Chị Hai rú lên: “Tú chơi gì kỳ vậy, dập hết ở trỏng bây giờ. “ Tôi không trả lời, tiếp tục nhét thêm năm sáu trái nửa. Chị Hai dẩy nẩy: “Đầy nghẹt rồi, chị thốn lắm. “Lúc đó tôi mới cúi xuống thọc lưỡi vào lồn chị moi từng trái ra nhai ngon lành. Chất nước ngọt của nho trộn lẩn với mùi vị nồng nồng ngai ngái của nhớt lồn khiến tôi ăn không biết chán. Hết chùm này đến chùm khác, tái diễn trò “Độc long cuốn châu. “. Chán tôi lấy một ống hút thọc sâu vào âm đạo, rồi mở lon coca ngậm từng búng nước thổi vào, thổi đầy tôi lại mút ra uống. Cứ thế cho đến khi cạn lon coca thì chị Hai đã ngất ngư trong sướng khoái. Người chị rung bần bật. Chị thều thào: ”Ai bày Tú ba cái trò này thế. ““Chẳng ai bày, tự Tú nghĩ ra. Đó là trò “Rồng hút nước”. Mới lạ hôn?” Chị Hai ôm đầu tôi siết mạnh: ”Đồ quỷ non dâm dục, tối ngày chỉ nghĩ đến chuyện đụ, đâu có học hành gì phải không. ““Học cũng vậy, phải chơi cho sướng chứ. Ba còn chơi bạo hơn Tú nữa kia mà. ““Sao Tú biết?”Tôi kể cho chị nghe chuyện tôi đã phục kích nhìn ba mẹ chơi nhau như thế nào. Chị cười hăng hắc: ”Đúng là con nhà tông không giống lông cũng giống cánh “Bỗng mặt chị trở nên đăm chiêu: ”Thế mà chị thấy ba Tú lúc nào cũng nghiêm trang khiến chị sờ sợ thế nào đó. “Tôi ra vẻ rành đời: “Người lớn là chúa đóng kịch, chẳng ai nghiêm trang đạo mạo hết. Ai cũng vục mặt vô lồn, ai cũng ngậm cặc. . . Hôm nào chị thủ quyến rũ ba xem chơi. . . “Chị Hai nhìn tôi trách móc: “Đừng nói bậy, Tú đã với chị sao lại nghĩ thế. Bộ loạn luân à?”Tôi ôm siết chị, cười: “Tú nói đùa. . . Chị là của riêng mình Tú thôi, phải không?”Chị gật đầu sung sướng. Năm ngón tay chị xoắn mạnh con cặc cương cứng trong quần. Tôi cảm thấy thèm đụ quá sức, nếu không có Tuyết đang đợi trên phòng, chắc chắn tôi sẽ tái diễn mà “độc long cuốn châu”. Đợi chị vuốt ve một lát cho đơ thèm tôi từ từ đẩy chị ra nói: “Tiếc quá có Tuyết bạn em đang đợi em soạn mấy bản nhạc cho nó. Thôi đợi tối nhé?” Chị Hai gật đầu. Tôi cúi hôn lên ngực chị trước khi rời nhà bếp.
Tôi bước lên lầu, mở cửa bước vào phòng. Tuyết đang ngồi hát nho nhỏ. “Chết lên đến đây mới nhớ, Tuyết làm ơn xuống đóng cứa ngoài dùm anh”. Tuyết dạ nhỏ bước ra, tôi vội vàng mở ngăn kéo lấy gói bột than con bửa củi mà tôi đã chuẩn bị ngày hôm trước đổ vào ly coca của Tuyết. Tuyết trở lên, chúng tôi cùng coi các tập nhạc. Năm phút trôi qua, bỗng Tuyết thở gấp hổn hển. Nó ngước mắt nhìn tôi. Mắt nó dại hẳn đi miệng hé mở. Tôi biết Tuyết đã ngấm thuốc vội nói: “Sao mặt em xanh vậy, trúng gió rồi chứ gì? Chết thật, để anh xoa dầu cho nhé?”Không đợi Tuyết trả lời tôi bồng nó lên, mùi da thịt trinh nữ ngồn ngột khứu giác. làm như sẩy tay, tôi thả con nhỏ ra rồi vội vàng chụp lại: ”A? chết, xin lỗi em. . . “Bàn tay tôi cố ý. . . Vô tình chụp ngay giửa háng Tuyết. Tôi đặt Tuyết lên giường lấy chai dầu nói: “Em lật úp lại anh xoa. . . “ Tuyết bây giờ như một con rối, hoàn toàn làm theo làm