Bây giờ tôi không hẩy nữa mà ép thân sát vào người Ngọc, tôi trườn lên trườn xuống. Làm như vậy cặc tôi lúc nào cũng nằm sâu trong âm đạo và sẽ làm cho Ngọc sướng nhiều hơn. Quả thật, Ngọc cào lưng tôi đau điếng và không ngớt rên la:
– Em …em … sướng quá à … anh … đừng ngưng nha anh …
Làm sao mà ngưng được, trong khi tôi cũng muốn điên lên đây nè. Biết sắp bắn ra nên tôi đổi kiểu khác để làm giảm bớt đi lửa dục vọng nhưng Ngọc đã ôm chặt lấy tôi, còn hai chân thì vòng sau lưng như muốn trói chặt tôi trong vòng dây tình ái. Đành vậy thôi, người tôi trân lại, ghì sát người Ngọc hơn và từng đợt từng đợt tinh khí của tôi bắn vào người Ngọc. Không những tôi điên dại mà Ngọc còn điên dại hơn tôi. Nàng ghì chặc mông tôi và hẩy cao lên, dường như để cho tinh khí của tôi bắn tận xâu vào thâm cung của nàng. Tôi vẫn để cặt nằm xâu trong âm đạo, vừa hôn nàng vừa nói:
– Em … em thích nhiều không?
Ngọc mỉm cười gật đầu nói:
– Anh hư quá à. Làm người ta mệt muốn chết nè. Em ghiềng là bắt đền anh đó nha.
– Anh cũng mong là lúc nào em cũng ghiềng.
Hai chúng tôi ôm nhau cười hạnh phúc, mong rằng thời gian ngừng lại để giử mãi mãi cái giây phút mặn nồng nàỵ
Trên đường về nhà, chúng tôi đặt ra nhiều vấn đề cho tương lai. Tôi nói:
– Anh không thể mang trọn hạnh phúc đến cho em vì anh đã có gia đình, vậy em có trách anh không?
– Em rất mản nguyện những gì em đang có. Đây là cuộc tình mà em đã chọn nên anh hãy yên tâm.
Cầm chặt tay Ngọc tôi tiếp:
– Cám ơn em đã yêu anh ….
Trong đám bạn nghề nghiệp của tôi có anh bạn người Tàu tên là Jimmy. Anh ta là một tay chuyên chụp hình khỏa thân. Anh ta đi qua lại Trung Quốc như đi chợ vì những cô người mẫu của anh ta đều là những cô gái sống ở Trung Quốc. Cũng từ anh ta mà tôi học được cách chụp hình khỏa thân. Nói đến đây chắc quý vị ngạc nhiên vì hình khỏa thân có gì đâu mà học, nhất là một thợ chụp hình như tôi. Nhưng thật không đơn giản như quý vị nghĩ. Những loại hình mà quý vị nhìn thấy trên internet là những loại hình để gây hứng sinh lý, không có chút gì gọi là nghệ thuật cả. Còn hình khỏa thân trong các cuốn báo playboy là những hình nghệ thuật, cho nên nó đòi hỏi kinh nghiệm, đầu óc sáng tạo và cặp mắt nghệ thuật của người cầm máy.
Một hôm Jimmy gọi tôi và nói là anh ta đang cần một số hình của các cô gái Việt Nam, thế là tôi nhận lời ngay. Sau khi nói chuyện với Jimmy xong thì tôi bắt đầu lo vì lúc đó cao hứng nên nhận lời còn bây giờ thì đi đâu mà tìm người? Tôi nghĩ đến tất cả những người tôi quen biết để coi thử ai có thể giúp tôi được về việc này và rồi tôi nghĩ đến Ngọc Anh. Cô ta là người bạn, người trợ tá mà tôi tin cẩn và thân nhất. Mổi khi tôi chụp hình, Ngọc Anh là người lo về trang điểm, làm tóc cũng như quần áo. Tôi hẹn Ngọc Anh đi uống càfê rồi trình bày câu chuyện với cô ta. Lúc đầu tôi cũng hơi lo là Ngọc Anh có chịu giúp tôi không nhưng khi nghe xong câu chuyện thì Ngọc Anh hứa giúp liền. Thật sự tính của Ngọc Anh rất lãng mạn, cô ta vẫn thường bàn đến những loại hình nghệ thuật lả lướt nhưng tôi đâu có nghĩ gì xâu xa hơn. Nói chung tính tình cô ta rất cởi mở và phóng khoáng. Không hiểu sao tuy chúng tôi thân nhau nhưng giữa chúng tôi có một khoảng cách, chưa bao giờ làm gì quá mức tình bạn. Đây là lần đầu tiên tôi bàn với Ngọc Anh về chụp loại hình này. Ngọc Anh cũng làm cho tôi ngạc nhiên là chấp nhận ngay không do dự. Tôi cũng không muốn hỏi thêm tới mà bàn làm sao chọn người mẫu. Thật ra loại người mẫu này cũng giống như người mẫu mặc đồ tắm, phải có thân hình đẹp, cái gì ra cái đó. Mông ra mông, ngực ra ngực.
Vài tuần sau, Ngọc Anh đưa tới cho tôi 2 cô người mẫu. Vì không muốn gia đình tôi biết những gì tôi đang làm cho nên tôi đánh lạc hướng, nói với nhỏ em họ đang phụ tôi coi tiệm chạy đi lấy thêm thuốc tráng film để tôi tiện việc tiếp chuyện với 2 cô này. Sau khi thoả thuận về tiền bạc cũng như những kiểu hình sẽ chụp. Tôi muốn coi thân hình thật của cô ta chứ không phải qua lớp vải. Thật sự mà nói, cả 2 cô không có chỗ nào chê được nhưng có 1 cô người hơi tròn tròn làm cho tôi ngạc nhiên kinh khủng. Nhìn bên ngoài không có gì khác lạ nhưng khi cô ta cởi đồ ra thì ….. lông rất là nhiều. Lông chạy một đường từ rún xuống rồi bao trùm che kín cả háng. Không những tôi mà Ngọc Anh và cả cô kia cũng trợn mắt nhìn. Thấy mọi người đang vui như vậy nên tôi hỏi chọc Ngọc Anh là bây giờ đến phiên Ngọc Anh cởi đồ ra cho chúng tôi coi. Ngọc Anh ngắt tôi một cái rồi cười và nói:
– Coi thử anh có tài gì để cho Ngọc Anh làm như vậy?