Nghe Lài rên rỉ tội nghiệp qúa tôi cũng muốn ngưng nhưng con cặc cứng ngắt và đạn đã lên nòng rồi tôi cuối xuống nói nhỏ với Lài :
– Lài ráng một chút nữa thôi, một phút nữa là xong rồi.
Nói xong tôi hối hả để con cặc vào nắc lia nắc lịa rồi ào ạt tuôn tràn lênh láng, Lài rên xiết thống khoái từng chập theo những giòng tinh khí bắn vào l- én xối xà của tôi. Tôi cứ để yên như vậy nằm cả phút trong khi Lài lâu lâu lại rùn mình rên ú ớ. . . . . Tụt khỏi bụng Lài là tôi vội vả tìm quần áo hối Lài mặc để ra về, khi tôi đỡ Lài đứng dậy thì thấy Lài khóc, hoảng qúa tôi vội hỏi Lài :
– Sao vậy em ?Bộ anh làm em đau hả?
Lài khóc thành tiếng tôi sợ qúa ôm Lài trong vòng tay vuốt tóc vỗ về:
– Thôi Lài nín đi mình thương nhau mà, kỳ này Lượm về sẽ nói nhà sang hỏi cưới Lài mà.
Lài vẩn khóc tấm tức:
– Lài sợ qúa à Lượm, Lài sợ có bầu qúa à. . . . . có bầu thì làm sao đi học đây?
Tôi trấn an Lài:
– Không sao đâu Lài, lần đầu tiên thường không có Bầu đâu, Lài đừng sợ. . . . .
Lài ngồi dậy nắm tay tôi với giọng run run:
– Thiệt vậy không Lượm. . . Lài muốn đi học lắm, Lài chưa muốn có con đâu.
– Thiệt mà không có bầu đâu Lài đừng sợ. . . .
Thấy Lài có vẻ vui vui không còn tấm tức khóc nữa tôi hối Lài mặc quần áo rồi đưa Lài về nhà.
Đường làng buổi tối vắng teo, lâu lâu có vài tiếng chó sủa vu vơ. Hai đứa tôi vai kề vai dìu nhau đi như hai bóng ma.
Tuổi thơ ấu của tôi chấm dứt từ ngày tôi và Lài khăn gói qua Vĩnh Long nhập khóa sư phạm, những buổi trưa bốc lửa ở căn gác trọ, những buổi tối rực tình ở chòi vịt bây giờ đã trở thành kỷ niệm tuổi thơ. . . . . Những hai Hường , be Huê, chị Tân Huê, Mận, cô giáo Cúc bây giờ chỉ là những đoạn phim củ trong ký ức. Trước mắt tôi lúc này chỉ có Lài và trong trái tim tôi cũng chỉ có Lài. Tuy yêu Lài thật sự, đầu óc tôi luôn nghĩ tới Lài nhưng con người tôi sao thật lạ nó vẩn luôn luôn đòi hỏi và luôn muốn có những đồ chơi mới. . . . Bởi vậy cứ một hai tháng không có cái lồn mới là tôi chịu không nổi lại lần mò đi tìm cho bằng được để thỏa mản rồi trốn chạy trở về với Lài.
Trong những người đàn bà mà tôi tìm tới trong thời gian đó là chị Hồng y tá làm ở bệnh viện tỉnh, phải nói chị Hồng là một mẩu người đàn bà đặc biệt không bao giờ nghĩ tới chuyện lập gia đình mà chỉ luôn đặt thú vui xác thịt lên hang đầu trong cuoc sống. Tôi quen chị Hồng trong lần đi khám sức khỏe để lập thủ tục nhập khóa sư phạm ở bệnh viện tỉnh. Hôm đó là lần đầu tiên tôi đi khám tồng quát nên long ngóng không biết gì cả, khi chị Hồng hối tụi tôi cởi hết quần áo để đi bác sĩ khám thì mấy thằng tụi tôi thằng nào thằng nấy mặt đỏ gay, lung túng chỉ cởi áo thôi chứ không dám tụt quần xà lỏn xuống. Tới khi chị Hồng nghiêm trang nhắc nhở lần chót, tụi tôi mới chịu thoát y hoàn toàn. Cả một lủ trần truồng như nhộng cười rúc rich với nhau, đứa này nhìn đứa khác tồng ngồng thấy mà tức cười trước khi từng đứa lần lượt vào phòng bác sĩ tụi tôi đã được chị Hồng duyệt xét qua. Khi tới phiên tôi sửa soạn vào phòng bác sĩ chị Hồng nhìn trân trân vào con cặc kỳ cục của tôi, tay chị ghi tên tuổi của tôi vào hồ sơ mà mắt cứ liếc nhìn thằng nhỏ cong cong xù xì của tôi hoài làm tôi ngượng chin cả người. . . . . . . . . . . . . . . . .
Sau khi ở phòng Bác sĩ ra chị Hồng đã lại làm quen hỏi địa chỉ tôi và cho tôi địa chỉ của chị. Từ sau buổi đó tôi đã tới nhà chị đôi lầnvà lần nào cũng như lần nào tôi đã làm chị quên tên tuổi, đã có lần chị nói với tôi :
– Em đụ kiểu này thì con gái nhà người ta có mọn đội bàn thờ đi theo em luôn.