Rồi tiếp tục say sưa với phần thịt nung núc mềm mại bâ giờ đã ướt nhẹp nước nhờn. Liễu chợt nhìn thấy khúc thịt cũn cởn của người đàn ông nở ra, giật giật. Nó hiễu tuy người đàn ông đã mất đi dụng cụ làm việc nhưng hai dịch hoàn vẫn hoạt động, tinh khí vẫn được sản xuất và sự thèm muốn ái ân vẫn nguyên vẹn. Liễu thấy thương người đàn ông đến quặn ruột. Nó muốn cho ông ta sướng, bèn chụm năm đầu ngón tay túm khúc thịt thừa thụt. Người đàn ông há miệng ra, thở dốc, hai chân tuy đã liệt không thể nhúc nhích nhưng cặp mông vẫn có thể xoay chuyển. Người đàn ông nẩy lên, nẩy lên rồi rùng mình, tinh khí bị đẩy ra, ràn rụa, rơi tung tóe khắp mặt nệm. Liễu cười:
– Dượng sướng chứ?
– Sướng. Dượng sướng lắm. Cám ơn con.
Người đàn ông nằm nghỉ một lát rồi buồn buồn cất giọng:
– Như thế đã đủ, dượng thỏa mản lắm, chẳng dám mong gì hơn.
Liễu ở với người đàn ông đến ngày thứ 3. Một buổi sáng nó ra chợ trở về thì người đàn ông đã bỏ đi. Trên bàn, một bao thư không niêm nằm cạnh mấy trang giấy chi chít chữ, dòng nọ chồng lên dòng kia, nghiêng ngả, xiêu vẹo, chứng tỏ bức thư được viết rất khó khăn do bàn tay của một người mù. Liễu cầm bức thư đọc:
Liễu con!
Điều trước tiên dượng muốn nói. Con đừng mắc công tìm dượng làm gì nữa. Ba ngày được sống bên con đối với dượng là một hạnh phúc khó quên. Cảm ơn con đã rộng lòng với dượng, cảm ơn con đã cho dượng những giờ phút tuyệt vời nhất chưa bao giờ dượng được hưởng. Dượng hiểu chứ, dượng đủ thông minh để hiểu. làm thế nào con còn tìm thấy khoái lạc khi nhân dáng dượng đã như thế này? Nhưng con đã không để lộ thái độ kinh tởm hoặc chối từ nào, điều đó khiến dượng yêu con hơn. Cho đến phút cuối cùng của cuộc đời, dượng sẽ chỉ nhớ đến con, và chỉ một mình con mà thôi. Dượng sẽ an tâm nhắm mắt, mang theo hình ảnh con về bên kia thế giới. Và nếu có kiếp sau thì dượng tha thiết mong rằng, ở hậu kiếp lai sinh đó, dượng sẽ gặp lại con, để chuô? lại mọi lỗi lầm mà kiếp này dượng lỡ gieo.
Thật ra dượng đã muốn quyên sinh ngay từ lúc ra khỏi bệnh viện. Sống với nhân dáng như thế này nào có khác chịu đựng triền miên một hình phạt tra tấn? Nhưng dượng nghĩ đến con. Mẹ đã chết thảm, con đang nổi trôi chẳng biết họa phúc thế nào, thảm cảnh này đều bắt nguồn từ con vật khốn nạn trong người dượng. Vì vậy dượng tâm niệm với lòng ngày nào chưa gặp lại con, dượng chưa thể chết.
Dượng phải gặp lại con, để giúp con có một cuộc sống hạnh phúc sung túc sau này.
Chắc con đang ngạc nhiên tự hỏi không hiểu dượng muốn nói gì?
