– Tui cần nhất là tính thiệt thà. Không thiệt thà là không được đâu.
Trong câu nói Liễu biết là hăm dọa, nó “dạ”nhỏ rồi lặng lẽ dọn dẹp mớ chén dơ lại và đem ra nhà sau rửa.
Thật tình, Liễu rất không muốn trú ngụ trong căn nhà này.
Nhưng biết làm cách nào hơn!
Thôi thì tạm chịu đựng môt thời gian, dần dà quen nước quen cái sẽ tính. Nó đành nhủ thầm với lòng. Ít nhất cũng giữ được lời hứa với Bướng: Không rơi vào con đường bán trôn nuôi miệng!
Từ hôm đó, buổi sáng Liễu lo việc nhà, chợ búa, cơm nước, giặt giũ cho cả gia đình. Buổi chiều ra chợ phụ với bà chủ bán hàng. Bà ta có một vựa tạp phẩm, cung cấp với giá sĩ đủ loại thượng vàng hạ cám. Người đàn ông mỗi tháng vài lần xuống các tỉnh nhỏ lùng tìm nguồn hàng. Bất cứ thứ gì trúng mùa và rẻ là ông thu mua. Từ cau trầu đến trái cây, đường trà, cá tôm khô. . . . Không chừa thứ gì, kể cả những mặt hàng quốc cấm như thuốc kích dâm, thuốc phiện tuôn về từ ngã biên giới.
Dần dần Liễu cũng quen nếp sống mới.
Chỉ khổ một cái ban ngày quần quật với công việc nó không có thì giờ suy nghỉ viễn vông, nhưng khi đêm đến trằn trọc trên mặt ván khô cứng. Liễu nhớ quá cảnh quê nhà, nhất là nhớ những đêm cùng mẹ đụ dượng đến hết xí quách. Bao nhiêu lần thèm khát hơi hướm dượng, thèm cầm trong tay con cặc cương cứng to bằng bắp tay nó, thèm ngậm nó vào miệng, thèm nhìn thấy đầu dượng lặn hụp giữa háng, thèm chiếc lưỡi mềm lách sâu vào âm đạo vào lỗ đít, thèm ngồi trên miệng dượng nắc nẩy, thèm cùng mẹ giành nhau được đụ trước, thèm khúc thịt cong cong liên tục thụt vào rút ra liên tục, cọ xát hai bên vách lồn, có lúc thúc thốn tới đầu tử cung, vừa nhột vừa tê mê sướng khoái. . . . Liễu thèm đờ đẫn xác thân, nó trằn qua trở lại, ép cứng chiếc gối vào giữa hai bắp vế ghì siết cảm nghe từng mạch máu căng nở, rần rật. Liễu đưa tay xuống, thọc vào quần, tự bóp nắn trên phần thịt giờ đã rậm rạp lâng lá, hai ngón tay nó chặp lại, móc sâu vào bên trong ngọ ngoạy hoặc chà xát cuống cuồng trên mồng đóc. Liễu tự đi tìm cảm giác tuyệt đỉng. Dĩ nhiên nó tìm thấy, nhưng dù sao cũng chẳng thể nào khoái lạc bằng “Người thật, việc thật!”
Một hôm ở chợ Liễu nghe mấy bà sồn sồn đấu hót với nhau chuyện gối chăn, trong đó có mục thủ dâm và những phương cách. Nó thích thú lắm. Tối đó trước khi về nhà Liễu ghé mua một gói hột é. Đợi mọi người đã rút lên gác đi ngủ. Liễu trỗi dậy lục tìm mảng vải cũ cùng kim chỉ may một cái bọc dài hai gang tay (khoảng 4 tấc), đường kính to hơn dương vật dượng một chút ( gấp hai lần ), xong nó dồn hột é vào bên trong, cột túm lại rồi ngâm nước. Chỉ một lát sau hột é nở ra, căng cứng túi vải. Liễu thích thú nhìn dụng cụ thủ dâm, đưa tay sờ thử, cũng mềm mềm cưng cứng, nhơn nhớt không khác gì con cặc đang lúc đụ bao nhiêu. Nó vội vả cởi quần nằm ngửa, dang rộng háng rồi một tay xoa mồng đóc, một tay thụt mạnh nhanh con cặc giả vào âm đạo, mắt nhắm lại vẽ ra trong đầu hình ảnh đang giao hoan cùng dượng với mẹ. Lần đó nó thỏa mản gần như hoàn toàn.
