Lần này tôi tưởng rằng mình có thể chết đi được, nhìn con trai tôi không biết phải làm thế nào, trong đầu tôi lúc này chỉ nghĩ đến 2 chữ ly hôn. Không có gì nói được lúc đó tôi thấy đau đớn như thế nào, tôi đã bị anh lừa dối, phản bội một thời gian như vậy mà vẫn tin tưởng anh, yêu thương anh. Càng suy nghĩ tôi càng không thể hiểu được tại sao tôi lại bị anh đối xử như vậy. Bản thân tôi không làm gì có lỗi với anh, tôi yêu thương lo lắng cho anh từng bộ quần áo anh mặc, quan tâm đến từng món ăn anh ưa thích, thậm chí đáp ứng đủ nhu cầu sinh lý nếu anh cần.
Ngoài thời gian đi làm tôi toàn tâm toàn ý lo thu vén trong nhà, từ không được bố mẹ chồng ủng hộ trước đây bây giờ tôi được bố mẹ và anh chị em chồng thương yêu như con gái trong nhà. Càng nghĩ tôi càng không có câu trả lời là anh cần gì hơn nữa, nếu anh qua lại với người hơn hẳn tôi về mọi mặt thì có lẽ không có gì phải nói nhưng đằng này anh quan hệ với loại gái rẻ tiền như vậy, không phải cặp với một mình anh mà cô ta cùng lúc qua lại với vài người khác. Anh biết nhưng vẫn mù quáng lao theo mặc dù anh đã được bạn bè anh cảnh báo…