VN88 VN88

Mút sạch tinh khí của cha dượng để trả ơn đã bú tôi sướng

Ông bật cười rồi nhâm nhi ly rượu:
– Liên à, tại sao con lại có ý nghĩ quái đản vậy?
– Con thấy… trên TV.
– Chuyện giả tưởng! Nó không dễ dàng như con nghĩ đâu. Đúng ra hiện giờ dượng không thể nào nghĩ đến một người đàn bà khác ngoài má con. Dượng yêu má con với tất cả trái tim của dượng… Má con là tất cả…

Không hiểu sao lúc đó nước mắt tôi cứ tự động trào ra. Dượng đứng dậy choàng lấy vai tôi an ủi:
– Dượng ân hận… dượng không muốn khơi lại chuyện về má con nữa, nhưng dượng không biết giải thích sao cho con hiểu…

Tôi nức lên:
– Không phải vậy… tại con nhớ má con. Bây giờ thì con hiểu là dượng yêu thương má con biết là chừng nào!

Ông lau nước mắt cho tôi rồi hôn lên trán tôi:
– Dượng yêu má con nhiều lắm, đến bây giờ dượng vẫn còn yêu. Dượng cũng thương cả con nữa.

Lòng tôi trùng xuống, từ trước tới nay chưa có ai nói với tôi như vậy. Tôi bật khóc lớn hơn. Dượng ôm tôi chặt hơn, tôi muốn nói với ổng là tôi cũng yêu ông lắm nhưng tôi không thốt ra lời.
*
* *
Buổi dạ vũ liên hoan cũng kề cận rồi mà tôi cũng vẫn chưa ngỏ ý mời dượng Tính được vì ông rất bận. Hơn nữa tôi biết là phải nói với ông trước vài ngày để ông lo thu xếp ngày nghỉ. Không hiểu sao tôi cứ phải lo nghĩ về việc mời ông tham dự như vậy nữa.Nó không dễ dàng như tôi mời tụi bạn trai ở trường sao?

Buổi chiều hôm đó, sau bữa ăn trong lúc tôi dọn dẹp trong bếp còn dượng Tính thì ngồi coi TV. Khi xong xuôi công chuyện, tôi ra ngồi xuống salon gần ông. Dượng nhìn tôi mỉn cười:
– Con ngồi coi TV với dượng hả?
– Dạ… Tôi nhìn lên màn hình, chúng tôi yên lặng ngồi coi, tay tôi đan vào nhau, cuối cùng tôi lên tiếng:
– Dượng!
– Có gì vậy con? Ông hỏi tôi mà mắt không rời màn hình.
– Con muốn hỏi dượng có thể… có muốn… Sao tôi cứ ấp úng không biết diễn tả ra sao nữa…
– Có gì con cứ nói. Ông với tay tắt TV rồi quay sang tôi.
– Con muốn nói là nhà trường có tổ chức buổi dạ vũ với chủ đề là “tình phụ tử” để tỏ lòng tri ơn giữa cha và con, con muốn dượng đi với con tham dự buổi dạ vũ này nếu dượng muốn!
– Dượng muốn lắm, miễn sao con vui là được. Tôi thở ra:
– Thật vậy hả? Dượng chắc đi được không? Dạ vũ tổ chức vào tối thứ năm tuần tới này.
– Nhất định được mà, dượng sẽ đi với con.

Tôi mừng rỡ nhào tới ôm chầm lấy dượng để tỏ nỗi vui mừng làm dượng té bật ngửa ra ghế.
– Ô, con làm đau lưng dượng đó!
– Con xin lỗi dượng tại con mừng quá.

Ông cười hiền:
– Nói vậy chứ không sao đâu! Dượng rất vui mừng được con ôm như vậy!

Tôi hơi ngượng và nhận thấy là tôi đang ngồi trên đùi dượng, tôi vội vàng đứng dậy sửa lại cái váy đã quấn lên hơi cao khỏi đầu gối.
– Thôi bây giờ con đi tắm một cái rồi con đi ngủ luôn, ngày mai con còn phải đi chợ với Dạ Lan bạn con để coi mua bộ quần áo

*
* *
Ngày hôm sau, Dạ Lan đưa tôi đi shopping để chọn mua cho tôi bộ đồ mặc cho buổi dạ vũ. Nó cố vấn:
– Mầu tím? Không được đâu. Chọn mầu đậm hợp với mày hơn! Nó đưa cho tôi bộ đồ kẻ sọc nhỏ rồi nói:
– Thử cái này coi!
– Được đấy, trông hấp dẫn lắm, nhưng bao nhiêu vậy?

VN88

Viết một bình luận