VN88 VN88

Nằm ngửa bướm nàng tận hưởng màn bú liếm

Nhưng rồi tuổi trẻ chóng quên và những rạo rực đòi hỏi của dục tình đã khiến cho lòng tôi không yên nên tôi đã lại để tâm tới mục tiêu khác: bà Tân Huê, chủ tiệm uốn tóc ở chợ quận, bạn hàng của bà Tư. Bà Tân Huê năm đó khoảng chừng ba mươi ngoài, bà có đứa con gái khoảng bảy tám tuổi , còn chồng thì không thấy, nghe đâu hai người đã ly dị và bà Tân Huê dọn về quận này mở tiệm hơn một năm nay. Bà Tân Huê không đẹp lắm, nhưng nhờ da dẻ hồng hào, thân hình đều đặn và lời ăn tiếng nói khéo léo, vui vẻ nên được lòng bạn hàng khắp chợ . Bà Tư là thân chủ hàng tuần của bà, hai người có vẻ hạp khẩu với nhau lắm nên hể cứ khi nào tiệm vắng khách là thấy bà Tân Huê sang sạp tạp hoá của bà Tư ngồi nói chuyện. Tôi quen biết bà trong một lần ra dọn hàng cho bà Tư và bà Tân Huê đã nhờ tôi kèm học cho con gái bà.
Hôm đó như thường lệ , tôi đến nhà bà Tân Huê để kèm cho nhỏ Hồng thì thấy nhà vắng tanh, chẳng thấy nhỏ Hồng đâu cả , nghĩ bụng chắc con nhỏ đang ở nhà sau nên tôi ngồi chờ. Ngồi một hồi thì bà Tân Huê từ trên lầu đi xuống miệng cười thật tươi tay cầm một xấp giấy xanh đỏ. Thấy bà tôi vuột miệng hỏi :
Em Hồng đâu rồi bà, sao không thấy nó ra học?.
Tôi quên nói với chú, nhỏ Hồng đi theo nội nó về trên Mỹ tho ăn đám giổ vài bữa nó mới về.
Nói rồi bà lại bàn đưa cho tôi xấp giấy màu, nói:
Bữa nay khỏi dạy thì Lượm viết dùm tôi mấy tấm giấy quảng cáo này để treo trong tiệm . Tết nhất tới nơi rồi.

Cũng may tôi là thằng viết chữ khá đẹp, nên tôi đã viết thật ngon lành làm bà Tân Huê khoái chí tử. Khi tôi trải tấm giấy lớn nhất lên bàn để sửa soạn viết chữ cung chúc tân xuân thật bự thì bà Tân Huê lại ngồi gần tôi cầm cái cọ lông vẽ vẽ trên những tấm giấy vụn tôi vừa loại ra , bà ghé mặt thật gần mặt tôi cười thật tình tứ rồi nói:
Lượm bày chị viết chữ đi , Lượm viết chữ đẹp quá chừng à, chị muốn học viết để sang năm khi Lượm hết học ở quận này thì chị tự viết lấy.
Tôi thật tình :
Không khó đâu bà, bà cứ dòm em viết đây này. . .
Tôi nói chưa hết câu bà đã nói :
Lượm à chị đâu đã già đâu mà em gọi chị bằng bà nghe thấy ghê quá hà! Thôi em cứ gọi bằng chị đi cho tiện.
Tôi thấy hơi khó khăn một lát nhưng rồi cuối cùng tôi cũng quen miệng. Tôi vừa hướng dẫn vừa làm cho chị thấy, nhưng chị vẫn như chưa hiểu, chị nói:
Chia ô thì chị làm được nhưng viết chữ thì làm sao mà viết đẹp được, Lượm cầm tay chị dạy cho chị vẽ vài chữ coi.
Nói rồi chị dựa sát vào vai tôi và đưa tay bắt tôi cầm mà chỉ cho chị viết. Đặt tay lên mu bàn tay mềm mại của chị đẩy tới đẩy lui một hồi tự nhiên người tôi nóng ran lên, mũi tôi ngay tóc chị nên ngây ngất trước mùi thơm thật quyến rũ. Tới giờ phút đó tự nhiên tôi cảm thấy mình hết chịu nổi nữa bèn đưa tay vuốt tóc chị thật say đắm, trước hành động hơi lạ của tôi chị ngước lên nhìn với ánh mắt ngạc nhiên nhưng không chống đối. . . Tôi mạnh dạn choàng tay ôm ngang vai chị và từ từ xoa nắn trên bộ ngực căng cứng của chị. Thấy chị không có phản ứng gì tôi mạnh dạn mở những cái nút trên ngực áo chị và nhẹ nhàng cuối xuống hôn lên hai bầu vú nóng hổi dục tình đó.
Với tất cả kinh nghiệm, tôi đem ra thi thố hết khiến chị ngắc ngư, chân như không còn đứng vững nữa. Chị nói thật nhẹ như trong hơi thở:
Đừng Lượm ơi, mình vào phòng chị đi em. . . ở dưới này lở có ai thấy thì chết. . .
Phòng của chị thật sang, giường nệm trải darp trắng toát. Chị kéo tôi lên giường và chúng tôi đã nhập cuộc thật mau chẳng khác gì một cơn lốc. Tôi chưa từng gặp một người đàn bà nào rên la dữ dội như chị, lưỡi tôi liếm tới đâu chị rên tới đó và khi con cặc xù xì cong vòng của tôi để vào lồn chị thì chị đã ré lên rên xiết thật đã đời, chị rên to đến nổi nhiều khi tôi phải lấy tay bịt miệng chị lại, sợ người ta nghe được. Chị không còn biết gì nữa cứ thế mà rên:
Oâi Lượm ơi sướng quá. . . mạnh nữa đi em. . . mạnh nữa đi em. . . ôi. . . ôi. . .

VN88

Viết một bình luận