Nhà tên thanh niên ở bên kia sông. Bà mẹ già của hắn hom hem lụ khụ, mắt mũi lem nhem. Khi hắn giới thiệu Liễu với bà ta, mụ già ngước mắt lên nhìn nó, gục gặt:
– Vợ mày hả? Mầy lấy vợ hả. Tốt. Tốt. Tao sắp xuống lỗ, bọn mày thương nhau thì cứ việc lấy nhau, tao không cần, chỉ mong dẻ lẹ lẹ cho tao đứa cháu để tao nựng. À mà có cưới hỏi gì không?
Tên thanh niên nói:
– Dạ. Con định cuối tuần này làm một cái tiệc nhỏ coi như hợp thức hoá.
Tôi đó tên thanh niên ăn nằm với Liễu. Nó thấy hắn rất vụng về trong chuyện chăn gối, nhưng nó đang đóng vai “nai vàng ngơ ngác”nên không tỏ rta một cử chỉ “thành thạo”nào mà còn giả vờ kêu đau. Tên thanh niên tưởng thật chẳng dám đút cặc vào lồn, chỉ vuốt ve an ủi mân mê bên ngoài. Nó thấy thật tội nghiệp nhưng bực mình. Từ hơn 2 năm nay nó đã đụ hàng nghìn lần. Tuy nhiên cũng chỉ qua tay có 2 người, dượng và lão ba tàu, cả hai đều lớn tuổi chẳng khoẻ mạnh sung sức như tên thanh niên, thàng ra khi nhìn thân hình lực lưỡng cũa tên thanh niên Liễu muốn ôm ghì lấy để giao hoan thả cửa. Liễu nhìn con cặc của tên thanh niên to cứng gấp đôi của dượng thèm thuồng, nó nói:
– Em yêu anh, em muốn anh sướng nhưng lần đầu gần đàn ông em sợ đau lắm.
– Nếu đau quá, nói anh biết nghe cưng.
Hắn trèo lên vụng về thọt cặc vào lỗ lồn. Liệu xoay đi:
– Ối. . . Ối. . . Anh đừng yêu ngay. . . Anh phải. . .
Nó muốn nói anh phải bú lồn cho ra nước nhờn rồi hẳng đụ, nhưng như thề sẽ lộ tẩy. Chẳng lẽ còn “Origin”mà đã rành sáu câu thì còn ra thể thống gì.
Tên thanh niên lúng túng, chẳng biết làm cách nào. Thật ra hắn cũng đã nghe chuyện bú lồn nhưng chưa từng thấy còn chuyện bú cặc thì hồi trước đi chơi điếm các em đượi trước khi cho đụ vẫn thổi kèn chí chát.
Sau một lúc phân vân hắn đành làm liềi, bò xuống vạch háng Liễu ra kê miệng ngậm hai mép lồn bú. Liễu để yên một lúc rồi bắt đầu ngọ ngoạy. Nó không chịu nổi nữa, vòng tay ôm cứng đầu tên thanh niên ghì chặt vào lồn. Liễu giật nẩy xoay người liên tục, bây giờ nó không còn giữ gìn gì nữa:
– Anh ơi. . . Anh ơi. . . Sướng. . . Sướng. . Em sướng quá anh ơi, ngậm hột le, đút lưỡi sâu vào anh ơi. . . Đó. . . Ngậm chổ đó mút mạnh anh ơi.
Liễu vừa rên vừa nắc nẩy liên tục, nó với tay xuống háng tên thanh niên, kéo con cặc về phía mình rồi ngậm lấy bú lấy bú để.
Nước nhờn chảy dầm dề ra đầy miệng, tên thanh niên nuốt hết. Liễu phải kêu lên:
– Anh đụ em ngay đi, đừng làm khô nước em sẽ đau.
Hắn “đụ”nàng. Lần này con cặc đút vô dễ dàng. Liễu giả vờ né tránh chút xíu và kêu “Ối”một tiếng lấy lệ rồi nằm im tận hưởng.
Thấm thoát Liễu ở với tên thanh niên đã hơn một năm.
Bây giờ tên thanh niên chuyện chăn gối đã quá rành. Liễu không còn đóng kịch nữa. Liễu dần dần hiện nguyên hình. Nhưng một điều khiến Liễu vô cùng thích thú là nó càng cuồng bạo càng dâm thì tên thanh niên càng thích bấy nhiêu. Hắn vẫn ngây thơ nghĩ rằng, nhờ hắn, nhờ yêu hắn mà Liễu hứng khởi đến như vậy.
Bà mẹ vẩn không ngừng hối thúc cho bà một đứa cháu nhưng đâu biế? rằng Liễu vẫn lén tên thanh niên uống thuốc ngừa thai.
Sáu tháng nữa qua đi, tên thanh niên gầy đét như một con mắm, không còn đủ sức để phục vụ Liễu hằng đêm. Về đến nhà là nằm vật ra thở dốc như người hấp hối. Liễu vẫn không tha, vẫn vồ lấy con mồi. Không đụ được nó bú, nó thụt, nhất định vắt hết những giọt khí còn sót lại. Liễu còn bắt hắn thủ dâm cho mình, khi thì chuối già, khi thì bọc é. Tên thanh niên thấy vợ mình dâm quá, ban đầu thì thấy thích nhưng dần dần sức khoẻ suy yếu như xe đứt thắng thì hắn đâm hoảng sợ. Khổ thay! Do nể?nàng? từ lúc mới lấy nhau, ngày tháng qua đi, sự nể vì tăng theo tỉ lệ nghịch với căn bệnh bất lực bắt đầu nhen nhúm, nên hắn cố gắng chiều theo mọi đòi hỏi của Liễu, dù càng ngày hắn càng thấy mình rơi vào tuyệt vọng vô phương cứu chữa.
Cho đến ngày tên thanh niên bắt gặp vợ mình lang chạ với một thằng bạn thì hắn hốt hoảng phát điên.
Sau nhiêu lần năn nỉ kêu gọi Liễu trở lại đường ngay không được. Hắn đau khổ tìm quên trong men rượu. Một đêm chẳng hiễu vì say hay muốn tự tử, trên đường lái xe honda về nhà hắn đã chui vào gầm xe be và chết nát gáo.
Liễu vội vàng thu góp gia tài, bỏ mặc bà mẹ già đau khổ trốn theo thằng bạn quí.
Thằng này nói là bạn của tên thanh niên thật ra không đúng hẳn. Thuở chín mười tuổi chúng học chung một trường, lớn lên mỗi đứa theo một hướng đời, tên thanh niên bản chất nhút nhát, hiền lành, ngược lại thằng bạn từ nhỏ đã rắn mắt. Hắn mồ côi cha ngay từ nho, mẹ hắn sức khỏe yếu, gắng gượng nuôi con cho đến năm hắn một2 tuổi thì bà ta cũng qua đời. Thằng bạn sống một thời gian trong trại tế bần rồi trốn ra ngoài nhập bọn với lũ du thủ du thực, ban đầu chôm chĩa chụp giựt, dần dà thành đâm thuê chém mướn. Tuy bản chất hoàn toàn trái ngược nhưng chẳng hiễu sao thằng bạn lại thích duy trì quan hệ với tên thanh niên, lâu lâu hắn ghé thăm, ăn một bữa cơm, tán phét một vài giờ rồi lại ra đi, có khi mất biệt cả 5 – 7 tháng. Tên thanh niên biết rõ hành tung của thằng bạn nhưng thấy hắn không làm hại gì mình nên vẫn đối xử tử tế Vả không tử tế cũng không được, đối với bọn giang hồ lạng quạng chúng thọc huyết như chơi.