VN88 VN88

Má nó đờ đẫn sướng vì cái máy tự địt bằng điện

Kể cũng lạ, như thường lệ là bao tải sân nhà con Phượng những ngày như vầy là phải đầy cần xế, rơm và bao tải, đằng này nó chỉ thấy sân vương vài cái là chuối và ít rơm. Nhà vắng tanh. Nó lách vô cửa và có cảm giác như ai đó đánh mạnh vào gáy, nó nảy đom đóm mắt và mê luôn.

Cái lắc lư khó chịu của tàu xe, cái má nó chưa bao giờ quen làm nó chợt tỉnh. Nó thấy chung quanh đầy rơm, và dường nó đang ở trên xe, nó tính vùng đứng dậy nhưng hai chân hai tay nó đã bị cột chặt ra sau, nó mất thằng bằng té dụi qua phải. Nó chợt thấy con Phượng, và cả con Thanh, cũng trong tình trạng như nó. Con Thanh đang ngồi một góc, miệng nhét đầy bông, nép sau con Phượng mếu máo. Con Phượng tỉnh hơn, nhưng mặt cũng tái xanh, nó tính cất tiếng hỏi nhưng chỉ có thể ú ớ. Thì ra nó cũng trong cùng hoàng cảnh. Con Phượng đưa mắt nhìn nó, nữa muốn nói, nữa thảng thốt, lấy ánh mắt chỉ ra cửa sau xe.

Nó thấy hai thằng, một có vẽ là lính, nó mặc cái quần rằn ri nhưng lại mặc một cái áo zin bạc thếch. Thằng kia mặt một bộ đồ nâu đi biển. Cả hai thằng đều cầm súng, im lặng và lắc lư theo nhịp xe.

Nó không biết là mấy giờ, chỉ thấy bóng nắng đã xiên xiên, có lẽ là đã 4 giờ chiều. Chợt xe rẽ vào một con đường gập gềnh hơn rồi dừng hẵn. Thằng mặc đồ lính nhảy xuống. Nó nghe tiếng lao xao rồi tấm bạt sau xe vén lên, một khuôn mặc râu ria đen kịt đến độ nó chỉ thấy hai con mắt trắng dã nhìn vào. Con Thanh sợ quá đang thút thít khóc cũng nín bặt, nép sát hơn vào sau con Phượng. Nó chợt thấy gai ốc trong người nổi cả lên. Tên râu kia nhìn chằm chạp một hồi rồi bỏ bạt xuống. Nó nghe giọng cười hềnh hệt
“Đụ má. Kỳ này thằng thượng tha hồ khoái. Con mẹ cha Vượng tính kỹ thế này la bọn mình chắc có chổ chui. Khặc khặc khặc”

Rồi cũng cái giọng đó tiếp “Tao chuyển hàng mềm, tụi bây liên hệ với thằng Tàu lấy thêm đồ cứng, dám mai mốt bọn nó sục vô chạy đéo kịp là chỉ có mà ăn cức” Tấm màn vén lên, hai thằng lúc nảy nhảy vào bảo “Đứng dậy, lẹ”

Cả bọn chưa kịp chống cự là bọn nó đã xốc nách, kéo đầy lên một chiếc xe trâu lấm lem chất đầy rơm chờ sẵn bên dưới. Nó liếc nhìn xung quanh, xa kia là đường lộ, ngoài ra toàn là rừng, chỉ có một lối mòn hun hút quanh co. Thằng rậm râu nhảy phắt lên phía sau xe rồi lấy tay giật phăng mấy túm giẻ nhét miệng, Nó tính la nhưng mỏi quá, chỉ ú ớ không cất được thành tiếng.

“Cho mấy tiểu thư tha hồ la … khặc khặc khặc” nói rồi nó đưa bàn tay thô ráp chộp lấy ngực con Phượng. Con Phượng ú ớ rồi day qua một bên. Con Thanh òa ra khóc.

“Đụ má, mày làm cái gì đó, thằng đánh xe bò quay lại hét vào mặt thằng rậm râu. ông Vượng mà thấy bầm dập là mày chỉ có nước đi đái” nói rồi nó lại bảo “lần này thằng thượng được nước một, má … tao với mày lấy nước hai. Xong vụ nay tao đè tất cả con gái bản nó”

Thằng rậm râu lại cười khặc khặc nhưng đã chịu ngồi yên và từ từ ngủ gật.

Nó quay qua thì thào hỏi con Phượng. Con Phượng xuỵt một cái nhỏ, dổ con Thanh rồi nói.
Má tao đi chừng nữa tiếng là mấy thằng này xịch tới. Xe dừng trước cửa, tao tưởng má quên đồ nên chạy ra. Thằng mặc đồ bà ba lúc nảy nói mở cửa cho nó mang trái cây vô, tao vừa mở cửa là không còn biết gì hết. Tỉnh dậy thì thấy như mày …”

“Tao tới sau, kiếm mày không ra … rồi vừa sợ, vừa hoang mang, nứơc mắt nó chạy quanh”
“Mày đừng khóc, con Thanh nó sợ lắm rồi, để coi tao có cách gì xoay không”
“Mà tụi nó bắt mình làm gì” con thanh nức nở hỏi
“Tao không biết, nhưng có lẽ là có liên quan gì đến bọn thượng”
Chợt nghĩ ra, nó thảng thốt ghé tai con Phượng thì thầm “có lẽ là Fun-rô.
Con Phượng tái mặt ấp úng “sao … sao mày biết”
“Tao thấy nó mặc đồ lình, có súng và lại liên hệ với thượng”
Con Thanh lại thút thít tiếp “sao tụi nó biết tụi mình mà bắt” có ai biết bọn mình lại nhà con Phượng đâu.
“Thằng tàu …” con Phượng bật nói “chẵng lẽ cha may đồ ?”
“Ừ, chỉ có thể chả, vì lúc tao với con Phượng về nhà, ngang qua tiệm chả, chả chặn lại hỏi đi đâu, con Phượng đùa bảo bọn mình về nha con Phượng chơi bài. Vậy là chính nó”

VN88

Viết một bình luận