Thời gian cũng trôi qua thật nhanh, em bây giờ cũng đã là năm cuối cấp rồi, tập trung học hành để thi cho xong cái tốt nghiệp THPT cho bố mẹ vừa lòng. Sang học kì 2 bố mẹ sắm cho chiếc xe max III để đi học cho tiện. Ở dưới quê em không như trên phố học cấp III có chiếc xe máy đi đã là hơn hẳn bạn bè cùng trang lứa rồi, mặc dù không phải tay ga hay tay côn gì cả.
Trong thời gian đó em ghệ em nó vào “Sài Phố” học lun vì bố mẹ nó gửi thẳng vào học cấp 3 trong đó. Mà cũng nói thật tổ cha nhà nó, mang tiếng ghệ em chứ em cũng ghét ghê lắm. Bởi tính em là thằng xem trọng bạn bè lắm các bác ạ, mà con đó thì thuộc dạng nhà có tiền nên chảnh lắm với em thì không dám nói nhưng với bạn bè em thì nó lên mặt lắm, vài lần tính cho nó vài bạt tai cho cắm đầu nhưng không nỡ ra tay. Thế nên bạn em mới làm mai cho 1 em nhà quê chân chính, em thấy em đã quê nó còn quê hơn em, phải nói là thơm cực kì. Em nó cao 1m68 nặng 48kg đúng chuẩn luôn, đã vậy còn hay chơi thể thao nữa nói chung là đã lắm ( gặp mấy bác lão thành chắc là dùng từ pót lắm cho chính xác).
Mảnh tình của học sinh – Truyện 18+
Đang đi học cái con nhỏ bạn chở qua ngay trước trường em đứng chờ em chở về dùm. Ơ cái đệk! tính gài hàng cho mình, vừa lúc tan trường ra thấy em nó cao ráo trắng trẻo, tóc dài, gò má cao là em kết như kết nút áo vậy, đang hăm he rồi nhưng không ngờ, thằng bạn vừa ra lại sạc cho con nhỏ kia 1 trận ( vì con nhỏ đứng ra làm mai là bồ của thằng bạn em).
-Bà chở nó qua rầu ai chở tui về.( đệk gặp tao thì mày phải bò về chứ đéo được đi bằng 2 chân)
– Thì em chở nó qua rồi thằng Tuấn chở nó về còn anh chở em về
– Lanh quá hơ! Lo cho nó quá hơ ( địt bố mày chơi câu này khác gì bóp dái tao)
Thế là con nhỏ ức quá chở luôn con nhỏ kia về, làm em đứng mà tiếc hùi hụi. Anh em không mà nỡ bóp dái nhau như thế đấy các bác có chịu nổi thằng này không.
Thế là về nhà em phone cho nhỏ kia xin cái số phone liền.
– Ê…cho tao xin cái số đt nó cái mày…..tao ưng rầu đó.
– Oke….chờ tao 1 chút…..
Truyện 18+ mảnh tình của học sinh
Cuối cùng em cũng có số rồi…bây giờ bắt đầu làm ăn nàk…..bấm số rồi bấm nút cái…” Rót mãi những chén chua cay này, lêu bêu như gã du ca buồn, lang thang bước với nỗi đau, với trái tim ta tật nguyền……..”. Ôi em chơi cái bài này làm nhạc chờ luôn, tự nhiên nghe nhạc chờ cái tâm trạng bất an sao sao ấy các bác.
– Alo! Ai đấy ( ối chết mẹ con rồi thằng già nào nó bắt máy, xuýt thì méo mồm)
– Dạ cho con hỏi có phải số đt của bạn Liên không bác?
– Đây là điện thoại của tui..còn Liên là con gái tui anh hỏi có chuyện gì không? ( ôi cuộc đời 2 vợ chồng thằng bạn mình cũng phải chấp tay lạy cho phải đạo, thằng chồng thì bóp dái còn con vợ thì búng bi mình)
– Dạ con học chung lớp với Liên, hôm trước Liên nói mượn vở của con nhưng con không nhớ vở gì nên gọi hỏi thăm thử, có gì tối chú về dặn giùm con nha. Con cám ơn nha chú! (hên mà hồi đó má có cho ăn Iốt không thì giờ này khốn khổ).
– Uh! để chú nói cho, mà con tên gì?
– Dạ con tên Tuấn.
Xong thì em cúp máy, nữa tiếng sau thì có người gọi lại em bắt máy thử
– Alo! cho mình hỏi bạn Tuấn là bạn nào thế?
– À mình là Tuấn bạn Trang cùng lớp với bạn ne, hôm bữa bạn có qua trường mình đó.
– À minh nhớ rồi…..
– Uhm, Trang cho số mình nói bạn đang buồn nên nhờ mình chở bạn đi hóng gió cho mát, bạn đi được không?
– Hic giờ này mà đi đâu 9 giờ rồi! ( em quên ở ngoài quê chỗ em con gái mà 9 giờ chưa về tới nhà thì coi chừng )
– Uhm vậy thôi chắc hẹn ngày mai nhé.
– UHm oke!
– Mà Liên thích đi đâu….
– Um đi dạo mát hóng gió biến là được rồi…..
– Oke! mai 7h mình gặp nha.
– Uhm…..Chúc Tuấn ngủ ngon hen
– Ngủ thì chắc không được rồi….
– Sao thế?
– Mai được chở người đẹp đi thì đêm nay trằn trọc không ngủ được rồi. Tối nay phải thức khuya soạn quần áo đẹp để mai đi, rồi nhiều chuyện lắm….( nói dóc cho vui chứ vừa cúp máy là lăn ngủ mất xác)