VN88 VN88

Lông lồn vợ tôi rập rạp quá nhưng bú vấn khoái lắm

Nhìn ngắm nàng lơ mơ trong giấc ngủ, tôi bắt gặp dáng hình một bà tiên đang ở cạnh bên tôi. Trong giấc mơ, môi nàng hơi nhếch lên, tôi không nhìn ra đó là nụ cười hay sự chịu đựng nữa.

Mỗi lần nàng cần đi đâu chốc lát, nàng đều dặn dò tôi cặn kẽ mới đi. Nàng bày ra bàn mọi thứ, từ bánh trái, nước uống đến tờ báo, cuốn sách để tôi nhâm nhi chờ dợi nàng quay về.

Rồi buồn buồn tôi gục ngủ vùi trên trang báo đang đọc dở, khi nàng về thấy thế lại nức nở kêu rên. Nàng nhận hết phần lỗi do bỏ rơi tôi và xoắn xít nâng tôi dìu vào giường cạnh đó.

Tôi trấn an hết lời, nhưng nàng vẫn không chịu nghe theo. Cho đến một hôm, nàng về báo tin với tôi một job fair nào đó sắp khai diễn. Nàng huyên thuyên kể với tôi về những cơ quan tham dự vào kỳ hội việc làm này và nàng khuyến khích tôi cùng đi dự với nàng cho biết.

Tôi thờ ơ ừ hử cho qua vì không còn tin tưởng gì ở các cơ hội tìm ra việc làm tại các fair, phiết như thế. Rồi tôi cũng bỏ lãng quên, không một chút nhớ nhung gì. Đến ngày mở hội, nàng sửa soạn hớn hở và lôi tôi đi.

Thú thực tôi bước theo là cốt để vợ yên tâm chứ chẳng phải vì nao nức đi thử thời vận. Tôi lò dò ghé qua các gian hàng, mỗi nơi giúi vào tay các tờ quảng cáo về các chương trình hoặc việc làm của họ. Tôi nhận mà chẳng biết rồi có đọc hay chăng.

Đang khi còn lưỡng lự, phân vân thì vợ chồng kéo nhau vào một gian hàng của hãng điện tử gần đó. Nơi đây đang có kế hoạch tuyển chọn những dây chuyền làm việc đủ các ca.

Vợ tôi xăng xái hỏi, người nhân viên tiếp đãi ân cần. Ngay lập tức họ đưa đơn để yêu cầu mọi người điền và nộp lại luôn. Vợ tôi nhắc nhở tôi và nàng xun xoe đốc thúc tôi, sợ tôi từ chối. Tôi cũng chiều ý vợ, quẹt cho xong tờ đơn và đưa cho nhân viên hãng. Chẳng ngờ, họ xem qua và mời tôi hôm sau đến phỏng vấn liền.

Ra về, vợ tôi rất vui, liếng thoắng cười nói luôn miệng. Nàng cho là dịp may đã trở lại với tôi nên buổi chiều còn lại và suốt một đêm nàng ăn mừng với tôi bằng những cuộc cờ người thâu đêm đến sáng.

Hai đứa tôi bày bàn son quân cờ, rồi kẻ thì đem pháo đầu du dí vào cung, trong khi kẻ kia vội vàng vén phứa tịnh lên. Hai đấu thủ nhập cuộc say sưa thành khẩn, quyết hẹn nhau đấu trí mà chơi, nên tôi trở thành anh tài xế cứ nhấn ga, bóp còi, dở ” côn lòi ” ra mân mê ráo riết và đạp thắng, sang số loạn xạ.

Vợ tôi trở thành chiếc xe cho tôi cưỡi lên, vặn vẹo tay bánh ngược xuôi, lật qua lật lại dăm lần ba lượt. Tôi lái mỏi thì vợ tôi thay lái tiếp, phom phom qua đồi núi suối khe, ngụp lặn trong ” côn lù ” chèn nhẹt mỡ bò từng cục.

Khoan khoái nhất là khi vợ tôi đòi cầm tay lái. Nàng xạng chưn ra ôm lấy cần số của tôi và cứ nhún tới nhún lui đạp ga, đạp côn chạy tốc độ mạnh. Còn tôi cứ phụ vợ bợ vào hai cái kèn hơi mà bóp toe toe, ghìm cho cần số lút sâu không bị trợt lọt ra ngoài khi nàng đăng phăng phăng la tu líp trên đường thiên lý.
Hai đứa hăng quá cỡ. Lái đến ba bốn vòng mà vẫn còn muốn lái thêm. Tài xế mệt nhoài muốn thè lưỡi ra mà vẫn níu ôm nhau lái tiếp. Bánh xe xẹp lên xẹp xuống mà vẫn cố bò lên hết dốc lại đổ xuống khe sâu.

Đường thênh thang song vẫn cứ hai tay bóp còi inh ỏi. Thấy tôi say sưa bóp chiếc còi trên xe nàng, vợ tôi cứ ngửa người ra cười rũ rượi và nhoài người ra mà lắc lư kẹp cần số lái băng băng.

Có lúc nàng chúi hẳn về phía trước và lái hăng say đến độ cả người sục sịch tới lui như người đập lúa. Mồ hôi mồ kê vã ra mà vẫn không nhả tay lái, tôi tưởng cô nàng vừa nhắp rượu say nên lái lướt càn bất kể đèn xanh, đèn đỏ, ngã tư, ngã rẽ.

Tôi run quá, phải chồm lên bíu lấy phía sau lưng vợ, điều chỉnh cho cái kèn vào đúng vị trí miệng tôi, tạm dùng môi bặp vào mà thổi cho kêu toe toe, trong khi lòn hai tay kềm hai mông vợ mà giữ cho nàng ngồi lên cần số nhấn ga cho xe chạy thẳng đường.

Được sự giúp sức của tôi, nàng reo lên phấn khởi. Tay nắm chặt vô lăng nàng nhích tới nhích lui, nén cây láp dập liên tu vào ổ xi lanh đầy mỡ. Tiếng phì phọp kêu lên, cái kèn cứ nhúc nhích kêu rầm trong miệng tôi, trong khi cái cần số cứ bật bung bung giữa háng nàng.

Tôi chuyển tay bợ đít nàng, co bàn tay kia lên mò cái kèn hơi bỏ trống và thi nhau vừa miệng, vừa tay bóp mạnh bạo tới tấp. Cô vợ tôi chì thiệt, nghe còi kêu như thúc lính tiến lên, nàng chà ịn bắp vế vào cần số đu đưa, thả tay lái ra mà ôm chặt lấy tôi cà miết.

VN88

Viết một bình luận