Anh Nghĩa khựng lại vài giây, anh lẻn xẻn nói trỗng:
– Cũng được. . . Vậy mình đỡ màu mè mất thì giờ.
Có tiếng bánh xe nghi~n trên mặt sỏi. Mấy người bạn của anh chi Nghĩa đã tới. Hai người ra tận ngoài thềm đón tiếp. Tôi tránh mặt vào gốc phòng khách. Tiếng chị Nghĩa hỏi:
– Sao đến trễ vậy? Có ai đói bụng không?
Có lẽ tưởng không có ai ngoài bọn họ nên một người đàn ông cất tiếng oang oang:
– Hồi nãy ghé Long Thành ăn rồi. Lẽ ra về đây sớm hơn nhưng mấy bà kéo về Hotel bắt đụ một trận rồi mới cho đi. à, ông Cảnh nè, hồi chiều ông cỏ bú lồn bà Minh Nguyệt không.
Tiếng một người đàn ông khác trả lời:
– Không, bả bú tôi. Sao anh hỏi vậy.
– À à Hồi chiều ở bãi Ô Quắn về Hotel, bà Thanh Quang không chiu đi tắm, đắt đụ bắt bú ngay, lồn bà dính đầy cát, vừa sạn vừa mặn thấy mẹ.
Mọi người cưởi ồ lên, chi Thu Hà nói:
– Mời các ông, các bà vào trong nhà. Hôm nay tôi có người bạn mới, khám phá mởi nhất của tôi và anh Nghĩa đó nghe.
– Chị bước lên thềm vẫy tôi, tiếng chị ríu rít như tiếng chim:
– Lượm ơi. . . Đây là anh Cảnh, chồng chị Minh Nguyệt. Đây là anh Phổ và vợ anh là chị Thanh Quang. Toàn là bờ ruột của chi đó.
Mấy khuôn mặt nhìn tôi dò xét, thời gian ngừng lại vài ba giây, tôi lừng khừng tiến lại chào hai người đàn bà, bất tay hai người đàn ông. Chị Thu Hà lại thánh thót:
– Lượm còn trẻ nhưng là tay cừ khôi, trử danh lấm đấy nhé. Mình nghĩ chi ThanhQuang và chi Minh Nguyệt sẽ hài lòng à, các bạn đi tắm trước cho đỡ mệt hay làm một ly rượu trưởc đã?
Anh Phổ lấc đằu:
– Uống thì uống chứ mệt quái gì mà mệt. Của cải mang nặng bi đây này, chút nữa tha hồ tiêu pha.
Chị Thu Hà bảo anh Nghĩa pha cho các bà mỗi người một ly rượu, còn các ông thì uống rượu mạnh, tôi cũng làm một ly Johnny Đi Bộ. Bọn họ cười đùa vui vẻ, nói năng tục tỉu tỉnh bơ, chỉ có anh Nghĩa là có vẻ ít nói.
Uống xong mấy ly rượu, họ rút vào đi tắm. Chị Thu Hà nói nhỏ vào tai tôi:
– Lượm sẵn sàng xông trận chưa?
Tôi cũng thì thầm lại:
– Em ứng chiến suốt đêm cũng được. Nhưng em chỉ thèm chl thôi. Chi Thanh Quang to con quá, còn chị Minh Nguyệt hơi gầy, chắc em không hứng.
Chị Thu Hà cười thích thú:
– Ừ, để lát rồi mình tính. Em nhớ là chị Minh Nguyệt có móng tay dài. Còn chị Thanh Quang to lớn thì dễ nhận lắm.
Tôi không hiểu chị Thu Hà nói thế là có gì nhưng thấy anh Nghĩa đang nhìn chúng tôi dò xét, nên tôi cũng ậm ừ cho xong. Mọi người đã tắm xong, trông có vẻ thoải mái, kéo nhau vào phòng ngủ của chị Thu Hà. Chị bảo anh Nghĩa:
Anh điều khiển chương trình đi nhé. Các mục đêm nay mới lạ hơn những lần trước nghe các bạn.