Nói rồi tôi nhè nhẹ ấn cặc mạnh thêm một chút nữa, chị chỉ nẩy đít lên một chút hai bàn tay nắm chặt lại nằm im chịu. Tôi nhấp thêm lên mấy cái nữa thì thấy nản là vì lổ đít chị qúa khít làm cho con cặc tôi đẩy vào rất khó khăn trong khi chị lại không thoải mái nên chị cứ thót đít lại làm lổ đít thắt chặt lấy đầu con cặc tôi rát rạt muốn lột da luôn. Thấy chị cứ nằm yên tôi mất hứng nằm áp người xuống chị mấy phút nữa rồi từ từ rút cặc ra, chị xoay người nhổm dậy bận quần áo vô rồi hối tôi vô nhà tắm rửa ráy. Khi ở nhà tắm ra tôi thấy chị đã múc hai chén chè đậu nóng hổi đang ngồi đợi tôi ở bàn, tôi ghé đít ngồi xuống ngượng nghịu nói với chị :
– Em mới thử lần đầu nên cũng không thích, từ giờ mình không làm mấy cái đó nữa.
Chị tò mò hỏi tôi :
– Ai bày em cái đó ?Em thử với ai chưa ?
Tôi nắm tay chị nói vài câu cho có chuyện rồi chạy qua ngồi cạnh chị ôm sát chị vào lòng, bầu không khí được hâm nóng trở lại thằng nhỏ trong quần tôi lại thức dậy ngọ ngoạy. Chị nhoẻn miệng cười rồi hai chị em lại dẫn nhau vô phòng quần thảo một trận tơi bời hoa lá và tôi ngủ ở nhà chị cho tới sáng chủ nhật mới về nhà.
Từ ngày tôi lên học ở Vĩnh Long tới giờ tính qua tính lại đã hơn 6 tháng, chỉ còn 3 tháng nữa là hết năm thứ nhất. Học chung khóa với tôi có nhiều người từ ngoài miền trung vào như con nhỏ Ngọc Thùy mà tụi bạn thường gọi là Thùy Huế vi cùng khóa học còn có một Ngọc Thùy nữa, Thùy Mỹ Tho. Còn phần lớn học sinh từ Mỹ Tho sang, từ Saigon xuống hay học trò địa phương. Ðiểm đạc biệt của khóa sư phạm này là hơi ít học sinh nam, 120 khóa sinh mà chỉ có 39 nam ;Bởi số nam sinh ít như vậy cho nên đực rrựa tụi tôi cũng có giá lắm, tên nào khù khờ cỡ mấy cũng bắt được một em để giải sầu. Như tôi đã nói ở phần đầu cái tên Lượm, Út Lượm của tôi tai hại vô cùng nó đã làm cho lũ bạn bè chung khóa đắnh giá tôi là thằng thuộc thành phần quê mùa nên không cho nhập bọn. Tất cả những cuộc chơi nào có vẻ văn minh thị thành như nhảy đầm nghe nhạc, đi picnic hay dạ hội hóa trang này nọ tụi nó đều xóa tên tôi không đưa vào danh sách làm tôi tức muốn điên luôn. Ðã có nhiều lúc tôi muốn đi ra tòa để đổi tên, nhưng rồi nghĩ đi nghĩ lại mất công qúa nên thôi. Trong đám bạn bè học chung khóa này có hai con nhỏ từ Saigon xuốnglà Lan và Xuân là có vẽ thân với tôi nhất, hai con nhỏ này thuộc loại con nhà giàu ở Saigon cả hai đều khá đẹp và rát chịu chơi. Tụi nó chỉ ở Vĩnh Long trong những ngày học còn cuối tuần là về Saigon, Lan đẹp hơn Xuân nhưng thân hình không hấp dẫn bằng Xuân vì thấp và nhỏ con hơn. Nói chung thì cả Lan và Xuân đều khá thu hút và có lối trang phục model nhất lớp, sở dĩ Lan và Xuân chịu chơi với tôi vì thấy tôi học khá nhất lớp và thường hay giúp đỡ tụi nó trong những bài tập cũng như trong những kỳ thi lục cá nguyệt. Thấy Lan và Xuân thường đi kiếm tôi trong những giờ nghỉ Lài buồn lắm, nó đã khóc với tôi nhiều lần và năn nỉ tôi đừng vì những hình bóng mới đó mà bỏ bê nó. Thực tình thì tôi chơi thì chơi vậy thôi chứ trong tim tôi chỉ có Lài mà thôi, tôi vẫn tự hứa trong lòng mình là sẽ lấy Lài làm vợ khi ra trường.
Từ ngày chơi thân với Lan và Xuân cuối tuần tôi thường hay theo tụi nó lên Saigon chơi, tôi đã thực sự mở mắt khi quen biết tụi nó, nhảy đầm, nghe nhạc ngoại quốc, cởi xe honda, hút thuốc lá, uống rượu. . . tất cả mọi thứ tôi đều được Lan và Xuân huấn luyện cho hết, tôi có cảm tưởng mình đã lột xác từ ngày chơi với tụi nó. Như đã hẹn hò từ trước tuần lễ đó là tuần lễ giáng sinh, tụi tôi kéo nhau về Saigon để tham dự buồi khiêu vũ tại nhà thằngQuyết cùng học chung lớp. Buổi khiêu vủ gia đình này khá lớn vì có ban nhạc sống đàng hoàng và mướn cả cảnh sát gác cửa, nhà thằng Quyết là một biệt thự lớn ở vùng Gia Ðịnh chung quanh có tường cao bao bọc. Ðể trang hoàng cho buổi dạ hội thêm hấp dẫn gia đình thằng Quyết đã cho mắc đèn màu lên những lùm cây trong sân nhà trông thật rực rở. Tôi, Lan và Xuân đến khá sớm tụi tôi đã phụ Quyết lo xếp rượu nước ngọt bánh trái lên các bàn và sau đó tụi tôi đã nhảy đầm tưng bừng, uống rượu say ngất ngưởng chẳng còn để ý gì tới thời gian nửa. Trời đã khuya những ngọn hoa đăng trên những lùm cây chắc cũng cảm thấy lạnh lẽo, Lan lấy một điếu thuốc quay sang rủ tôi :
– Anh ghé Thủ Ðức lại nhà Lan chơi không ?
Tôi ngập ngừng :