi rồi nàng mới lấy bức thư của Bóp gửi, nàng vừa mới nhận, đọc sơ qua thì tên thợ điện đến. Nàng hầu như không muốn đọc bức thư ấy. Nàng nhớ Bóp. Tức bực Bóp vô cùng tận. Nàng vất lá thư trên bàn. Thư để đó mà lòng nàng thờ ơ. Kịp đến tên thợ điện bú lồn, nàng thấy nứng lồn mà vô duyên lạ. Bức thư ám ảnh và đợi tên thợ điện về, Thắm tìm đọc lại.
Thắm yêu của anh.
Viết thư cho em mà lòng anh rạo rực luôn cả hối hận. Không biết em nghĩ thế nào đi nữa, anh vẫn nhủ thầm yêu em vô bờ bến. Anh viết thư nầy nói lên sự thật của chúng mình và cả sự thật của loài người trên thế gian. Cho nên lời thư tả chan, trung thực đời sống và ngôn ngữ. Lời thư sẽ diễn tả tâm trạng lòng anh và nhiều lúc cả lòng em nữa. Ngôn ngữ anh dùng là ngôn ngữ của chúng mình, riêng của chúng mình mới tượng thanh tượng hình. Mà mờ đầu vào tâm tư là thiếu dụ em là anh thiếu tất cả. Nhớ lồn em. Nhớ vú em. Thiếu ngần thứ ấy, đàn anh trờ nên vô nghĩa. Nếu người nào đó đọc bức thư nầy, họ sẽ kết án đạo đức của chúng mình một cách gay gắt không một lời tha thứ. Nhưng họ quên rằng họ đã dấu nhem ngôn ngữ trần trụi của loài người. Vì thế anh phải viết dài cho em mà không ngượng ngập. Em hy vọng qua những lần đụ em, em hiểu anh khá nhiều.
Anh nói trước thư nầy không biện minh,không chủ quan, không ca sáu câu vọng cổ mà lòng anh bộc phát nhớ nhung em sau những ngày xa vắng. Anh cũng mong em đừng hờn giận, ghét bó hay khinh miệt một cách nông nổi vì anh nói sự thật của lòng mình. Anh củng tách ra hai phần suy nghĩ là tình yêu và dục vọng. Dục vọng đang lấn át nhiều nên tình yêu với em khá non cân mà khi anh được trờ lại với em, anh sẽ cắt nghĩa tường tận, minh bạch. Bây giờ anh chỉ trình bày là anh nhớ đụ em vì trong những ngày xa em, anh đụ vài người đàn bà mà đem so sánh thì em nhất hạng. Đó là lý do chân thành anh nói với em. Và anh sẽ nói về em dưới mắt anh.