Mua mấy xong mấy món ăn, nó tạt thẵng qua nhà con Phượng trong hẻm gần chợ, má con Phượng bán trái cây, thấy nó đã tươi cười nói “Con Phượng nó ghé con Thanh từ sớm rồi con, nó nhắn cô gặp con nói qua nhà con Thanh luôn” nó cám ơn rồi phóng lẹ về nhà. Má nó đã dậy và đang ủi đồ. Thấy nó bước vào, má nó cười r61t tươi rồi ôm lấy nó vuốt ve “mệt không con, con gái mẹ giỏi quá” nó cũng lấy làm ngạc nhiên, trước giờ má nó có như vầy bao giờ đâu, rất thản nhiên, ít niềm nở, chỉ âm thầm nhắc nhở và chăm sóc nó chứ có bao giờ … rồi như chợt hiểu ra, nó mỉm cười rồi nói “con ghé qua nhà con Thanh làm báo tiếp, trưa về cũng được nhưng sợ má dạy thằng Trung, có mặt con nó ngại không tiếp thu được, nên chắc chiều con về luôn, trưa bọn con kiếm gì ăn cũng được”
“Vậy cũng được” má nó nói, giọng không giấu được vẻ lo lo rồi tiếp
“Con qua nhà con Thanh hoài, ba nó đang ở nhà, vợ chồng người ta lâu lâu … có mặt bọn con hoài có tiện không ?”
“Má ơi, ba con Thanh đi từ hồi sớm rồi”
“ủa sao má nghe nói là hai hôm nữa mới đi, mà sao con biết ?”
“Con có biết đâu … con nghe ông Tàu thợ may nói lại” và nó thấy rõ vẽ mặt kỳ kỳ của má nó
“Má tính gởi biếu quà …” chợt má nó ngưng một lát rồi nói lơ qua chuyện khác, nó thừa biết là má nó sợ nó hỏi về gói quà hôm trước. Ha ha ha
“Thôi con đi đi kẻo mấy đứa nó làm một mình” má nó thúc rồi nói “tiền trên bàn kìa bé, trưa mua bánh mì ăn”
Vừa tới đầu nhà con Thanh, nó đã thấy con Thanh ngồi ngoài hiên buồn như đưa đám, con Phượng ngồi kế, mặt cũng không vui. Nó sà ngay lại hỏi “Sao vậy ? có chuyện gì hả”
“Con Thanh nói như mếu, ba tao đi rồi, sáng nay, hôm qua không biết chuyện vì chuyện gì mà ba má tao cải nhau ghê lắm” rồi nó tiếp “lúc tao đi gởi mấy bộ đồ nhờ sửa với mà về, đang ở trên phòng thì nghe má tao to tiếng, rồi tiếng phân bua của ba tao, rồi nghe chị Trang, người làm mới cháu bà Phan đó, khóc lóc nữa. Tao tính chạy xuống nhưng đã bị má tao chặn ngay cửa, bảo lên trên lầu “tao tính phản đối nhưng thấy bả dữ quá nên đành lên” nó ngưng một chút, lúc này con Phượng liếc xéo nhìn con Thanh và liếc xéo nó, tay lén chỉ xuống đất, nó chợt hiểu ra, chắc là ngay lúc nó với con Phượng ra cửa là má con con Thanh về, và má nó bắt gặp cái cảnh tượng dưới bếp”
Con Thanh lại tiếp “Sáng nay má mới nói tao biết là chị Trang dụ ba tao rồi còn hô hoán lên là ba tao dê chỉ. Má tao cho chỉ nghĩ làm rồi. Hình như tối qua ba tao năn nỉ má suốt đêm nên sáng nay má có vẽ bớt buồn, chỉ buồn cái là ba tao không muốn ở nhà nữa nên tính ghé nhà chú Thành của tao ngoài tỉnh chơi rồi mốt đi luôn”
Nó chợt thấy tội cho chị Trang, đã vậy rồi còn bị oan, sốt ruột nó tính hỏi tiếp nhưng con Phượng đã lén lắc đầu, nên nó thôi không hỏi nữa. Con Phượng chợt đề nghị “Lát nữa là má tao theo xe hàng đi lấy trái cây trên Đà Lạt, chiều mai mới về, tụi mình ghé nhà tao phá cho đã, ăn uống thoải mái chứ không khí ở đây chán quá” Con Thanh miễn cưởng gật đầu, thấy vậy con Phượng đệm thêm “ghé tao tao kể cho cho tụi bây coi chuyện này hay lắm”
“ê, cái chuyện mà bọn con trai lớp mình hồi trong năm chuyền tay đọc bị giám thị kỹ luật bắt phải không ?” con Thanh bật hỏi
“Hì hì hì đúng thị”
“ê, cho tao coi với, nghe nói là bậy ghê lắm”
Rồi cả bọn thống nhất. Nó nói là phải ghé về nhà một chút, nó tính ghé lấy cái quần lót, vì cứ cái điệu này là nó sẽ phải mặc quần ướt đi ngoài đường mà nó chẵng muốn điều này tí nào.
“Mày tới coi sau, ha ha ha” con Phượng đắc chí, con Thanh cũng đã vui lây.
Nó về đến cửa, thấy cửa trước đóng, nhưng không khóa ngoài, bình thường có bao giờ vậy đâu, má nó rất ghét tối, hễ ở nhà là mở tất cả cửa ra vậy mà hôm nay. Nó mỉm cười rồi chậm bước lại … không biết có nên … nhưng nó chợt nghe tiếng rên khẽ của má nó, nó mỉm cười, nghĩ thầm “không biết chiều nay má có dạy thằng Trung nổi không” rồi nó quyết định không quấy má nó nữa mà chỉ thò tay rút đại một cái phơi đã khô ngoài hiên rồi thẵng ngỏ sau đi luôn.
Vừa tới đầu ngõ, nó thấy một chiếc xe tải, hình như là chở trái cây đậu chắn cả lối vô. Nó nghĩ thầm chắc là xe hàng của má con Phượng. Nghĩ vậy nên nó lách người qua chiếc xe đầy bụi đất đỏ, cửa mở nến nó đi thẵng vô nhà.