Kể từ hôm khám phá ra lối thủ dâm trên, đầu óc Liễu tương trở lại quân bình, nó còn sáng chế thêm thêm cách gia tăng khoái cảm của dụng cụ.
Liễu ở với gia đình này được gần một năm thì chuyện xảy ra.
Gã ba tàu sau một chuyến thu mua trở về, vì vác nặng trợt té gãy chân phải nằm dưỡng thưong gần hai tháng. Trong hai tháng đó bà vợ thay chồng đi xuống các tỉnh kiếm nguồn hàng. Vắng vợ lại nằm không, gã đâm thèm của lạ. Một đêm lão mò xuống dê dẫm Liễu. Con nhỏ nhất định không chịu. Thật ra nó chẳng còn “Trong sạch giá trong”gì để mà giữ gìn, nhưng vì một phần Liễu sợ gã ăn quen, cứ đi lại với nó mãi, sẽ có ngày bà vợ biết thì toi mạng. Một phần nữa gã ba tàu trong tởm quá, bụng thì nung núc mỡ, người ngợm hôi như chuột chù, lúc nào cũng bóng nhãy mồ hôi dầu. Làm tình với một người như thế thì thà thủ dâm con sướng hơn. Liễu cân nhắc lợi hại một hồi thấy hại hơn lợi nên quyết liệt “Treo cao giá ngọc”. Nhưng gã ba tàu dụ nó mãi, hứa sẽ cho nó bất cứ cái gì nó muốn và hứa sẽ làm cho nó sướng đến điên người. Đến một lúc nó với sự dâm đãng tiềm tàng trong người và cũng như đụ cặc thật cho đở nghiền chứ thủ dâm hoài cũng chán, nó xiêu lòng đồng ý.
Gã ba tàu thấy Liễu khứng chịu, sướng quá, vội vàng cởi ngay quần áo leo lên nằm cạnh. gã ôm cứng Liễu, hôn hít loạn xạ khắp mặt mũi thân thể nó, khi tay gã đặt được trên mu lồn mum múp căng cộm, cảm nghe da thịt Liễu hâm hấp nóng, nham nhám hàng nghìn sợi lông ượt thì đầu óc gã đã như mụ mẫm. Gã mò sâu xuống tí nữa, đường chẻ mở ra, ướt nhớt trên mấy đầu ngón tay. Gã ba tàu lắp bắp:
– Ngộ thương lị. . . Cho ngộ bú lồn lị.
– Ông chủ cũng biết bú lồn à?
– Piếc chớ, piếc chớ, ngộ pú lồn hay lắm lớ.
– Vậy ông chủ bú đi.
– Lược. . . Lược. . . Ngộ pú ngay mà.
Gã bò xuống phía dưới, thè dài lưỡi liếm quanh háng Liễu rồi ngậm hột le nuốt mạnh. Dần dần Liễu thấy gã ba tàu chẳng những biết bú lồn mà còn bú rất thiện nghệ, không chừng còn thiện nghiện hơn cả dượng nữa. Gã bú liếm một lát rồi chồm dậy chạy đi tìm một nải chuối, gã bóc vỏ đút cả trái chuối vào âm đạo, xong dùng tay ép mạnh hai mép lồn cho phọt ra, kê miệng ăn ngon lành. Cứ thế, gã nhét hết trái này đến trái khác, dễ chừng đến 5 – 6 trái mới thôi. Gã ba tàu ng62 dậy đưa tay chùi mép, liếm môi:
– Ngon quá lớ. . . Lồn lị thơm quá.
– Ăn nữa đi.
– Ăn chớ, ngộ ăn không có piếc chán mà.
Gã tụt xuống ngồi bệt trên nền nhà, kéo háng Liễu ra mép giường tiếp tục “ăn”. Liễu nhắm nghiền hai mắt, với hai tay nắm tóc gã ba tàu ghì chặt vào lồn tận hưởng cảm giác sướng khoái trong đầu dựng lại hình ảnh những pha làm tình với dượng và mẹ. Nó tưởng tượng gã ba tàu là dượng, nó tưởng tượng thêm mẹ đang bò dưới nền gạch, ngửa mặt ngậm con cặc to cứng của ông ta, hai bàn tay bóp nắn hai hòn dái và thụt vào hậu môn ông, trong lúc ông vừa bú lồn nó vừa với tay ra sau móc lồn mẹ.
Bỗng gã ba tàu đứng dậy nâng đầu Liễu áp vào hạ bộ gã:
– Lị pú ngộ li.
Liễu dẫy nẩy: