Học hết năm đệ thất, đệ lục thì tôi đã 15, 16 tuổi và chị hai Hường, chị ba Huê đã người mười bảy người mười chín, xinh đẹp như tiên, da dẻ hồng hào, vú đít ngồn ngộn thấy mà mê. Thời gian sau này thấy tôi đã lớn các chị không còn nựng nịu vuốt ve như những ngày trước nữa. Khoảng thời gian đó có thể nói là thời gian rạo rực nhất của tuổi mới lớn của tôi. Tôi đã đôi lần chiêm ngưỡng thân hình ngà ngọc của chị ba Huê trong những màn tắm hớ hênh và một hai lần mục kích cảnh chị hai Hường làm tình cùng thằng cha Chín Cang cảnh sát. Tên này là đệ tử của ông Tư. Những lần vô tình hoặc cố ý mục kích được những cảnh đó con cu của tôi nó cứng như khúc củi và u nần xần sướng lên như cái đầu con gà trống đang hung hăng xù lông cổ lên trước địch thủ. Không biết có phải là giòng không, chứ con cu tôi nó lớn lắm, cha tôi là người nổi tiếng trong làng vì có con cu bự. Người ta vẫn thường gọi ông là ông Ba Quá “chày vồ” (Chày Vồ là cây chày giã gạo ở vùng quê)
Buổi trưa hôm đó, sau khi học hai giờ Việt Văn, buồn ngủ quá tôi bèn lấy giấy ra se lại, dùng thun rình bắn vào đít con gái trong lớp thì bị ông giám thị hàng lang bắt được đuổi ra khỏi lớp không cho học tiếp những giờ sau nữa. Ra khỏi trường, túi không tiền nên chẳng biết đi đâu tôi bèn lủi thủi về nhà. Về tới của nhà thì đã thấy chiếc xa mobilet vàng của Chín Cang khóa ngay cây trứng cá trước ngõ. Đầu tôi bỗng nghĩ ngay đến cảnh hấp dẫn của chị hai Hường và Chín Cang nên nhè nhẹ vòng ra cửa sau, nhảy qua hàng rào rào nhà thật êm. Như tên ăn trộm tôi mọp mình bò lại gần chiếc giường của chị hai Hường, vén màn chui vô núp sau chiếc lu lớn đụng gạo cách cái giường khoảng hai thước. Trên giường chị hai Hường và Chín Cang đang trần truồng như nhộng. Chắc có lẽ là mới nhập cuộc nên Chín Cang còn đang vờn chị hai Hường như con mèo vờn mồị Chín Cang nói nho nhỏ trong hơi thở: “Em ơi hôm qua anh mới được thằng bạn trên tỉnh về cho mượn cuốn sách dạy cách bú lồn sướng lắm em ơi, hôm nay em nằm im anh thử coi ra sao nghe cưng”. Chị hai ú ụ ngúng nguẩy ra cái điều mắc cỡ: “Thôi thôi kỳ lắm anh ơi, dơ thấy mồ đi”. Chín Cang thấy coi mòi được bèn tấn công luôn. Vừa nói hắn vừa cúi xuống trên háng chị Hai: “Anh thương em mà dơ cái gì, cưng cứ nằm yên đi”. Chị hai vùng vẫy nhè nhẹ chống đối lấy lệ rồi trân mình chịụ Chín Càng lè luơị thật dài liếm nhè nhẹ quanh háng và rún chị hai khá lâu, khi thấy chị hai có vẻ thấm thuốc hắn đưa tay banh rộng hai chân chị ra rồi dùng lưỡi ngoáy trong lồn chị liên hồi, ngoáy chán hắn dùng cái cằm chà chà trên mu lồn chị. Chị Hai cong người lên như con thú bị thương, miệng rên rỉ không ngớt: “Anh ơi! Làm gì kỳ vậy, sướng quá chắc chết, anh ơi”. Chín Cang thấy chị hai đã tới chỉ, hắn kéo chị ra sát thành giường, cúi đầu xuống hắn ngoặm nguyên cái lồn của chị mút chùn chụt làm chị hai ré lên tùng hồi, tay chân quờ quạng cào cấu trên tóc trên lưng hắn. Tới lúc đó Chín Cang chắc chịu cũng hết nổi rồi bèn lum khum ở thế nửa đứng nửa ngồi cầm con cặc dí vào mu lồn chi hai chà lên chà xuống. Chị Hai chịu đời không thấu miệng ú ớ rên rỉ: “Để vô đi anh, chết em rồi anh ơị. . để vô đi anh. . . ” tiếng rên càng lúc càng thống thiết làm cho Chín Cang như điên lên hắn bèn đẩy mạnh con cặc vô lồn và đập lên đập xuống liên hồi, miệng luôn rít lên: “Sướng quá em ơi! Sướng quá em ơi!” Nhịp đập càng lúc càng mạnh và nhanh hơn rồi từ từ? chậm lại ngưng luôn. Hắn nằm im trên bụng chị hai một hồi rồi lăn xuống, sải tay chân thở ồ ồ. Chờ cho hai người ngủ say thở thật đều tôi mới chui ra và leo lên gác nằm mặt mày nóng rần như say rượu, trong khi con cu tôi căng cứng như muốn chọc thủng quần.
Vì cứ quanh quẩn rình rập ba cái vụ tắm rửa và leo lên xuống của hai bà Hai Hường Ba Huê, người tôi lúc nào cũng như say ruơu, bức rức khó chịu vô cùng. Cho tới một hôm cơ hội đã đến với tôi thật bất ngờ. Buổi trưa hôm đó được nghỉ hai giờ sau vì thầy bịnh, tôi bèn về nhà ngay để mong may mắn có thể gặp cảnh cụp lạc như những lần trước. Vừa bước vào nhà đã thấy chị hai Hường đang đứng trong phòng khách mặc một bồ đồ ngủ mỏng trông thật hấp dẫn. Chị hai cười thật tươi hỏi tôi sao hôm nay về sớm vậỵ Thất vọng vì thấy không có gì tôi ậm ù trả lời qua loa rồi đi thẳng lên cầu thang chui vào căn gác xép của tôi. Vừa cởi quần dài ra máng trên móc, định bụng là sẽ kiếm cuốn sách coi rồi ngủ cho khỏe thì nghe tiếng chân người đi lên thang lầu. Tôi ngóng đầu về phía của phòng thì thấy chị hai xuất hiện. Dựa vai vào thành cửa, đầu nghiêng nghiêng chị hỏi tôi: “Em làm gì đó sao không xuống nhà chơi với chị”. Tôi nói: “Hôm nay mệt quá em muốn ngủ”. Coi như chẳng để ý gì tới câu trả lời của tôi, chị hai bước lại gần và ngồi xuống thành giường của tôi. Thấy tôi có vẻ hơi lúng túng chị đứng dậy đi lại phía bàn học cầm một cuốn vở lên lật lật vài trang ra xem. Thấy không khí có vẻ ngột ngạt tôi kiếm chuyện hỏi chị:
– Sao mấy hôm nay em không thấy anh Chín Cang lại chơi ?
Nét mặt buồn buồn chị nói như khóc:
– Ba chị biết chuyện anh Chín thương chị nên thưa lên tỉnh đổi ảnh ra tuốt miền Trung rồi, chị bây giờ buồn lắm em ơi !
– Sao chị không nói anh Chín Cang cưới chị để chị theo ảnh ra Trung?
– Cưới sao được, ảnh bỏ vợ con cho ai mà cưới.