Mọi người cùng khấn lạy như tế sao. Nhưng thi thể phu nhân càng lúc càng cựa quậy mạnh, đồng thời giọng thanh nữ xuân thì trong trẻo vang lên:
– Đây là đâu, sao tôi lạc loài đến chốn môn quan đại đường lạ lẫm thế này?
Đại Phu Tôn Thất Lễ gắng gượng lại gần chấp tay khấn vái:
– Phu nhân ơi ! Bà hồn du địa phủ sao chẳng vào chầu Bao Đại Vương mà còn quay về dọa nhát chồng con, gia nhân chi vậy?
– Ủa, ông là ai?
– Phu Nhân, Bà hồi dương lú lẫn hay oan hồn uẩn khúc để chọc phá cha con tôi vậy.
Phu nhân vẫn rên ư ử, xoay trở mình nghe loạt xoạt trong mấy lớp xiêm y mới mặc, vùng ngồi dậy đảo mắt dáo dác rồi bật cười to:
– Các người đều lầm cả rồi. Tiện nữ nào phải phu nhân chi đâu, chẳng qua chỉ là hạng kỹ nữ tầm thường.
Đại Phu Tôn Thất Lễ xanh mặt. Ông nhớ thường cùng dồng liêu trăng du thuyền ngâm vịnh xướng ca với đào nương ca kỹ, chẳng lẽ phu nhân tòng dịp xỏ xiên, trách khéo. Hàn Lâm Đại Phu vội vả phân bày:
– Bình sinh trượng phu hào hoa cầm kỳ thi tửu. Xướng ca là chuyện thường tinh nam giới. Bà hồi sinh ai cũng mừng, sao nỡ đem chi chuyện phong tình bay bướm trách móc chồng con. Ph nhân … nếu bà sống lại xin hãy nói đi cho mọi người cùng mừng. Nhất là có cả vương phi hồi gia, bà không mau nghinh tiếp còn xa xôi bóng gió làm gì cho thêm thất lễ.
Phu nhân nghe xong chẳng những không rời linh sàn thi lễ bái kinh vương phi cho phải đạo bề tôi mà còn cười khúc khích, tỏ vẻ thích thú:
– Ủa, nói vậy đây là chốn quan quyền vương giả. Ôi vậy mà tiện nữ cứ ngỡ à kỹ viện tửu lâu. Tiện nữ xin cam thất lễ.
Dứt lời phu nhân quì luôn xá Hàn Lâm đại phu hai lễ, quay sang vương phi xá năm lễ. Hàn Lâm đại phu và vương phi hoảng vía, vội chạy đến đỡ phu nhân lên. Nhưng bà dẫy nẫy rút tay lại, nhích người ra xa một mực từ chối:
– Không, các vị đều lầm cả rồi. Tiện nữ đích thực tính danh là Thủy Tiên, thuở ấu thơ cha mẹ qua đời sớm, ở với bà cô vốn phường ca nhi. Sau cô mất, sống côi cút thương tâm phải nương thân chốn kỹ tại viện lạc Phúc Lâu. Một đêm có bốn khách phương xa ghé lại chung vui chén rượu, tiếng đàn câu hát. Rượu vào lời ra, hai khách trẻ tuổi nóng tánh sanh ấu đả, tiện nữ chẳng may bị họ đập nhầm vào đầu một gậy, thác oan xuống diêm đài, phán quan tra sổ bộ thấy chưa tới số tử tận, cho hoàn dương nhưng xác đã bị Hắc thị chủ naân kỹ viện ném trôi sông phi tang. Tiện nữ bơ vơ hồn oan vất vưỡng, ngang qua đây thấy xác phu nhân vừa tịch còn âm ấm nên vội nhập vào. Kính mong chư vị niệm tình thứ tha.
Mọi người nghe qua mới vỡ lẽ. Nhưng vương phi vẫn còn bán tín bán nghi hỏi tiếp:
– Hiền mẫu ơi …
– Ấy chết. Tiện nữ đâu dám bất kính, hổn hào … Xin vương phi chớ gọi như thế tiện nữ tổn đức bất thọ.
– Không, con không tin. Phụ thân ơi, con nghe kinh sách có nói thường hồn hoàn dương trứơc khi hồi sinh phải ăn cháo lú quên chuyện âm cảnh. Hay là mẹ con chưa hoàn toàn bình phục chăng?
Hàn Lâm đại phu trầm ngâm nghĩ ngợi. Ông chợt nãy sanh ý đồ chưa tiện nói với con gái, khẽ gật đầu nói lãng đi:
– Có lẽ vậy. Vương phi đường xa ngọc thể mệt mỏi, xin vời về Phụng Văn Các để nghỉ ngơi.
Gia nhân cũng bước đến dìu phu nhân về nội phòng, bà vùng vẫy kháng cự quyết liệt:
– Đây nào phải nhà tiện nữ. xin đại quan nhân cho tiện nữ về kỹ viện.
Hàn Lâm đại phu cười chúm chím, nháy mắt với A phò hầu nương:
– Bà cứ rước phu nhân về kỹ viện ở hậu thất. Ta sẽ vào vấn an phu nhân sau.
– Kỹ viện ư. Nơi quan môn lâu viên cũng lập kỹ viện nữa à?
Bà A phò hầu nương bất đắc dĩ phải vuốt theo:
– Bẩm phu nhân quên rồi sao. Thuở công công mới vinh thăng Đại Các Học Sĩ có rước thợ xây khán nguyệt đình hoa viện, có lẽ phu nhân vừa hồi phục nên chưa nhớ tất cả mọi lẽ. Bẩm phu nhân dời gót ngọc để hạ nhân chăm sóc.
Đợi phu nhân chịu rời đại đường xong, Hàn Lâm đại phu quay sang vương phi nói tiếp:
– Xin rước lệnh bà về Phụng Văn Các an nghĩ.
– Đa tạ phụ thân, con xin cáo biệt, ngày mai hồi cung sớm.
Ngồi lại một mình nơi tràng kỷ nhâm nhi tách trà Hàn Lâm Đại Phu trăn trở mãi cảnh phu naân hồi sinh thay vì bình thường lại cứ nằng nặc tự xưng danh là kỹ nữ Thủy Tiên. Ắt phải có điều chi bí ẩn. Mặc cho gia nhân dịch lệ nha môn thu dọn, ngài lặng lẽ hoạch định phương án để thử thách.