Vào một đêm mưa gió khi mọi người đã ngủ say, một bóng đen đã lẻn vào phòng nàng một cách bí mật rồi dùng thuốc mê khống chế nàng. Không biết đó là loại thuốc gì mà nàng cứ nửa mê nửa tỉnh, tay chân nàng cứ bủn rủn, khắp người cứ nhột nhạt bức rức.
Nàng không đủ sức để chống cự lại kẻ lạ mặt nên mặc sức cho hắn làm chủ thế trận trong khi miệng nàng bị nhét đầy giẻ và hai tay bị trói chặt vào song sắt đầu giường. Hắn vội vã xé rách hết quần áo trên người nàng không chút thương hoa tiếc ngọc. Rồi hắn hôn khắp cơ thể nàng, rà cái lưỡi nhám nhúa khắp nơi làm nàng càng thêm yếu đuối trong việc chống cự lại hắn. Nàng chưa bao giờ có được những cảm giác như vậy, vừa sợ hãi, vừa sung sướng, nhất là khi cái lưỡi ấy cứ xoay chung quanh nhũ hoa nàng rồi lại ngậm chặt lấy nhũ hoa mà mút. Nhưng nàng không thể ngờ rằng cái lưỡi ấy lại mò xuống tận nơi khe xanh suối chảy của nàng. Cái lưỡi ham hố ấy mò mẫm thật kỹ cửa hang, vừa mút vừa liếm cái hạt châu của nàng làm nàng chết hết nửa người vì sung sướng, nước suối trong hang động cứ chảy ra ào ào, tiếng rên rỉ ú ớ qua lớp giẻ bịt miệng của nàng lẫn trong tiếng mưa gió ngoài trời.