Chị Hai nói trò này là do ba tôi dạy. Ba tôi, quả cũng rất xứng đáng để tôi tôn làm sư phụ, không hiểu sao ba tôi nhiều trò đến thế. Thảo nào mẹ mê ba như điếu đổ. Mỗi buổi sáng nhìn mẹ ngầy ngật bước ra từ phòng ngủ vừa có vẻ rũ rượi, vừa có vẻ thỏa mản, tôi thêm phục ba. Có được một ngươi chồng như thế kể cũng đáng sống trong cuộc đời này lắm lắm. Chỉ có một điều tôi hơi áy náy cho mẹ là bà ngây thơ quá, yêu ba quá nên chẳng bao giờ nghi ngờ ông đã cắm lia chia lên đầu bà biết bao nhiêu là sừng. Không phải chỉ mình chị Hai mà còn rất nhiều người khác nữa. Nhiều người khác nữa, trong số đó có. . . dì Hoa, mẹ của Tuyết! Khi nghe chị Hai tiết lộ chuyện này, lúc đầu tôi không tin. Trông bề ngoài, hai người trông có vẻ “Quang minh chính đại”lắm, làm sao có chuyện đó được! Vậy mà vẩn có! Thế mới biết đời sống luôn luôn là một bí mật mà con người, qua bao nhiêu nghìn năm, cứ khám phá mãi vẫn chẳng bao giờ hết kinh ngạc. Chị Hai hỏi: “Tú có biết đầu tháng trước thầy ra Vũng tàu làm gì không?”“Ba mới thầu được một vố lớn lắm ngoài đó, chị biết còn hỏi “Chị Hai rụt vai, nháy mắt cười:”Tú chỉ thấy một mà không thấy hai. Ngoài chuyện làm ăn, thầy còn đi du dương với dì Hoa đó. ““Ê, đừng nói bậy à nghe!”“Chuyện ghê gớm, nếu không có, chị sức mấy dám nói. Thật mà. Thầy với dì Hoa tò te với nhau lâu rồi. Tú không biết đấy thôi. Hôm nọ chị giả vờ ghen, dọa sẽ mét với mợ, ổng sợ quá khai hết. “Tôi bàng hoàng, chị Hai kể: “Đúng cái hôm Tú làm thịt con nhỏ Tuyết, thầy mợ với dì Hoa qua nhà chú Huấn đánh chắn, nhưng hôm đó chú Huấn bận khách nên ba người về sớm, nhớ không?””Tôi gật đầu, phải, đúng hôm đó ba người là vị cứu tinh của tôi. Nếu bữa đó họ không về sớm, tôi chẳng biết xử trí làm sao trước bộ mặt đưa đám của Tuyết. Chị Hai kể tiếp: “Khi dì Hoa xuống bếp lấy lon coca, định trở lên thì thầy cũng vừa bước vào bếp.
Ổng đến cạnh dì Hoa, mắt lướt nhìn quanh xem có ai không, rồi kéo mặt dì Hoa lại. Hai người hôn nhau thật ác liệt, cái hôn dài cả phút. Một lúc sau họ rời nhau, thầy nói nhỏ với dì Hoa tuần sau thầy ra Vũng tàu tìm thợ khởi công thực hiện mối thầu, dì ra đó với thầy. Dì Hoa lúc đầu viện cớ chồng con không đi được nhưng thầy năn nỉ một lúc dì xiêu lòng đồng ý, nhận lời. Họ còn hôn nhau một lần nữa trước khi lên nhà trên. “Nhưng chị làm sao biết được chuyện đó. Bộ hai người đui không thấy chị à?”“Tú thử nhìn xem, phòng này cách nhà bếp có một cánh cửa, lúc đó cửa mở he hé, bên ngoài nhìn vào tối thui.
Ngược lại bên trong nhìn ra, dù chỉ qua một khe hở cũng thấy đủ mọi chi tiết. “Chị Hai thích thú cười lớn: “Vì vậy mợ bảo chị lên lầu ở chị đâu có chịu. Ở dưới này tiện lơi mọi bề khỏi mắc công leo lên leo xuống mỏi giò, bước hai bước là đến nhà bếp và nhất là thỉnh thoảng còn “chụp hình”được nhiều cảnh mê tơi.