theo lời tôi, không một ý kiến phản đối, tôi vén áo Tuyết lên. Trời, khoảng lưng mịn màng trắng muốt. Trắng gấp nhiều lần mẹ và chị Hai. Tôi đổ dầu ra, bắt đầu vuốt ve, từ chổ lưng quần lên đến hai vai rồi dần xuống, dần xuống. . . Khi bàn tay tôi thọc vào quần, bóp nắn nhè nhẹ hai mông thì Tuyết không còn chịu nổi nữa nó lật ngữa người ra hai tay quàng ôm tôi rên lên: ”Anh. . . Anh. . . “Trái cây đã chín. Tôi cúi xuống thì thào qua hơi thở: “Em. . . “Tôi há miệng ngậm chặt hai môi Tuyết lùa lưỡi vào trong cuốn lấy lưỡi nó hút mạnh. Rồi miệng tục bò qua trái tai ngậm liếm. Môi tiếp tục bò xuống ngực. Chiếc áo xoa tôi đã cởi từ nãy để lộ khuôn ngực con gái với hai bầu vú nhú cao phía trên đỉnh là hai núm vú nhỏ, đỏ hồng. Tôi ngậm một bên day day rồi mút chùn chụt. Một lát, đổi qua bên kia. Cứ thế liên tục, Tuyết nhắm nghiền đôi mắt hổn hển thở, khắp người da gà nổi lên sần sần. Tôi vờn Tuyết như mèo vờn chuột với công phu tich lũy trong một tháng qua.
Khắp người Tuyết, từ rốn trở lên không nơi nào lưỡi tôi không bò qua. Nách, ót hông, vú, bụng, sống lưng. . . Khi tôi kéo quần Tuyết ra thì nó giữ lại: “Đừng anh. . . Anh. . “”Để yên. . . Anh yêu Tuyết. . . Anh yêu Tuyết. . . “Và mạnh tay tụt xuống. Khi nhìn thấy lồn Tuyết phơi ra giữa mặt nệm trắng phau tôi không cầm được thốt lên: “Trời! Đẹp quá, lồn của Tuyết đẹp quá. “Đẹp thật! Mu lồn mum múp trắng phau phơn phớt những sợi lông vàng sẫm. Tôi đưa tay bóp nắn nhè nhẹ. Tuyết trân người oằn mình. Tôi cúi xuống hôn lên phần mu rồi lè lưỡi rà xuống dần xuống dưới. “Ối. . . ối. . . Anh. . . Anh. . . Anh. . . “Tuyết run bần bật, hai đùi nó mở khép cuống cuồng. Tôi biết nó đang sướng lắm nên vội áp mạnh môi vào khe hở nhỏ xíu có hai mép đỏ như son. Âm đạo nó nhỏ quá lúc đầu tôi không đưa lưỡi vào được, nhưng chỉ nửa phút sau nước nhờn trào ra lênh láng tôi từ từ rà lưỡi vô trong. A? đạo mở rộng thêm một chút, nó hơi rung người co lại. Lần đầu tiên một vật lạ thọc sâu chắc nó thấy nhột. Nhột thôi chứ không đau. Đầu lưỡi tôi mềm mại nhuyễn nhừ đau thế nào cơ chứ? Khi tôi thọc hết được chiếc lưỡivào trong xoáy tròn, xoáy tròn. . . Thì Tuyết rú lên khe khẽ “Anh ơi. . . . Anh ơi. . . Em. . . . Em. . . “ Lưỡi tôi tiếp tục ngọ ngoạy, tôi có cảm tưởng đầu lưỡiđụng vào một vách chắn. Tôi đoán đó là màng trinh. Nếu dùng lưỡi tôi nghĩ cũng phá trinh đưọc, nhưng như thế phí đi. Phải đút con cặc vào, phải để cho đầu con cặc bóng lưỡng đỏ au xuyên thủng màng thịt mỏng đó mới thú chứ. Tuyết bây giờ có lẽ tê mê gần như đến tuyệt đỉnh. Nó không ngớt oằn oại dẫy dụa, hai chân nó dạng ra, mỗi lúc một rộng, cuối cùng nó cong lên quặp cứng ầu tôi đồng thời với tay xoắn hai mảng tóc dày của tôi trong lòng bàn tay giật rịt vào hàng. Thấy nó hứng khởi quá tôi cũng sướng lây, cặc tôi cứng đến độ như muốn xuyên thủng lớp vải quần. Tôi vội vàng cởi khuy gài, tuột ra. Tôi cởi luôn áo. Bây giờ cả hai đều trần truồng.
