VN88 VN88

Mê mệt cặp vú săn chắc quá khổ của phu nhân

Động tình phơi phới, đại phu nổi hứng bế xốc vợ lên, rão cẳng bước nhanh về tư phòng.

Tôn phu nhân cũng tự nhiên hoá trẻ trung, hồn nhiên bá chặt cổ chồng. Bà ghé răng cắn mạnh vào tai chồng, làm đại phu eo rúm rĩu, bước chân thêm lạng quạng, mặt lộ vẻ đơ đẩn, đam mê.
– Phu nhân sống lại chẳng khác gái tơ ngứa nọc.
– Ai biểu phu quân cứ nghĩ em chết rồi chi.

Thật ra kỹ nữ Thủy Tiên biết có cải chính, giải thích thế nào đi chăng nữa, Hàn Lâm đại phu cũng nào có tin. Bây giờ nàng đã mượn xác phu nhân, cũng còn son sắc, cũng vẫn mặt hoa da phấn, vóc ngọc mình ngà hấp dẫn, chỉ phải tội trung niên thiếu phụ, mà như vậy eòn mặn mà hấp dẫn hơn có sao. Tha hồ cho nàng ung dung tự tại, khỏi sợ thị phi dè bỉu.

Thủy Tiên lại nghĩ đén phút giây hoan lạc với đại phu. Không biết ngài có còn cơm cháo gì chăng, chừ riêng nàng thì chắc chắn đại phu từ đây sẽ mê mệt
ngát ngây nơi chón phờng the.

Hàn Lâm đại phu đặt vợ nằm xuống giưỡng, bước lại án thư vớ láy bình Nhất Dạ Lục Giao sanh Ngũ Tử của đứe tiên vương hoàng thượng ân ban, rót hai chung đầy mang lại giường cười mơn trớn:
– Uống đi phu nhân. Loại rượu này ta với phu nhân đối ẩm, chắc phu nhân còn nhớ chứ?

ThủyTiên nâng chung ân tửu, nháy mắt đưa tình chúm ehím cười lã lơi, mở lời nũng nịu:
– Chàng với thiếp chung chăn gối đã lâu, đẹp duyên sắc cầm thuở tóc xanh mày tẵm. Nay chân mỏi, gối lỏng còn dủn~ chi thứ cường tửu sanh nhi, hắc muốn thiếp sanh thêm quí tử chăng?
-Ồ. Ta không nghĩ đường nhi tử, nhưng chỉ cần loan lạc phỉ lõng với hiền phụ sau nạn tai hồi sinh. Hăy uống đi cho ta vui.
– Dạ. Thiếp xin đa tạ tình phu quân.

Thủy Tiên nâng chung rượu ực cạn. Hai má đã hông lại càng thêm dỏ au, mắt lấp lánh đưa tình, ngã người nằm duỗi hai cặp chân thon dài trường túc phơi lên chỗ u giữa hai đùi lỗ lộ ra như hõn giả sơn. Kích thíeh lòng dục ngài đại phu bừng bừng lên như hỏa lờ luyện kim, mau cởi tuột quần áo rơi trên sàn gạch hoa, nhào ngay xuống cạnh nàng, mân mê đôi đào tiên, vẻ đê mê say dắm:
– Phu nhân ơi. Ta với nãng như cá với nước. Nàng mất di lòng ta tan nát, may mà trời thương ngó lại trả nàng lại cho ta. Nàng như nhựa sống, ta như cổ thụ. Thiếu nhựa, cây héo tàn là sự đau lông làm sao. Bởi vậy nay nàng sống lại với ta, hỏi còn nguồn hạnh phúc hoan lạc nào mà ví bằng.

Vừa nói, Hàn Lâm đại phu vưa luỗn tay mở nút áo cho phu nhân. Nàng chẳng những không gượng gạo ngại ngùng mà trái lại còn tích cực hưởng ứng nhiệt
tình. Cặp vú của phu nhân tuy có phần to lớn nhưng lại mịn màng, săn chắc, khiến đàn ông nào nhìn thấy cũng phải mê mệt. Hàn Lâm đại phu khen nịnh:
– Ôi! sao hôm nay hai quả hồng đào của phu nhân đẹp lạ lùng thế này, hơn cả của Tây Vương Mẫu. Ta ước gl còn trẻ thơ mãi nhỉ… .
– Ủa tại sao tướng công lại ước ao điều hạ đẳng của hạng thường nhân vậy?
– Thường nhân hay đại phu gì thì cũng đều bú vú mẹ cả phu nhân ạ. Ta là đàn ông chứ nào phải thánh nhân ẩn dật. Nàng biết tánh ta rồi mà, không đạo đức giả bao giờ.

Dứt lời, Hàn Lâm đại phu kể miệng xuống nút lên đôi vú nàng như đứa trẻ con đang say mê bú vú mẹ, nàng trân cứng người lên, hai tay ôm chặt lấy đầu Hàng Lâm đại phu ghịt xuống. 5 ngón tay ngài ve vuốt, kéo rê lản lần từ eo xuống tới mông, rồi cuối cùng dừng lại nơi cái mu cao ngời ngợi có một túm lông đen mượt mà phủ kín lên trên. Giọng ngài run run nói:
– Ta yêu nàng quá. Nàng hãy cũng ta đêm nay thụ hưởng trọn vẹn cái lạc thú ái ân phu nhân nhé.
– Tướng công muốn gĩ thì cứ làm đi.
– Ta muốn phu nhân bú lên dương vật của ta trưỡc khi ta giao hoan với nàng có được chăng?
– Tướng công hãy nằm ngửa ra đi, thiếp sẽ bú cho chàng được toại nguyện.

Hàn Lâm đại phu liền nằm ngửa xuống giường trong lúc nàng cũng bò ngồi dậy, tay nắm lấy con cu vừa dài vừa to của chàng mà tuột lên tuột xuống. Hàn Lâm đại phu đưa tay ve vuốt lên mông nãng rồi từ từ thọt ngón tay giữa vào bên trong âm hộ nàng, rồi thụt ra, thụt vô. Nàng say sưa bú liếm thật là điệu nghệ, thật bài bản, đến nổi Hàn Lâm đại phu còn phải ngạc nhiên vì xưa nay chàng có bao giờ được nàng bú đến sướng ngất như vậy. Hàn Lâm đại phu không còn biết trời trăng mây nước là gì cả. Mắt nhắm ghì lại, miệng rên rỉ ỉ ôi:
– Ôi. sao ta sướng quá, nàng bú tuyệt quá.

VN88

Viết một bình luận