* * *
Đã hơn một tháng trôi qua, đêm nào thằng Dũng cũng nằm thức chờ cô Như, nhưng không phải đêm nào nó cũng được toại nguyện. Mỗi lần lén ghé qua phòng nó, cô chỉ hôn nó rồi hôn con cu thương nhớ của nó một chút xíu thôi lại vội vã rút êm. Nó tức lắm, nó giận lắm nhưng nó cũng hiểu cho cô nó vì nó biết chuyện này nếu đổ bể thì nguy to. Nó phải tự xục cho bắn khí ra để bớt ức chế, nhưng rồi riết cũng chán… Nó thật buồn… Lại đêm nay nữa là đêm chú nó có ở nhà, nó như đang trong tù vậy. Ước gì chú nó mau mau đi công tác xa thật xa vào…
Thằng Dũng đang nghĩ ngợi thì nghe có tiếng lao xao bên ngoài phòng. Nó chạy đến sát cửa tò mò nghe thử. Thì ra chú Năm đang kéo valy đi qua và đang nói chuyện với cô Như. “A! Hay quá!” nó reo thầm trong bụng, chú nó có việc đột xuất phải đi gấp trong đêm nay.
Nó mở cửa chạy ra tiễn chú Năm, lăng xăng mở cửa thật sốt sắng. Chú Năm chào hôn má cô, chú vẫy tay chào nó rồi chui vào chiếc Mercedes đen bóng đang có tài xế đợi bên trong. Chiếc xe chưa đi khuất thì nó đã đóng sầm cửa lại chạy bay vào nhà. Vừa vào đến phòng khách nó đã ôm ghì lấy eo cô mà nhõng nhẽo:
– Cháu nhớ cô muốn chết được. Hôm nay mà cháu ngủ một mình nữa thì ngày mai chắc cháu chết quá cô ơi!
– Đồ quỷ, sạo vừa vừa thôi.
Thằng Dũng đè cô nó xuống ghế salon lớn trong phòng khách. Cô đấm thùm thụp vào ngực nó ra vẻ không chịu:
– Không được đâu! Cháu bậy bạ quá hà! Buông cô ra!
Thằng Dũng giật phăng nút áo cô nó ra. Giật luôn cái xu-chiêng ra ngoài. Nó vục đầu vào vú cô nó bú lấy bú để. Cô nó vùng vằng đẩy nó ra nhưng không địch lại được hai cánh tay khỏe mạnh hơn của nó… Mọi tập trung của cô dần dần dồn về hai đầu vú, máu huyết trong cô nóng lên và chạy rần rần khắp người. Cô từ từ không còn chống cự nữa mà lại dần dần chuyển sang ôm chặt lấy thằng cháu yêu quý của mình.
Thằng Dũng luồn tay tuột cái đầm của cô xuống trong khi cô cũng ưỡn người cho nó kéo cái đầm ra dễ dàng hơn. Nó tuột luôn cả quần lót rồi vục đầu giữa háng cô, nó quét cái lưỡi nhám nhúa vào giữa hai cái môi dưới ướt át của cô làm cho nước trong người cô phún phún ra như mưa. “Áh ah …uh uhm…anh Năm ơi thằng Dũng nó giết em… uhm …uhm ….” Cô Như miệng thì la nhưng tay lại cứ ghì chặt đầu thằng Dũng vào háng mình. Cô càng la thằng Dũng càng bú dữ dội hơn. Nó phải bú cho tỏa cơn thèm khát cả tháng trời nay… “Uhm…uh… uh… chết cô… uh… uh… chết cô… uh uh…”.