Có lần sáng sớm, mợ xuống nấu nước pha càphê cho thầy. Lẽ ra việc nầy chị phải lo nhưng Tú cũng biết là mợ thương chị, mợ tưởng là chị còn ngủ nên không muốn đánh thức. Mợ vừa đặt ấm nước lên bếp thì thầy xuất hiện. Ổng đến sau lưng mợ đưa tay xoa xoa mông rồi vòng ra trước bóp lồn mợ. Chiếc áo ngủ được ổng vén lên chị thấy rõ mợ không mặc quần lót, thầy vừa xoa tay trên mu lồn, vừa hít hà sau gáy mợ, vừa cạ cạ phần dưới của thầy vào đít mợ. Chị nằm trong giường thấy rõ hết, cố nín cười khi nghe mợ gắt. “Này hồi hôm biễu diễn đủ trò đủ màn, chưa đã sao, già dê?”. Đúng già dê thật. Tối đó, sau khi chơi mợ, thầy mò xuống với chị ngay, lại quần nhau tơi bời hoa lá, vậy mà sáng ra đã dở trò. Thật. . . Cha nào con nấy. . . Tú cũng đâu kém thầy cái nước dâm đãng. “Tôi nóng lòng muốn biết thêm chi tiết chuyện tò te giữa ba và dì Hoa nên dục chị Hai: “Bỏ qua chuyện dê cụ đi, Chị kể tiếp hôm ấy ba khai thế nào?”“Lúc đầu ổng chối bai bải, dù chị đã bật mí cho ổng biết là đã thấy hai người hôn nhau thế nào, hò hẹn ở đâu. Đến khi sùng quá chị dọa sẽ méc mợ thì ổng ỉu xìu, xuống nước. Chị hỏi, thầy ở ngoải cả tuần với dì Hoa à? Ổng lắc đầu, không, chỉ có 3 ngày, thầy ra trước, dì ấy thu xếp việc nhà xong mới ra sau. Chị hỏi tiếp. Trong ba ngày đó thầy làm những huyện gì? Ổng cười, hỏi lại theo em thì nên làm những chuyện gì? Chị nắm cu ổng xoắn mô? cái thật mạnh, ổng la choi chỏi. Chị nói, thầy khai đi, khai hết, từ đầu đến cuối, không bỏ bất cứ một chi tiết nào nếu em biết thầy gian, sẽ ngắt cu cho mà xem. Chẳng những ngắt mà còn méc mợ nữa đấy. Dĩ nhiên là ổng chẳng ngán gì những lời hăm dọa của chị, nhưng dù sao thì chị cũng đã biết lại thấy chị chẳng có vẻ ghen tương ghê gớm. Ổng cao hứng kể tuốt tuột mọi chuyện, nghe đã lắm. “Chị kể lại Tú nghe đi. ““Theo lời ổng kể thì dì Hoa cũng thuộc vaò loại dâm đãng số một. Chỉ trong vòng ba ngày đêm mà hai người quần nhau những mười lăm lần. Gớm sức lực ổng cũng ghê chớ. Ổng nói dì Hoa thuộc loại lồn đụ dưới, chơi từ trên xuống hơi khó. Ngon nhất lài chơi ngồi hoặc chổng mông. Ổng nói dì ấy bú cặc còn thiện nghệ hơn cả mợ, cả chị.
Miệng dì ấy ngoạm vào cặc gọn bân. Ổng không biết bả sử dụng bí thuật nào mà con cặc cứ bị xoắn lại như người ta vắt quần áo, sướng muốn ngất. Dì còn bảo đụ lỗ lồn chưa đã, phải đụ lỗ đít mới tuyệt. Ổng khen dì nói đúng, lồn nhiều khi nước ra nhiều quá, lỏng le cứ như múa gậy vườn hoang, đít thì lúc nào cũng khít rịt. Ổng tả. Em biết không, muốn đút cặc vô hậu môn trước tiên là phải bú lồn thật lâu cho bả nứng tối đa, nước nhờn chảy ra lênh láng, rồi dùng chất nước đó xoa ướt con cặc, đồng thời xoa lỗ đít, như thế khi đút vô lỗ đít cả hai không bị rát. Đút xong thầy lấy con cặc nhựa mang theo thọc vào lỗ lồn, vừa nắc vừa thụt. Trời ơi, cứ nhìn bả quằn quại rên la muốn tắt thở cũng đủ xuất khí rồi chứ đừng nói gì đến chuyện cọ xát khít khao giữa cặc và hậu môn. Quả thật chỉ nghe lời chị Hai thuật lại, tôi cũng đã hình dung bà dì yêu quí của tôi “tắt thở “như thế nào rồi, huống chi trực tiếp nhập cuộc. Tôi hỏi chị Hai: “Chị đã biểu ba chơi kiểuđó chưa?”“Dĩ nhiên, chị bắt ổng thực hiện ngay để biết “Tôi lại thấy lòng nhói đau. Lúc nào ba cũng đi trước tôi một bước. Từ nhiều ngày nay tôi cố moi óc tìm những kiểu chơi mới lạ nhưng tìm mãi vẫn không ra. Vậy mà chị Hai đã được hưởng kiểu đụ lỗ đít trước tôi. Tôi tự trách mình sao u mê không nghĩ tới nhỉ. Ừ thì lỗ nào cũng là lỗ. Đã thọc lưỡi vào đít được thì cũng thọt cặc vào được chứ. Dại thật. Đành dẹp tự ái qua một bên, tôi nói với với chị Hai: “Mình đụ lỗ đít đi ““Tú đâu có cặc nhựa như ba ““Ủa, ổng không để đây à?”“Để thế nào được, phải dùng cho mợ nữa chứ, để đây mợ tìm không thấy, thầy biết ăn nói làm sao?”Tôi nói: “Không có cặc giả thì Tú dùng tay thay thế, cũng sướng vậy. “Có lẽ thấy tôi nói nhưng vẻ mặt không lấy gì làm “phấn khởi “lắm, chị Hai thấy tội nghiệp an ủi: “Ừ bằng tay cũng sướng chán. Nhưng món tủ của Tú sao không mang ra sử dụng? Chị thấy trái chuối già đã không thua gì cặc giả đâu. ”