Để trả lờo câu hỏi đang làm con thắc mắc, và cũng để con nắm được vấn đề, dượng sẽ kể cho con nghe sơ lược cuộc đời dượng. Dượng sinh ra trong một gia đình rất giàu có. Của cải tiền bạc của bố mẹ không thể đế? xuể. No cơm, rửng mỡ, bố dượng vợ hai vợ ba, mẹ dượng bài bạc và chuyên sưu tầm tình nhân trẻ. O?g anh đầu là một tay anh chị khét tiếng. Dượng sống trong một gia đình như thế, nên dần dần cũng theo gót cha, mẹ nên năm mười sáu tuổi đã có ba bốn người đàn bà đeo bám. Năm dượng 20, mẹ bỏ nhà mang già nửa của cải đi theo một trong những tình nhân của bà. Gia đình bắt đầu tan rả. Ba không chịu lép, sau khi chia cho hai bà vợ con lại một ít bất động sản, ông mua một gái tơ đáng tuổi con cháu về hưởng lạc. Ông anh đầu cũng đòi chia gia tài ra sống đời tự lập. Riêng dượng ở với ba và bà dì một thời gian, chẳng còn nhớ chính dượng hay bà dì trẻ đã quyến rũ nhau, chỉ nhớ sau ba tháng chăn gối nhầy nhụa, ba dượng phát hiện sự tình, đuổi dượng ra khỏi nhà.
Từ đó dượng dần dần trở thành một tay cờ gian bạc lận. Nhờ uy thế gia đình, ba dượng quen toàn những con bạc tầm cỡ tỷ, triệu phú. Một canh bạc của bọn này có khi là cả một cơ nghiệp. Vì vậy, nếu khôn khéo đừng sơ hở để lộ hành tung, nghĩa là gian lận một cách vừa phải, khoa học, dượng dễ dàng lột sạch hầu bao bất cứ kẻ nào có máu đỏ đen, và dĩ nhiên giàu.
Trong nghề bạc bịp một người không thể tung hoành dễ dàng, vì phải có người tung kẻ hứng nhịp nhàng uyển chuyển mới đưa những con mồi khác vào tròng được. Dượng bèn kết hợp với một người khác. Tên này là bạn giang hồ, khi chưa có tiền hắn tỏ ra là một bằng hữu tâm giao, mhưng khi đã tích lũy được một số tài sản khổng lồ, hắn trở mặt. một hôm hắn dàn cảnh cùngvới bọn đàn em tính đưa dượng về bên kia thế giới. Hắn rủ dượng đi uống rượu, cố tình gài cho dượng uống thật say, sau đó hắn chở dượng về. Nhưng thay vì về nhà, hắn chở dượng ra chỗ đồng trống. Đã hợp đồng trước, hắn giả vờ hư xe dừng lại. Lập tức từ trong bóng tối ba bốn tên đàn em của hắn xông ra. Chỉ trong vòng 5 phút dượng nhận của chúng hàng chục nhát dao (Con nhớ không? Có lần con hỏi những vết sẹo lỗ chỗ trên ngực dượng trên, trên bụng dượng do đâu mà có, dượng nói là ngày xưa đi lính đạp phải mìn!). Sau khi thấy dượng bất tỉnh, chúng ném dượng xuống con kinh gần đó cốt cho chết chìm, rồi bỏ đi. Số dượng còn lớn, dượng vướng vào một nhánh xà bần, không chìm. Chỉ 5-một0 phút sau có một người đi soi ếch phát hiện ra dượng kéo dượng lên, cùng dân xóm kế cạnh đưa dượng vào nhà thương. Tuy bị đâm nhiều nhát dao nhưng không chổ nào trúng nhược, người ta tiếp máu cho dượng và cứu kịp. Hai tháng sau dượng bình phục, xuất viện, thằng bạn tốt đã cao bay xa chạy. Số vàng bạc nó mang theo rất lớn, đó là số vàng bạc tài sản chung của cả hai suốt 4 năm cờ gian bạc lận.
Thiếu mất một đồng nghiệp, dượng không còn cơ hội tung hoành, vì vậy những năm kế tiếp tuy còn tiếp tục bài bạc nhưng không thu nhập được bao nhiêu, trái lại, nhiếu lúc dượng bị lột sạch túi, phải sống bám vào bọn gái buôn hương bán phấn.