Tuyết mở mắt nhìn con cặc tôi. Mắt Tuyết long lanh đắm đuối, thèm muốn. Tôi xoay ngược trèo lên lật úp người lại, nói với Tuyết: “Bú anh đi. . . Ngậm cặc anh đi. . . ““Anh. . . Em không biết. . . bú. . . ““Cứ ngậm và mút như mút càrem ấy mà, thích lắm. . . “Tôi chỉ cho Tuyết phải bú, thụt ra sao mân mê hai hòn dái thế nào. . . Mọi kinh nghiệm cùng khám phá với chị Hai tôi mang lại truyền cho Tuyết. Lúc đầu nó ngượng ngập làm chiếu lệ, nhưng dần dần bị tôi kích thích quá, nó hăng hái nhập cuộc, cho đến một lúc cũng thiện nghệ không kém chị Hai và mẹ. Chúng tôi dùng lưỡi vờn nhau độ khoảng nửa giờ. Khi cả hai không còn chịu nổi cơn hứng cứ bốc ngùn ngụt trong thân thể, tôi nói với Tuyết: “Anh đụ nhé?””Dạ. . . mà có đau không anh?”Tôi cũng không biết có đau chăng, vì đây là lần đầu tôi phá trinh, nhưng cũng nói cho Tuyết yên lòng: “Không đau đâu em, sướng chứ không đau. “Tôi banh rộng háng Tuyết ra, đưa dương vật vào cửa mình mình nó. Nước nhờn ướt nhẹp hai bên, tôi lựa thế thọc sâu. Tuyết dẫy lên: “Ối đau. . . Đau em anh ơi. . . “”Ráng đi em, sắp vào rồi. . . “Tuyết vùng vẫy có vẻ đau thật. Nhưng tôi nứng quá, không nhịn lâu hơn được nữa. Tôi ngồi dậy, dùng hai chân khoá tréo hai chân nó lại, rồi một tay banh lồn, một tay cầm cặc cố đút vào khe hở. Tôi nắc mạnh. Tuyết lại dẫy nẫy hét lớn: “Đau. . mẹ ơi. . . thôi. . . thôi anh ơi. . . “Thôi thế nào được. Tôi tiết tục nắc. Con cặc đã đi vào quá nửa, tôi nghe hình như có một tiếng bụp nho nhỏ chắc là màng trinh đã rách. Tuyết hét: “Chết. . . Chết em. . . “Nước mắt Tuyết trào ra chảy xuống má, tôi mặc kệ vì tôi đang nứng quá không thể dừng được. Mặc kệ tôi nắc liên tục càng lúc càng nhanh. Tuyết dẫy dụa một hồi rồi dịu dần. Nước nhờn chảy ra lỏng bỏng trong âm đạo làm cơn đau hạ xuống. Tôi nắc thêm một hồi nữa thì Tuyết cảm thấy sướng. Nó rên nho nhỏ, vòng tay ôm cứng lưng tôi. . . Tôi đụ hơi lâu, đủ để xóa được cái đau của Tuyết và đưa nó đến khoái lạc cực đỉnh. Khi thấy nó ú ớ hai tay bắt chuồn chuồn, mặt khờ ra ngây dại, tôi biết nó đang lên cực điểm, lập tức tôi nắc nhanh mạnh. Tôi cũng phọt tinh dịch bắn vào tử cung nó. Tôi thấy những thớ thịt trên mặt Tuyết co giật liên hồi. . . . Thân thể nó nhão ra, mềm nhũn. Tuyết nằm ngất ngư một hồi rồi dần dần hồi tỉnh, trở về thực tại. Bổng nó bật khóc rên rỉ: “Trời ơi. . . Sao thế này. . . Anh làm gì em. . .?”Rồi vùng ngồi dậy, vớ vội quần áo mặc nhanh vào. Thấy nó hốt hoảng thái quá, tôi đâm sợ. Tôi cũng ngồi dậy mặc quần áo rồi đến bên nó vuốt ve mái tóc dài của nó vỗ về: “Em. . . Không sao đâu. . . Anh yêu em. . . “”Anh nói gì. . . Yêu em. . . . Nhưng sao anh. . . “Nó bật khóc lớn, tôi cuống lên vội nói với nó: “Nín đi ba mẹ mà biết thì bọn mình chết. “ Lời cảnh giác của tôi quả nhiên có hiệu lực.