Cu thằng Dũng lúc này đã quá cứng rồi, nó vác hai chân cô lên vai rồi đẩy về phía trước làm cho cô thành tư thế nằm ngửa người mà chim thì lại chổng lên trời. Nó đè gập cô xuống, nhét con cu đói khát vào cửa mình cô rồi đẩy xuống cho đến khi ngập lút cán. “Áh … đau quá Dũng ơi!… Áh áh áh…”. Cô chưa bao giờ bị chơi gập người như vậy nên thấy đau khi bị đè xuống và giật nảy người khi con cu thằng Dũng đâm ngập trong âm hộ. Chỉ sau vài chục cái nhấp của thằng Dũng, cô đã thấy quen và cảm thấy sướng tột cùng “Ôi đã quá … đã quá Dũng ơi…uh uh… oh… oh… Cháu mà rút ra…uh uh.. là… là… cô… cô… giết…ết…ết…cháu..áu…áu…uh…uh⠠??uh”. Nó mới nhấp thêm vài chục cái nữa thì cô đã xuất khí ra dầm dề…
Cô còn đang ngất ngây thì nó lật sấp cô lại chơi từ sau tới. Đùi nó dập mạnh vào mông và đùi cô kêu phành phạch. Âm hộ cô giờ đã ướt sũng nên cứ kêu nhóp nhép theo nhịp ra vào của con cu thằng Dũng. “huh…uh…huh…sướng quá… áh…áh… áh” . Mặc cho cô rên la, hai tay nó cứ nắm chặt lấy hai hông cô kéo ngược về dập thật mạnh… Thằng Dũng hơn tháng nay cứ phải thủ dâm hoài, bây giờ được xả giàn bắn phá, con cu nó cương lên hết sức thọc thật sâu tận ngóc ngách âm hộ cô. “úh úh … áh áh … úi … úi…. Cô sắp chết rồi úi … úi …úi ….Dũng ơi…oih …oih…”. Thằng Dũng đã căng ra hết sức, gân háng và gân cu nó giựt giựt mấy cái rồi bắn mạnh tinh khí nóng hổi tràn ngập trong âm hộ cô. Cô cũng lên đến tuyệt đỉnh, âm đạo co thắt liên hồi và bắn phọt khí ra ngoài hòa vào với tinh dịch nóng hổi của thằng Dũng. Cả hai nằm vật ra hưởng thụ cảm giác cực khoái tột độ…
Đêm đó, cả hai mây mưa với nhau thêm 3 lần nữa mới thấy kiệt sức lăn ra ngủ một giấc đến sáng, tinh dịch vương vãi khắp trên người cô, cô cũng chẳng màng đến đi tắm rửa, cứ để như vậy ôm đứa cháu yêu dấu ngủ ngon lành.
* * *
Chú Năm thực ra không phải đi công tác mà là nhận được tin nhắn hôm nay có hàng độc chưa khui biều chú thưởng thức. Chú không muốn bỏ lỡ nên đã vội vã phóng ngay tới một khách sạn mini nằm trên một con đường vắng vẻ. Nhân viên nơi đây đã quá quen với ông khách xộp này nên nhanh chóng mời chú lên phòng đặc biệt. Chú bấm điện thoại, đầu dây bên kia có người bắt máy, chú nói: “Tao tới rồi nghe mảy!”, bên kia: “Dạ dạ!”. Chú cởi đồ, chỉ mặc mỗi quần lót nằm chờ.
Chỉ ít phút sau, có người gõ cửa. Chú ra mở. Một người phụ nữ xồn xồn bước vào tay kéo theo một cô bé khoảng chừng 16 hoặc 17 gì đó dáng vẻ nhút nhát. Ông đưa hai xấp tiền loại 100.000đồng dầy cộm cho người phụ nữ. Người phụ nữ quay ra dặn dò cô bé:
– Phục vụ chú cho tốt nghe chưa! Nếu mà để chú rầy thì chết với tao đó!
– Dạ! – cô bé lí nhí trong họng.
Cánh cửa phòng sập lại làm cho cô bé giật nảy người. Cô khép nép chờ đợi. Chú Năm kéo cô bé đến bên giường, cô mắc cỡ không dám nhìn người đàn ông lớn hơn mình mấy chục tuổi lại còn không mặc gì hết.
– Đừng sợ! Chú đâu có ăn thịt đâu – Chú Năm trấn tĩnh cô bé.